古诗词

次韵

王十朋

湖山蓝黛青,湖水琉璃碧。hú shān lán dài qīng,hú shuǐ liú lí bì。
我时湖边游,山水正秋色。wǒ shí hú biān yóu,shān shuǐ zhèng qiū sè。
诗翁偶乘兴,来作湖边客。shī wēng ǒu chéng xīng,lái zuò hú biān kè。
谈锋两初交,意气已相得。tán fēng liǎng chū jiāo,yì qì yǐ xiāng dé。
诗坛予与盟,文会公为伯。shī tán yǔ yǔ méng,wén huì gōng wèi bó。
豪词肆滂沛,淡语入幽寂。háo cí sì pāng pèi,dàn yǔ rù yōu jì。
心匠巧雕斫,物态穷搜觅。xīn jiàng qiǎo diāo zhuó,wù tài qióng sōu mì。
壮哉五言城,卓尔万仞壁。zhuàng zāi wǔ yán chéng,zhuó ěr wàn rèn bì。
初疑公肠胃,百怪所窟宅。chū yí gōng cháng wèi,bǎi guài suǒ kū zhái。
吐气干云霄,宜欲斗霹雳。tǔ qì gàn yún xiāo,yí yù dòu pī lì。
妙夺解牛术,奏刀声砉剨。miào duó jiě niú shù,zòu dāo shēng huò huō。
我才寸莛微,洪钟讵能击。wǒ cái cùn tíng wēi,hóng zhōng jù néng jī。
又如鸣蟋蟀,啾然和金石。yòu rú míng xī shuài,jiū rán hé jīn shí。
未窥学藩篱,敢语讨奥赜。wèi kuī xué fān lí,gǎn yǔ tǎo ào zé。
缪为马慕韩,浪作赤效白。móu wèi mǎ mù hán,làng zuò chì xiào bái。
奖拔非所蒙,猖狂固宜责。jiǎng bá fēi suǒ méng,chāng kuáng gù yí zé。
新篇又拜嘉,开缄光艳射。xīn piān yòu bài jiā,kāi jiān guāng yàn shè。
藏之比明珠,长使夜照席。cáng zhī bǐ míng zhū,zhǎng shǐ yè zhào xí。
惜哉不遇时,岂为臧仓隔。xī zāi bù yù shí,qǐ wèi zāng cāng gé。
儒冠五十年,世路疲行役。rú guān wǔ shí nián,shì lù pí xíng yì。
操矛赴文场,战艺辄败北。cāo máo fù wén chǎng,zhàn yì zhé bài běi。
书剑两无成,泥涂困踪迹。shū jiàn liǎng wú chéng,ní tú kùn zōng jì。
龙钟似东野,穷愁揽怀臆。lóng zhōng shì dōng yě,qióng chóu lǎn huái yì。
空吟三百篇,高视古无敌。kōng yín sān bǎi piān,gāo shì gǔ wú dí。
霜风剪林木,黄叶满泽国。shuāng fēng jiǎn lín mù,huáng yè mǎn zé guó。
我思公不见,羸马未能策。wǒ sī gōng bù jiàn,léi mǎ wèi néng cè。
恨无神仙术,安得生两翼。hèn wú shén xiān shù,ān dé shēng liǎng yì。
因召管城颖,免冠加拂拭。yīn zhào guǎn chéng yǐng,miǎn guān jiā fú shì。
书帛寄征鸿,心目两俱极。shū bó jì zhēng hóng,xīn mù liǎng jù jí。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

蜀先主

王十朋

曹公奸黠世无双,玄德雄才肯见容。cáo gōng jiān xiá shì wú shuāng,xuán dé xióng cái kěn jiàn róng。
谁把荆州资霸业,一朝云雨起蛟龙。shuí bǎ jīng zhōu zī bà yè,yī cháo yún yǔ qǐ jiāo lóng。

晋宣帝

王十朋

四朝天子寄安危,寡妇孤儿岂忍欺。sì cháo tiān zi jì ān wēi,guǎ fù gū ér qǐ rěn qī。
见说五湖扛鼎日,又胜三马食槽时。jiàn shuō wǔ hú káng dǐng rì,yòu shèng sān mǎ shí cáo shí。

