古诗词

次韵

王十朋

湖山蓝黛青,湖水琉璃碧。hú shān lán dài qīng,hú shuǐ liú lí bì。
我时湖边游,山水正秋色。wǒ shí hú biān yóu,shān shuǐ zhèng qiū sè。
诗翁偶乘兴,来作湖边客。shī wēng ǒu chéng xīng,lái zuò hú biān kè。
谈锋两初交,意气已相得。tán fēng liǎng chū jiāo,yì qì yǐ xiāng dé。
诗坛予与盟,文会公为伯。shī tán yǔ yǔ méng,wén huì gōng wèi bó。
豪词肆滂沛,淡语入幽寂。háo cí sì pāng pèi,dàn yǔ rù yōu jì。
心匠巧雕斫,物态穷搜觅。xīn jiàng qiǎo diāo zhuó,wù tài qióng sōu mì。
壮哉五言城,卓尔万仞壁。zhuàng zāi wǔ yán chéng,zhuó ěr wàn rèn bì。
初疑公肠胃,百怪所窟宅。chū yí gōng cháng wèi,bǎi guài suǒ kū zhái。
吐气干云霄,宜欲斗霹雳。tǔ qì gàn yún xiāo,yí yù dòu pī lì。
妙夺解牛术,奏刀声砉剨。miào duó jiě niú shù,zòu dāo shēng huò huō。
我才寸莛微,洪钟讵能击。wǒ cái cùn tíng wēi,hóng zhōng jù néng jī。
又如鸣蟋蟀,啾然和金石。yòu rú míng xī shuài,jiū rán hé jīn shí。
未窥学藩篱,敢语讨奥赜。wèi kuī xué fān lí,gǎn yǔ tǎo ào zé。
缪为马慕韩,浪作赤效白。móu wèi mǎ mù hán,làng zuò chì xiào bái。
奖拔非所蒙,猖狂固宜责。jiǎng bá fēi suǒ méng,chāng kuáng gù yí zé。
新篇又拜嘉,开缄光艳射。xīn piān yòu bài jiā,kāi jiān guāng yàn shè。
藏之比明珠,长使夜照席。cáng zhī bǐ míng zhū,zhǎng shǐ yè zhào xí。
惜哉不遇时,岂为臧仓隔。xī zāi bù yù shí,qǐ wèi zāng cāng gé。
儒冠五十年,世路疲行役。rú guān wǔ shí nián,shì lù pí xíng yì。
操矛赴文场,战艺辄败北。cāo máo fù wén chǎng,zhàn yì zhé bài běi。
书剑两无成,泥涂困踪迹。shū jiàn liǎng wú chéng,ní tú kùn zōng jì。
龙钟似东野,穷愁揽怀臆。lóng zhōng shì dōng yě,qióng chóu lǎn huái yì。
空吟三百篇,高视古无敌。kōng yín sān bǎi piān,gāo shì gǔ wú dí。
霜风剪林木,黄叶满泽国。shuāng fēng jiǎn lín mù,huáng yè mǎn zé guó。
我思公不见,羸马未能策。wǒ sī gōng bù jiàn,léi mǎ wèi néng cè。
恨无神仙术,安得生两翼。hèn wú shén xiān shù,ān dé shēng liǎng yì。
因召管城颖,免冠加拂拭。yīn zhào guǎn chéng yǐng,miǎn guān jiā fú shì。
书帛寄征鸿,心目两俱极。shū bó jì zhēng hóng,xīn mù liǎng jù jí。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

书院杂咏海棠

王十朋

欲与春争媚,嫣然一笑芳。yù yǔ chūn zhēng mèi,yān rán yī xiào fāng。
雨中如有恨,疑是为无香。yǔ zhōng rú yǒu hèn,yí shì wèi wú xiāng。

书院杂咏瑞香

王十朋

曾入江南梦,故宜名瑞香。céng rù jiāng nán mèng,gù yí míng ruì xiāng。
何人好谈论,雅目误更张。hé rén hǎo tán lùn,yǎ mù wù gèng zhāng。

书院杂咏菊花

王十朋

不恨开时晚,自知能傲霜。bù hèn kāi shí wǎn,zì zhī néng ào shuāng。
慎毋同琐细,采撷上君堂。shèn wú tóng suǒ xì,cǎi xié shàng jūn táng。

书院杂咏蜡梅

王十朋

非蜡复非梅,梅将蜡染腮。fēi là fù fēi méi,méi jiāng là rǎn sāi。
游蜂见还讶,疑自蜜中来。yóu fēng jiàn hái yà,yí zì mì zhōng lái。

书院杂咏榴花

王十朋

客馆逢重午,石榴花正芳。kè guǎn féng zhòng wǔ,shí liú huā zhèng fāng。
吾庐开亦好,归去嚼天浆。wú lú kāi yì hǎo,guī qù jué tiān jiāng。

书院杂咏薝

王十朋

禅友何时到,远从毗舍园。chán yǒu hé shí dào,yuǎn cóng pí shě yuán。
妙香通鼻观,应悟佛根源。miào xiāng tōng bí guān,yīng wù fú gēn yuán。

书院杂咏千叶黄梅

王十朋

菊以黄为正,梅惟白最佳。jú yǐ huáng wèi zhèng,méi wéi bái zuì jiā。
徒劳染千叶,不似雪中花。tú láo rǎn qiān yè,bù shì xuě zhōng huā。

书院杂咏千叶红桃

王十朋

在处飘红雨,临窗照夕阳。zài chù piāo hóng yǔ,lín chuāng zhào xī yáng。
何时清禁里,一笑伴仙郎。hé shí qīng jìn lǐ,yī xiào bàn xiān láng。

书院杂咏千叶白桃

王十朋

岂有夭桃艳,淡然群卉中。qǐ yǒu yāo táo yàn,dàn rán qún huì zhōng。
全身是清白,那肯媚春风。quán shēn shì qīng bái,nà kěn mèi chūn fēng。

书院杂咏佛见笑

王十朋

学得酴醾白,更能相继芳。xué dé tú mí bái,gèng néng xiāng jì fāng。
金仙粲然笑,鼻观不多香。jīn xiān càn rán xiào,bí guān bù duō xiāng。

剡溪杂咏挟溪亭

王十朋

远水从台婺,同归古嵊州。yuǎn shuǐ cóng tái wù,tóng guī gǔ shèng zhōu。
巍亭压山顶,千古挟双流。wēi tíng yā shān dǐng,qiān gǔ xié shuāng liú。

剡溪杂咏龙宫碑

王十朋

曾到龙宫寺,拂尘观古碑。céng dào lóng gōng sì,fú chén guān gǔ bēi。
何时无短李,肉眼可能知。hé shí wú duǎn lǐ,ròu yǎn kě néng zhī。

剡溪杂咏戴颙墓

王十朋

旷野冢累累,子孙犹不知。kuàng yě zhǒng lèi lèi,zi sūn yóu bù zhī。
千年戴颙墓,三字道旁碑。qiān nián dài yóng mù,sān zì dào páng bēi。

剡溪杂咏阮仙翁宅

王十朋

再入山中去,烟霞锁翠微。zài rù shān zhōng qù,yān xiá suǒ cuì wēi。
故乡遗宅在,何日更来归。gù xiāng yí zhái zài,hé rì gèng lái guī。

剡溪杂咏戴溪亭

王十朋

剡水照人碧,剡山随眼青。shàn shuǐ zhào rén bì,shàn shān suí yǎn qīng。
我来非雪兴,惭上戴溪亭。wǒ lái fēi xuě xīng,cán shàng dài xī tíng。