古诗词

林知常惠白酒六尊仍示酒法作十韵谢之

王十朋

老去生涯付杯酒,种秫辛勤三百亩。lǎo qù shēng yá fù bēi jiǔ,zhǒng shú xīn qín sān bǎi mǔ。
东皋遗法嗟失传,蜜汁齑浆不通口。dōng gāo yí fǎ jiē shī chuán,mì zhī jī jiāng bù tōng kǒu。
迩来软饱经月无,岂有清欢对朋友。ěr lái ruǎn bǎo jīng yuè wú,qǐ yǒu qīng huān duì péng yǒu。
百钱强就村媪醉,终夜蔬肠作雷吼。bǎi qián qiáng jiù cūn ǎo zuì,zhōng yè shū cháng zuò léi hǒu。
先生只把文字耕,妙意能施杜康手。xiān shēng zhǐ bǎ wén zì gēng,miào yì néng shī dù kāng shǒu。
怜我新愁馀万斛,那更浇肠无五斗。lián wǒ xīn chóu yú wàn hú,nà gèng jiāo cháng wú wǔ dòu。
分惠青州六从事,秘法兼蒙传肘后。fēn huì qīng zhōu liù cóng shì,mì fǎ jiān méng chuán zhǒu hòu。
便同北海歌不空,免似东坡叹乌有。biàn tóng běi hǎi gē bù kōng,miǎn shì dōng pō tàn wū yǒu。
嗟予偃蹇老更饕,感激故人情意厚。jiē yǔ yǎn jiǎn lǎo gèng tāo,gǎn jī gù rén qíng yì hòu。
会须续遣白衣来,篱畔黄花欲重九。huì xū xù qiǎn bái yī lái,lí pàn huáng huā yù zhòng jiǔ。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

戴溪亭

王十朋

高士逃名隐此溪,凭栏遐想独徘徊。gāo shì táo míng yǐn cǐ xī,píng lán xiá xiǎng dú pái huái。
不知吾祖乘舟后,得得谁从雪里来。bù zhī wú zǔ chéng zhōu hòu,dé dé shuí cóng xuě lǐ lái。

题灵峰三绝

王十朋

家在梅溪水竹间,穿云蜡屐可曾闲。jiā zài méi xī shuǐ zhú jiān,chuān yún là jī kě céng xián。
雁山新入春游眼,却笑平生未见山。yàn shān xīn rù chūn yóu yǎn,què xiào píng shēng wèi jiàn shān。

题灵峰三绝

王十朋

洞中大士半千身,住世端能了世因。dòng zhōng dà shì bàn qiān shēn,zhù shì duān néng le shì yīn。
应笑玉箫峰下客,马蹄长践利名尘。yīng xiào yù xiāo fēng xià kè,mǎ tí zhǎng jiàn lì míng chén。

题灵峰三绝

王十朋

三宿灵峰不为禅,茶瓯随分结僧缘。sān sù líng fēng bù wèi chán,chá ōu suí fēn jié sēng yuán。
明朝杖屦丹丘去,带得烟霞过海船。míng cháo zhàng jù dān qiū qù,dài dé yān xiá guò hǎi chuán。

出雁山

王十朋

三宿山中始出山,出山心尚在山间。sān sù shān zhōng shǐ chū shān,chū shān xīn shàng zài shān jiān。
浮名夺我林泉趣,不及高僧一味闲。fú míng duó wǒ lín quán qù,bù jí gāo sēng yī wèi xián。

关岭遇雪

王十朋

路近剡溪春雪深,此行有愧子猷寻。lù jìn shàn xī chūn xuě shēn,cǐ xíng yǒu kuì zi yóu xún。
驱驰千里争蜗角,孤负扁舟自在心。qū chí qiān lǐ zhēng wō jiǎo,gū fù biǎn zhōu zì zài xīn。

过鉴湖

王十朋

谁把青铜铸鉴湖,湖光冷浸越王都。shuí bǎ qīng tóng zhù jiàn hú,hú guāng lěng jìn yuè wáng dōu。
东风二月西游客,买得扁舟入画图。dōng fēng èr yuè xī yóu kè,mǎi dé biǎn zhōu rù huà tú。

过鉴湖

王十朋

春水如天浪未生,扁舟真在鉴中行。chūn shuǐ rú tiān làng wèi shēng,biǎn zhōu zhēn zài jiàn zhōng xíng。
渔人不问君王觅,占得湖光亦自荣。yú rén bù wèn jūn wáng mì,zhàn dé hú guāng yì zì róng。

月夜独酌

王十朋

月色撩人不忍眠,杖头独挂百青钱。yuè sè liāo rén bù rěn mián,zhàng tóu dú guà bǎi qīng qián。
一杯竹叶那能醉,浇起乡心更黯然。yī bēi zhú yè nà néng zuì,jiāo qǐ xiāng xīn gèng àn rán。

赴省治装有感

王十朋

记得离家柳未黄,归来三径菊花香。jì dé lí jiā liǔ wèi huáng,guī lái sān jìng jú huā xiāng。
一年强半身为客,席未遑安又趣装。yī nián qiáng bàn shēn wèi kè,xí wèi huáng ān yòu qù zhuāng。

再过雁山三绝大龙湫

王十朋

龙大那容在此湫,银河得得为飞流。lóng dà nà róng zài cǐ jiǎo,yín hé dé dé wèi fēi liú。
好乘风雨昂头角,直到天池最上头。hǎo chéng fēng yǔ áng tóu jiǎo,zhí dào tiān chí zuì shàng tóu。

再过雁山三绝大龙湫

王十朋

女蜗石烂若为修,四海咸怀杞国忧。nǚ wō shí làn ruò wèi xiū,sì hǎi xián huái qǐ guó yōu。
谁识山中真柱石,擎天功业胜伊周。shuí shí shān zhōng zhēn zhù shí,qíng tiān gōng yè shèng yī zhōu。

再过雁山三绝大龙湫

王十朋

重华疑到此山中,凿石疏岩达四聪。zhòng huá yí dào cǐ shān zhōng,záo shí shū yán dá sì cōng。
端为草茅忧世士,不教无路献孤忠。duān wèi cǎo máo yōu shì shì,bù jiào wú lù xiàn gū zhōng。

思归

王十朋

窗外西风竹数竿,秋声终夜趣归鞍。chuāng wài xī fēng zhú shù gān,qiū shēng zhōng yè qù guī ān。
吾庐此去八百里,归到家时天未寒。wú lú cǐ qù bā bǎi lǐ,guī dào jiā shí tiān wèi hán。

戊辰闰八月归临安观旧题修竹黄杨丁香慨然有感复书三绝于后

王十朋

吾家风物富檀栾,最爱青青耐岁寒。wú jiā fēng wù fù tán luán,zuì ài qīng qīng nài suì hán。
千里归来面苍玉,不烦时复报平安。qiān lǐ guī lái miàn cāng yù,bù fán shí fù bào píng ān。