晋武帝

王十朋

早岁膺图帝业光,晚年何事政多荒。zǎo suì yīng tú dì yè guāng,wǎn nián hé shì zhèng duō huāng。
算来不用平吴好,毕竟吴平速晋亡。suàn lái bù yòng píng wú hǎo,bì jìng wú píng sù jìn wáng。

元帝

王十朋

金陵王气为谁钟,五马南浮一化龙。jīn líng wáng qì wèi shuí zhōng,wǔ mǎ nán fú yī huà lóng。
四海民心共思晋,江东何事却从容。sì hǎi mín xīn gòng sī jìn,jiāng dōng hé shì què cóng róng。

宋武帝

王十朋

宋武英雄世莫加,长驱千里定中华。sòng wǔ yīng xióng shì mò jiā,zhǎng qū qiān lǐ dìng zhōng huá。
乘机不据金汤险,自剖乾坤作两家。chéng jī bù jù jīn tāng xiǎn,zì pōu qián kūn zuò liǎng jiā。

齐太祖

王十朋

天厌金刀水德终,一时人望属萧公。tiān yàn jīn dāo shuǐ dé zhōng,yī shí rén wàng shǔ xiāo gōng。
能论魏武周文事,独有区区谢侍中。néng lùn wèi wǔ zhōu wén shì,dú yǒu qū qū xiè shì zhōng。

梁武帝

王十朋

不法先王治用儒,拾身倾国事浮屠。bù fǎ xiān wáng zhì yòng rú,shí shēn qīng guó shì fú tú。
堪嗟饿病台城日,曾得空王救死无。kān jiē è bìng tái chéng rì,céng dé kōng wáng jiù sǐ wú。

简文帝

王十朋

青丝白马渡江来,宫殿酣酣尽委灰。qīng sī bái mǎ dù jiāng lái,gōng diàn hān hān jǐn wěi huī。
不解开门纳桃棒,空悲明镜不安台。bù jiě kāi mén nà táo bàng,kōng bēi míng jìng bù ān tái。

陈武帝

王十朋

一旦权臣外召君,已知天帝欲兴陈。yī dàn quán chén wài zhào jūn,yǐ zhī tiān dì yù xīng chén。
江淮若道无神物,谁报齐兵至寿春。jiāng huái ruò dào wú shén wù,shuí bào qí bīng zhì shòu chūn。

后主

王十朋

临春阁上醉流霞,狎客酣歌兴未涯。lín chūn gé shàng zuì liú xiá,xiá kè hān gē xīng wèi yá。
江左半无陈日月,君臣犹听后庭花。jiāng zuǒ bàn wú chén rì yuè,jūn chén yóu tīng hòu tíng huā。

魏道武

王十朋

火举南征破弱燕,拓开中土奠山川。huǒ jǔ nán zhēng pò ruò yàn,tuò kāi zhōng tǔ diàn shān chuān。
功成若更能修德,自可延年度厄年。gōng chéng ruò gèng néng xiū dé,zì kě yán nián dù è nián。

北齐神武

王十朋

浮图入海天亡魏,鹦鹉兴谣运启齐。fú tú rù hǎi tiān wáng wèi,yīng wǔ xīng yáo yùn qǐ qí。
邺下兵兴黄蚁死,营中星陨众驴嘶。yè xià bīng xīng huáng yǐ sǐ,yíng zhōng xīng yǔn zhòng lǘ sī。

齐后主

王十朋

峨冠食禄鸡开府,摇尾承恩大郡君。é guān shí lù jī kāi fǔ,yáo wěi chéng ēn dà jùn jūn。
将士焉能死征战,盍驱尔辈赴三军。jiāng shì yān néng sǐ zhēng zhàn,hé qū ěr bèi fù sān jūn。

周文帝

王十朋

传檄东征贺六浑,亲迎天子入长安。chuán xí dōng zhēng hè liù hún,qīn yíng tiān zi rù zhǎng ān。
剩栽沙苑千株柳,长使齐军破胆寒。shèng zāi shā yuàn qiān zhū liǔ,zhǎng shǐ qí jūn pò dǎn hán。

隋文帝

王十朋

孽后邪臣造衅端,房陵幽闭抱深冤。niè hòu xié chén zào xìn duān,fáng líng yōu bì bào shēn yuān。
一朝变起宫闱内,方信当时用妇言。yī cháo biàn qǐ gōng wéi nèi,fāng xìn dāng shí yòng fù yán。