古诗词

陈献可宋孝先万孝杰夏伯虎和诗复用前韵

王十朋

准拟重阳会诗酒,手种菊花凡数亩。zhǔn nǐ zhòng yáng huì shī jiǔ,shǒu zhǒng jú huā fán shù mǔ。
佳节相逢俱可人,一一篇章堪适口。jiā jié xiāng féng jù kě rén,yī yī piān zhāng kān shì kǒu。
扬庭酝籍更清新,晋宋间人颜谢友。yáng tíng yùn jí gèng qīng xīn,jìn sòng jiān rén yán xiè yǒu。
舜卿词源浩万斛,下笔惊人风雨吼。shùn qīng cí yuán hào wàn hú,xià bǐ jīng rén fēng yǔ hǒu。
季梁萧洒诗如人,飘然自是风骚手。jì liáng xiāo sǎ shī rú rén,piāo rán zì shì fēng sāo shǒu。
用之年少富文墨,日出珠玑不论斗。yòng zhī nián shǎo fù wén mò,rì chū zhū jī bù lùn dòu。
诚叔思深希仲逸,齐驱未识谁先后。chéng shū sī shēn xī zhòng yì,qí qū wèi shí shuí xiān hòu。
老朽那能敌年少,胸中空洞嗟无有。lǎo xiǔ nà néng dí nián shǎo,xiōng zhōng kōng dòng jiē wú yǒu。
张我三军得数子,造物遗予非不厚。zhāng wǒ sān jūn dé shù zi,zào wù yí yǔ fēi bù hòu。
明年秋战岂无人,云梦定须吞八九。míng nián qiū zhàn qǐ wú rén,yún mèng dìng xū tūn bā jiǔ。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

续访得七人源丞相

王十朋

杰人掾夔子,相业光开元。jié rén yuàn kuí zi,xiāng yè guāng kāi yuán。
故宅半赤甲,荒凉今不存。gù zhái bàn chì jiǎ,huāng liáng jīn bù cún。

续访得七人李左相

王十朋

罢相避同列,衔杯乐圣人。bà xiāng bì tóng liè,xián bēi lè shèng rén。
那知偃月堂,中有丞相瞋。nà zhī yǎn yuè táng,zhōng yǒu chéng xiāng chēn。

续访得七人李丞相

王十朋

公在忠州日,人高长者风。gōng zài zhōng zhōu rì,rén gāo zhǎng zhě fēng。
忮心无后段,宁愧赞皇公。zhì xīn wú hòu duàn,níng kuì zàn huáng gōng。

续访得七人温御史

王十朋

谁坐绣衣石,曾落金吾胆。shuí zuò xiù yī shí,céng luò jīn wú dǎn。
不戮拥靴人,至今有馀憾。bù lù yōng xuē rén,zhì jīn yǒu yú hàn。

续访得七人程伊川

王十朋

轲伋诚明学,弟兄传以心。kē jí chéng míng xué,dì xiōng chuán yǐ xīn。
易微于九师,闭门自钩深。yì wēi yú jiǔ shī,bì mén zì gōu shēn。

续访得七人黄太史

王十朋

豫章官逸远,直笔非谤史。yù zhāng guān yì yuǎn,zhí bǐ fēi bàng shǐ。
天遣来黔涪,诗鸣配子美。tiān qiǎn lái qián fú,shī míng pèi zi měi。

王十朋

老去最惜别,同僚情更钟。lǎo qù zuì xī bié,tóng liáo qíng gèng zhōng。
三杯古峰驿,添我别情浓。sān bēi gǔ fēng yì,tiān wǒ bié qíng nóng。

燕子坡

王十朋

燕子归期近,吾今亦得归。yàn zi guī qī jìn,wú jīn yì dé guī。
乌栖一枝稳,何必更高飞。wū qī yī zhī wěn,hé bì gèng gāo fēi。

昭君村

王十朋

十二巫峰下,明妃生处村。shí èr wū fēng xià,míng fēi shēng chù cūn。
至今粗丑女,灼面亦成痕。zhì jīn cū chǒu nǚ,zhuó miàn yì chéng hén。

石门

王十朋

兵忿虽云败,君臣义有馀。bīng fèn suī yún bài,jūn chén yì yǒu yú。
石门能脱急,风义亦堪书。shí mén néng tuō jí,fēng yì yì kān shū。

谒清烈庙登独醒亭

王十朋

我醉亦如众,亭惭登独醒。wǒ zuì yì rú zhòng,tíng cán dēng dú xǐng。
惟知慕清节,首为绘仪形。wéi zhī mù qīng jié,shǒu wèi huì yí xíng。

石渔翁

王十朋

钓利钓名者,纷纷三峡中。diào lì diào míng zhě,fēn fēn sān xiá zhōng。
何人化为石,又作钓鱼翁。hé rén huà wèi shí,yòu zuò diào yú wēng。

乌沙镇避风

王十朋

风避乌沙镇,心怀白帝城。fēng bì wū shā zhèn,xīn huái bái dì chéng。
峡中险已过,江上浪宜平。xiá zhōng xiǎn yǐ guò,jiāng shàng làng yí píng。

燕公楼

王十朋

燕公郡事暇,诗兴满沧波。yàn gōng jùn shì xiá,shī xīng mǎn cāng bō。
粉饰开元治,江山为助多。fěn shì kāi yuán zhì,jiāng shān wèi zhù duō。

舟中览镜

王十朋

来往成何事,霜毛满鬓多。lái wǎng chéng hé shì,shuāng máo mǎn bìn duō。
洋洋大江水,东去欲如何。yáng yáng dà jiāng shuǐ,dōng qù yù rú hé。