古诗词

送子尚如浙西

王十朋

嗟我穷居海之角,人物素殊邹鲁俗。jiē wǒ qióng jū hǎi zhī jiǎo,rén wù sù shū zōu lǔ sú。
年虽及冠无交游,孤陋寡闻嗟独学。nián suī jí guān wú jiāo yóu,gū lòu guǎ wén jiē dú xué。
闭门不出长太息,思得其人共磨琢。bì mén bù chū zhǎng tài xī,sī dé qí rén gòng mó zuó。
孙子往从西北来,头角轩轩真一鹗。sūn zi wǎng cóng xī běi lái,tóu jiǎo xuān xuān zhēn yī è。
飘飘逸气凌云霄,凛凛高谈吐锋锷。piāo piāo yì qì líng yún xiāo,lǐn lǐn gāo tán tǔ fēng è。
文辞翰墨两奇绝,世上群儿徒碌碌。wén cí hàn mò liǎng qí jué,shì shàng qún ér tú lù lù。
我昔风期一相遇,欣然握手论心腹。wǒ xī fēng qī yī xiāng yù,xīn rán wò shǒu lùn xīn fù。
衡茅三度枉车轩,书剑连年共灯烛。héng máo sān dù wǎng chē xuān,shū jiàn lián nián gòng dēng zhú。
论交自喜得房杜,言志端能效来郝。lùn jiāo zì xǐ dé fáng dù,yán zhì duān néng xiào lái hǎo。
长篇短韵迭赓唱,明月清风共斟酌。zhǎng piān duǎn yùn dié gēng chàng,míng yuè qīng fēng gòng zhēn zhuó。
囊无一钱身不忧,食止一箪贫自乐。náng wú yī qián shēn bù yōu,shí zhǐ yī dān pín zì lè。
有友如君复何憾,百不为多一已足。yǒu yǒu rú jūn fù hé hàn,bǎi bù wèi duō yī yǐ zú。
今焉舍我将何之,遂使江乡复萧索。jīn yān shě wǒ jiāng hé zhī,suì shǐ jiāng xiāng fù xiāo suǒ。
南国初寒旅雁来,吴江已冷丹枫落。nán guó chū hán lǚ yàn lái,wú jiāng yǐ lěng dān fēng luò。
惜君不尽与君别,兀坐无言情更恶。xī jūn bù jǐn yǔ jūn bié,wù zuò wú yán qíng gèng è。
干戈未息行路难,胡马今独饮河洛。gàn gē wèi xī xíng lù nán,hú mǎ jīn dú yǐn hé luò。
京国有家归未得,钱塘此去仍栖托。jīng guó yǒu jiā guī wèi dé,qián táng cǐ qù réng qī tuō。
会须徒步谒天子,慨然一吐胸中略。huì xū tú bù yè tiān zi,kǎi rán yī tǔ xiōng zhōng lüè。
请缨缚虏壮志士,庶使平时语无怍。qǐng yīng fù lǔ zhuàng zhì shì,shù shǐ píng shí yǔ wú zuò。
相将暖律破寒梅,驿筒远寄无辞数。xiāng jiāng nuǎn lǜ pò hán méi,yì tǒng yuǎn jì wú cí shù。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

蔡端明诗

王十朋

贤侯去久迹犹遗,乞雨诗奇字更奇。xián hóu qù jiǔ jì yóu yí,qǐ yǔ shī qí zì gèng qí。
世俗妄论公政猛,爱民心有彼苍知。shì sú wàng lùn gōng zhèng měng,ài mín xīn yǒu bǐ cāng zhī。

石佛

王十朋

卧草埋云不记秋,忽然成佛坐岩幽。wò cǎo mái yún bù jì qiū,hū rán chéng fú zuò yán yōu。
纷纷香火来求福,不悟前时是石头。fēn fēn xiāng huǒ lái qiú fú,bù wù qián shí shì shí tóu。

聚秀阁

王十朋

清源山远水流长,九日溪山更异常。qīng yuán shān yuǎn shuǐ liú zhǎng,jiǔ rì xī shān gèng yì cháng。
高阁摩云聚秀气,禅僧秀气聚中藏。gāo gé mó yún jù xiù qì,chán sēng xiù qì jù zhōng cáng。

