古诗词

西征

王十朋

绍兴建元二十二,良月壬午时丁未。shào xīng jiàn yuán èr shí èr,liáng yuè rén wǔ shí dīng wèi。
王家辞弟游帝都,出门满眼思亲泪。wáng jiā cí dì yóu dì dōu,chū mén mǎn yǎn sī qīn lèi。
鹡鸰送我过原隰,朋友携尊宿萧寺。jí líng sòng wǒ guò yuán xí,péng yǒu xié zūn sù xiāo sì。
朝离黄塘惜分别,莫宿青山嗟独自。cháo lí huáng táng xī fēn bié,mò sù qīng shān jiē dú zì。
初心满拟游雁山,行止非人辄乖异。chū xīn mǎn nǐ yóu yàn shān,xíng zhǐ fēi rén zhé guāi yì。
黄岩留连越三宿,故旧过从日沉醉。huáng yán liú lián yuè sān sù,gù jiù guò cóng rì chén zuì。
郑生伴我千里行,近世人无此风义。zhèng shēng bàn wǒ qiān lǐ xíng,jìn shì rén wú cǐ fēng yì。
皇华亭上一回首,陡觉眉头起乡思。huáng huá tíng shàng yī huí shǒu,dǒu jué méi tóu qǐ xiāng sī。
西江十里浮桥边,把酒登楼吟拥鼻。xī jiāng shí lǐ fú qiáo biān,bǎ jiǔ dēng lóu yín yōng bí。
山行初逢建子月,入眼梅花已春意。shān xíng chū féng jiàn zi yuè,rù yǎn méi huā yǐ chūn yì。
前观三渡觉非旧,下视两滩真可畏。qián guān sān dù jué fēi jiù,xià shì liǎng tān zhēn kě wèi。
渡头仙人还笑我,髭须如棘犹名利。dù tóu xiān rén hái xiào wǒ,zī xū rú jí yóu míng lì。
欲入天台观石桥,行来匆匆未能遂。yù rù tiān tái guān shí qiáo,xíng lái cōng cōng wèi néng suì。
途中邂逅张老丞,十五年前乐清尉。tú zhōng xiè hòu zhāng lǎo chéng,shí wǔ nián qián lè qīng wèi。
自嗟吾非沈谢辈,面目从来苦难记。zì jiē wú fēi shěn xiè bèi,miàn mù cóng lái kǔ nán jì。
飞泉枕上梦成魔,达旦思家何曾睡。fēi quán zhěn shàng mèng chéng mó,dá dàn sī jiā hé céng shuì。
细雨蒙蒙入关岭,旅邸重寻旧题字。xì yǔ méng méng rù guān lǐng,lǚ dǐ zhòng xún jiù tí zì。
雨脚微收过天姥,洗出峰峦叠苍翠。yǔ jiǎo wēi shōu guò tiān lǎo,xǐ chū fēng luán dié cāng cuì。
刘阮祠荒土犹赤,溪山真是神仙地。liú ruǎn cí huāng tǔ yóu chì,xī shān zhēn shì shén xiān dì。
道旁石现小金仙,传舍荒凉谁废置。dào páng shí xiàn xiǎo jīn xiān,chuán shě huāng liáng shuí fèi zhì。
柘溪竹染儿女痕,石岭松含栋梁器。zhè xī zhú rǎn ér nǚ hén,shí lǐng sōng hán dòng liáng qì。
路入南明观石佛,楼阁岧峣更深邃。lù rù nán míng guān shí fú,lóu gé tiáo yáo gèng shēn suì。
八年行役两来游,岩上题诗记前事。bā nián xíng yì liǎng lái yóu,yán shàng tí shī jì qián shì。
乘兴剡溪寻故人,久别相逢杂悲喜。chéng xīng shàn xī xún gù rén,jiǔ bié xiāng féng zá bēi xǐ。
义风吹水送行舟,越国江山满瞻视。yì fēng chuī shuǐ sòng xíng zhōu,yuè guó jiāng shān mǎn zhān shì。
十四岁娥孝且烈,三百里湖明更媚。shí sì suì é xiào qiě liè,sān bǎi lǐ hú míng gèng mèi。
千岩竞秀壑争流,终日贪看趣遥寄。qiān yán jìng xiù hè zhēng liú,zhōng rì tān kàn qù yáo jì。
西兴渡口声如雷,银浪崔嵬魄惊悸。xī xīng dù kǒu shēng rú léi,yín làng cuī wéi pò jīng jì。
江神为我风色平,天阙煌煌瞻象魏。jiāng shén wèi wǒ fēng sè píng,tiān quē huáng huáng zhān xiàng wèi。
贤关访旧话酸辛,更食齑盐旧滋味。xián guān fǎng jiù huà suān xīn,gèng shí jī yán jiù zī wèi。
学官欲以职事留,自愧非才力辞避。xué guān yù yǐ zhí shì liú,zì kuì fēi cái lì cí bì。
观台云物端可书,宫线初长日南至。guān tái yún wù duān kě shū,gōng xiàn chū zhǎng rì nán zhì。
龙山僦舍观大礼,仪仗森然典文备。lóng shān jiù shě guān dà lǐ,yí zhàng sēn rán diǎn wén bèi。
人臣贵盛古今无,秦公父子俱为使。rén chén guì shèng gǔ jīn wú,qín gōng fù zi jù wèi shǐ。
景灵告谢乐声回,鹓鹭花枝侈君赐。jǐng líng gào xiè lè shēng huí,yuān lù huā zhī chǐ jūn cì。
西游连日睹天颜,和气氤氲散憔悴。xī yóu lián rì dǔ tiān yán,hé qì yīn yūn sàn qiáo cuì。
岁云莫矣却归来,捉笔书为于役志。suì yún mò yǐ què guī lái,zhuō bǐ shū wèi yú yì zhì。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

