古诗词

南浦·惊秋

王夫之

片云堆雪,却无端、飞影欲掠斜阳。piàn yún duī xuě,què wú duān fēi yǐng yù lüè xié yáng。
回首西风起处,几叶上轻黄。huí shǒu xī fēng qǐ chù,jǐ yè shàng qīng huáng。
莫问藕花凋未,看蜻蜓、点点度银塘。mò wèn ǒu huā diāo wèi,kàn qīng tíng diǎn diǎn dù yín táng。
有前时双鬓,而今似否,青镜自商量。yǒu qián shí shuāng bìn,ér jīn shì fǒu,qīng jìng zì shāng liàng。
极目神州杳杳,只归禽、无数点微茫。jí mù shén zhōu yǎo yǎo,zhǐ guī qín wú shù diǎn wēi máng。
销尽残虹,半折短剑蚀清光。xiāo jǐn cán hóng,bàn zhé duǎn jiàn shí qīng guāng。
便遣吾庐三径,在他时、枫叶不禁霜。biàn qiǎn wú lú sān jìng,zài tā shí fēng yè bù jìn shuāng。
祝掠云双燕,好将归梦绕空梁。zhù lüè yún shuāng yàn,hǎo jiāng guī mèng rào kōng liáng。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

秦王卷衣

王夫之

渭南宫草绿,上殿带香归。wèi nán gōng cǎo lǜ,shàng diàn dài xiāng guī。
识得邯郸美,丛台旧舞衣。shí dé hán dān měi,cóng tái jiù wǔ yī。

长干曲

王夫之

秦淮通北固,流月带潮来。qín huái tōng běi gù,liú yuè dài cháo lái。
郎今渡京口,日暮使人猜。láng jīn dù jīng kǒu,rì mù shǐ rén cāi。

浈峡谣五首

王夫之

弹子矶空峙,翻风燕不迷。dàn zi jī kōng zhì,fān fēng yàn bù mí。
朝天台已筑,何处着丸泥。cháo tiān tái yǐ zhù,hé chù zhe wán ní。

浈峡谣五首

王夫之

烟水凝眸远,蘼芜且着花。yān shuǐ níng móu yuǎn,mí wú qiě zhe huā。
章台扳折后,依旧属韩家。zhāng tái bān zhé hòu,yī jiù shǔ hán jiā。

浈峡谣五首

王夫之

苍壁空青破,清江拂翠开。cāng bì kōng qīng pò,qīng jiāng fú cuì kāi。
越王虚胜概,留待佛东来。yuè wáng xū shèng gài,liú dài fú dōng lái。

浈峡谣五首

王夫之

辛苦浈江水,晨潮接暮潮。xīn kǔ zhēn jiāng shuǐ,chén cháo jiē mù cháo。
飞来金碧影,劫火不曾烧。fēi lái jīn bì yǐng,jié huǒ bù céng shāo。

浈峡谣五首

王夫之

故山元有主,新宠讵难忘。gù shān yuán yǒu zhǔ,xīn chǒng jù nán wàng。
犹恐孙郎妒,相邀弄夕阳。yóu kǒng sūn láng dù,xiāng yāo nòng xī yáng。

白鼻騧

王夫之

柳絮随檐帽,香尘污马鞯。liǔ xù suí yán mào,xiāng chén wū mǎ jiān。
春光无赖甚,谁与醉芳年。chūn guāng wú lài shén,shuí yǔ zuì fāng nián。

王夫之

阿旁□□□,严霜杀人鬓。ā páng,yán shuāng shā rén bìn。
刺□日千□,十年皆□尽。cì rì qiān,shí nián jiē jǐn。

为晋宁诸子说春秋口占自笑四首

王夫之

腹借征南库,灯邀汉寿光。fù jiè zhēng nán kù,dēng yāo hàn shòu guāng。
伤心难自遣,开卷是春王。shāng xīn nán zì qiǎn,kāi juǎn shì chūn wáng。

为晋宁诸子说春秋口占自笑四首

王夫之

蠹死墨魂失,?饥远视仍。dù sǐ mò hún shī,è jī yuǎn shì réng。
纸窗钻不透,大扺是痴蝇。zhǐ chuāng zuān bù tòu,dà zhǐ shì chī yíng。

为晋宁诸子说春秋口占自笑四首

王夫之

南岳经声苦,东林眉宇颦。nán yuè jīng shēng kǔ,dōng lín méi yǔ pín。
似他添强笑,犹恐隔邻嗔。shì tā tiān qiáng xiào,yóu kǒng gé lín chēn。

为晋宁诸子说春秋口占自笑四首

王夫之

荧泽宏演肝,伊川辛有泪。yíng zé hóng yǎn gān,yī chuān xīn yǒu lèi。
未知家则堂,云何宣此义。wèi zhī jiā zé táng,yún hé xuān cǐ yì。

王夫之

河间酒垆前,常愁欢见绝。hé jiān jiǔ lú qián,cháng chóu huān jiàn jué。
絮杀采桑人,同心若为结。xù shā cǎi sāng rén,tóng xīn ruò wèi jié。

春尽从子敞寄山居雪咏绝句歘尔隔岁聊复和之二首

王夫之

春去天涯雨,南留客影单。chūn qù tiān yá yǔ,nán liú kè yǐng dān。
梁园裁赋好,遥送杏花寒。liáng yuán cái fù hǎo,yáo sòng xìng huā hán。