提舶送岩桂

王十朋

晋堂岩桂脱秋芳,浓绿枝头万粟黄。jìn táng yán guì tuō qiū fāng,nóng lǜ zhī tóu wàn sù huáng。
堂上主人分赠我,要令燕寝有天香。táng shàng zhǔ rén fēn zèng wǒ,yào lìng yàn qǐn yǒu tiān xiāng。

去年

王十朋

去年今日别吾家,我鬓苍然尔未华。qù nián jīn rì bié wú jiā,wǒ bìn cāng rán ěr wèi huá。
日似去年人不见,鬓毛白尽眼添花。rì shì qù nián rén bù jiàn,bìn máo bái jǐn yǎn tiān huā。

不求人

王十朋

牙为指爪木为身,挠痒工夫似有神。yá wèi zhǐ zhǎo mù wèi shēn,náo yǎng gōng fū shì yǒu shén。
老病不能亲把握,不求人又却求人。lǎo bìng bù néng qīn bǎ wò,bù qiú rén yòu què qiú rén。

观郡守题名

王十朋

春秋美恶不嫌同,老子韩非一传中。chūn qiū měi è bù xián tóng,lǎo zi hán fēi yī chuán zhōng。
壁上题名二百辈,卓然名世两三公。bì shàng tí míng èr bǎi bèi,zhuó rán míng shì liǎng sān gōng。

龙眼

王十朋

绝品轻红扫地无,纷纷万木以龙呼。jué pǐn qīng hóng sǎo dì wú,fēn fēn wàn mù yǐ lóng hū。
实如益智本非药,味比荔支真是奴。shí rú yì zhì běn fēi yào,wèi bǐ lì zhī zhēn shì nú。

金橘

王十朋

黄柑绿橘未分珍,琐碎登盘辄献新。huáng gān lǜ jú wèi fēn zhēn,suǒ suì dēng pán zhé xiàn xīn。
正可呼为木奴子,不知谁是铸金人。zhèng kě hū wèi mù nú zi,bù zhī shuí shì zhù jīn rén。

食姜

王十朋

辣皱人眉性最良,药中功效不寻常。là zhòu rén méi xìng zuì liáng,yào zhōng gōng xiào bù xún cháng。
吾侪自是生无智,夫子何曾食彻姜。wú chái zì shì shēng wú zhì,fū zi hé céng shí chè jiāng。

食芋

王十朋

我与瓜蔬味最宜,南来喜见大蹲鸱。wǒ yǔ guā shū wèi zuì yí,nán lái xǐ jiàn dà dūn chī。
归与传取东坡法,糁玉为羹且疗饥。guī yǔ chuán qǔ dōng pō fǎ,sǎn yù wèi gēng qiě liáo jī。

次韵提舶见招

王十朋

江梅初破一阳天,诗句清新欲斗妍。jiāng méi chū pò yī yáng tiān,shī jù qīng xīn yù dòu yán。
呼我同来饮文字,定扶衰病到尊前。hū wǒ tóng lái yǐn wén zì,dìng fú shuāi bìng dào zūn qián。

曹梦良教授寄柑一百颗报以乾荔支戏成二绝

王十朋

故人书自许峰来,领得黄柑手自开。gù rén shū zì xǔ fēng lái,lǐng dé huáng gān shǒu zì kāi。
未满洞庭三百颗,更看驿使一枝梅。wèi mǎn dòng tíng sān bǎi kē,gèng kàn yì shǐ yī zhī méi。

曹梦良教授寄柑一百颗报以乾荔支戏成二绝

王十朋

绝品知君尚未尝,三山绛帐喜相将。jué pǐn zhī jūn shàng wèi cháng,sān shān jiàng zhàng xǐ xiāng jiāng。
冷官岂是淹贤地,尤物聊观十八娘。lěng guān qǐ shì yān xián dì,yóu wù liáo guān shí bā niáng。

寄崔肃之

王十朋

怀州别驾生贤丁,盘谷先生有外甥。huái zhōu bié jià shēng xián dīng,pán gǔ xiān shēng yǒu wài shēng。
暂屈才能居管库,会看胜蹋继家声。zàn qū cái néng jū guǎn kù,huì kàn shèng tà jì jiā shēng。