曹梦良自许峰来访留山间数日赋诗数十章复出四绝见赠次韵

王十朋

谩有忠怀徒耿耿,恨无长策救元元。mán yǒu zhōng huái tú gěng gěng,hèn wú zhǎng cè jiù yuán yuán。
张仪舌在知何用,莫莫休休且勿言。zhāng yí shé zài zhī hé yòng,mò mò xiū xiū qiě wù yán。

曹梦良自许峰来访留山间数日赋诗数十章复出四绝见赠次韵

王十朋

平生风义慕相如,笔砚从游二纪馀。píng shēng fēng yì mù xiāng rú,bǐ yàn cóng yóu èr jì yú。
直许交情定金石,肯同馀耳但光初。zhí xǔ jiāo qíng dìng jīn shí,kěn tóng yú ěr dàn guāng chū。

曹梦良自许峰来访留山间数日赋诗数十章复出四绝见赠次韵

王十朋

与君连夕灯前语,胜读千年窗下书。yǔ jūn lián xī dēng qián yǔ,shèng dú qiān nián chuāng xià shū。
八斗文章千里足,未应低首掾桐庐。bā dòu wén zhāng qiān lǐ zú,wèi yīng dī shǒu yuàn tóng lú。

先人旧题东山墓亭三绝

王十朋

入堂无复见双亲,建此来宁似在神。rù táng wú fù jiàn shuāng qīn,jiàn cǐ lái níng shì zài shén。
天地深恩难以报,含悲唯有泪沾巾。tiān dì shēn ēn nán yǐ bào,hán bēi wéi yǒu lèi zhān jīn。

先人旧题东山墓亭三绝

王十朋

门枕青山户傍溪,青山流水助悽悽。mén zhěn qīng shān hù bàng xī,qīng shān liú shuǐ zhù qī qī。
双亲既远神何在,对此追思独怨啼。shuāng qīn jì yuǎn shén hé zài,duì cǐ zhuī sī dú yuàn tí。

先人旧题东山墓亭三绝

王十朋

新筑茅庐涧壑围,山光水色共依依。xīn zhù máo lú jiàn hè wéi,shān guāng shuǐ sè gòng yī yī。
野人不为闲中趣,谁会朝来与暮归。yě rén bù wèi xián zhōng qù,shuí huì cháo lái yǔ mù guī。

某辛巳秋归自武林省先陇遂修亭宇浚溪流因思先人旧诗已随屋璧坏矣尚能记忆遂追和

王十朋

残生无计可荣亲,一见松楸一损神。cán shēng wú jì kě róng qīn,yī jiàn sōng qiū yī sǔn shén。
惟有青山知此意,晨昏长戴白云巾。wéi yǒu qīng shān zhī cǐ yì,chén hūn zhǎng dài bái yún jīn。

某辛巳秋归自武林省先陇遂修亭宇浚溪流因思先人旧诗已随屋璧坏矣尚能记忆遂追和

王十朋

重葺山亭浚旧溪,杖藜来往独悲悽。zhòng qì shān tíng jùn jiù xī,zhàng lí lái wǎng dú bēi qī。
追思四十年间事,风为哀号鸟为啼。zhuī sī sì shí nián jiān shì,fēng wèi āi hào niǎo wèi tí。

某辛巳秋归自武林省先陇遂修亭宇浚溪流因思先人旧诗已随屋璧坏矣尚能记忆遂追和

王十朋

丘木森森已十围,满林清荫可栖依。qiū mù sēn sēn yǐ shí wéi,mǎn lín qīng yīn kě qī yī。
每忧樵牧伤松柏,游宦三年两度归。měi yōu qiáo mù shāng sōng bǎi,yóu huàn sān nián liǎng dù guī。

十月朔日偶书

王十朋

去年此日对清光,圣德能容一介狂。qù nián cǐ rì duì qīng guāng,shèng dé néng róng yī jiè kuáng。
言略施行非不遇,身虽疏外亦何妨。yán lüè shī xíng fēi bù yù,shēn suī shū wài yì hé fáng。

剪拂花木戏成二绝

王十朋

洒扫衡茅端欲老,剪裁花木自为春。sǎ sǎo héng máo duān yù lǎo,jiǎn cái huā mù zì wèi chūn。
权门炙手非吾事,只合丘园作散人。quán mén zhì shǒu fēi wú shì,zhǐ hé qiū yuán zuò sàn rén。

剪拂花木戏成二绝

王十朋

蔓草芟夷莫许侵,好花封植待成阴。màn cǎo shān yí mò xǔ qīn,hǎo huā fēng zhí dài chéng yīn。
每于小小园林里,长抱惓惓畎亩心。měi yú xiǎo xiǎo yuán lín lǐ,zhǎng bào quán quán quǎn mǔ xīn。

屑玉泉

王十朋

白石岩腰屑玉泉,佳名初自长官传。bái shí yán yāo xiè yù quán,jiā míng chū zì zhǎng guān chuán。
浑疑齿颊冰霜论,终日霏霏落半天。hún yí chǐ jiá bīng shuāng lùn,zhōng rì fēi fēi luò bàn tiān。

李少和像

王十朋

少和辛苦学飞仙,遗像今犹在洞天。shǎo hé xīn kǔ xué fēi xiān,yí xiàng jīn yóu zài dòng tiān。
都似先生能辟谷,何须太守为行田。dōu shì xiān shēng néng pì gǔ,hé xū tài shǒu wèi xíng tián。

次韵宝印叔观海三绝

王十朋

载地浮天浩莫穷,气营楼阁耸虚空。zài dì fú tiān hào mò qióng,qì yíng lóu gé sǒng xū kōng。
道人妙得观澜术,万里沧溟碧眼中。dào rén miào dé guān lán shù,wàn lǐ cāng míng bì yǎn zhōng。