古诗词

和韩符读书城南示孟甲孟乙

王十朋

性无有不善,兹言闻子舆。xìng wú yǒu bù shàn,zī yán wén zi yú。
学所以修性,杨雄著之书。xué suǒ yǐ xiū xìng,yáng xióng zhù zhī shū。
欲知人之生,灵台湛然虚。yù zhī rén zhī shēng,líng tái zhàn rán xū。
习善裕乃身,习恶丧厥初。xí shàn yù nǎi shēn,xí è sàng jué chū。
下惠与盗蹠,不生两门闾。xià huì yǔ dào zhí,bù shēng liǎng mén lǘ。
所趋一不同,相去霄壤如。suǒ qū yī bù tóng,xiāng qù xiāo rǎng rú。
是以吾夫子,诗礼教伯鱼。shì yǐ wú fū zi,shī lǐ jiào bó yú。
当时非义方,圣门亦萧疏。dāng shí fēi yì fāng,shèng mén yì xiāo shū。
我似杜陵翁,有儿最怜渠。wǒ shì dù líng wēng,yǒu ér zuì lián qú。
徒爱不知教,惧如驴与猪。tú ài bù zhī jiào,jù rú lǘ yǔ zhū。
讵望登丹霄,折桂骑蟾蜍。jù wàng dēng dān xiāo,zhé guì qí chán chú。
粗令有闻见,免为瓮中蛆。cū lìng yǒu wén jiàn,miǎn wèi wèng zhōng qū。
丱角入小学,首诵仲尼居。guàn jiǎo rù xiǎo xué,shǒu sòng zhòng ní jū。
要知先孝弟,馀力哉乎欤。yào zhī xiān xiào dì,yú lì zāi hū yú。
我家素孤寒,金玉苦无储。wǒ jiā sù gū hán,jīn yù kǔ wú chǔ。
旧业止青箱,辛勤二星馀。jiù yè zhǐ qīng xiāng,xīn qín èr xīng yú。
遗尔以清白,尔曹宜念且。yí ěr yǐ qīng bái,ěr cáo yí niàn qiě。
性情乃良田,学问为耘锄。xìng qíng nǎi liáng tián,xué wèn wèi yún chú。
勿患远难致,跬步驰蹇驴。wù huàn yuǎn nán zhì,kuǐ bù chí jiǎn lǘ。
勿忧年不逢,六经有新畬。wù yōu nián bù féng,liù jīng yǒu xīn shē。
勿随奔竞流,伺候人庭除。wù suí bēn jìng liú,cì hòu rén tíng chú。
勿学田舍儿,黄金买冠裾。wù xué tián shě ér,huáng jīn mǎi guān jū。
在我能自修,不患无声誉。zài wǒ néng zì xiū,bù huàn wú shēng yù。
我久困笔砚,退思老山墟。wǒ jiǔ kùn bǐ yàn,tuì sī lǎo shān xū。
拭眼看尔曹,庶使愁肠舒。shì yǎn kàn ěr cáo,shù shǐ chóu cháng shū。
诗篇和韩公,座右宜书诸。shī piān hé hán gōng,zuò yòu yí shū zhū。
青春最堪惜,勉矣无踌躇。qīng chūn zuì kān xī,miǎn yǐ wú chóu chú。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

王成之太博寄诗病中未能和谩书二十字以酬

王十朋

老病欲纳禄,君恩许奉祠。lǎo bìng yù nà lù,jūn ēn xǔ fèng cí。
已为三径计,误辱广文诗。yǐ wèi sān jìng jì,wù rǔ guǎng wén shī。

黄伯厚得蒲墨折而为三以书来易戏成二绝

王十朋

不谓一子墨,忽成三客卿。bù wèi yī zi mò,hū chéng sān kè qīng。
君家好兄弟,鼎立并驰名。jūn jiā hǎo xiōng dì,dǐng lì bìng chí míng。

黄伯厚得蒲墨折而为三以书来易戏成二绝

王十朋

好去文房宝,坚刚宜自持。hǎo qù wén fáng bǎo,jiān gāng yí zì chí。
吾家藏有尽,黄子玩无时。wú jiā cáng yǒu jǐn,huáng zi wán wú shí。

姚宰行可和诗索墨酬以元韵

王十朋

武城民事暇,著述似虞卿。wǔ chéng mín shì xiá,zhù shù shì yú qīng。
手握陈玄辈,磨成不朽名。shǒu wò chén xuán bèi,mó chéng bù xiǔ míng。

姚宰行可和诗索墨酬以元韵

王十朋

人生几丸墨,老病厌操持。rén shēng jǐ wán mò,lǎo bìng yàn cāo chí。
好与贤明宰,研磨共救时。hǎo yǔ xián míng zǎi,yán mó gòng jiù shí。

千叶白桃

王十朋

洗尽夭夭色,泠然众卉中。xǐ jǐn yāo yāo sè,líng rán zhòng huì zhōng。
却将千叶雪,全胜几枝红。què jiāng qiān yè xuě,quán shèng jǐ zhī hóng。

王十朋

佳节逢吹帽,黄金染菊丛。jiā jié féng chuī mào,huáng jīn rǎn jú cóng。
渊明何处饮,三径冷香中。yuān míng hé chù yǐn,sān jìng lěng xiāng zhōng。

芍药

王十朋

千叶扬州种,春深霸众芳。qiān yè yáng zhōu zhǒng,chūn shēn bà zhòng fāng。
无言诮君子,窈窕有温香。wú yán qiào jūn zi,yǎo tiǎo yǒu wēn xiāng。

蜡梅

王十朋

蝶采花成蜡,还将腊染花。dié cǎi huā chéng là,hái jiāng là rǎn huā。
一经坡谷眼,名字压群葩。yī jīng pō gǔ yǎn,míng zì yā qún pā。

梨花

王十朋

淡客逢寒食,村烟烂漫芳。dàn kè féng hán shí,cūn yān làn màn fāng。
谪仙天上去,白雪世间香。zhé xiān tiān shàng qù,bái xuě shì jiān xiāng。

酴醾

王十朋

风枝张羽盖,露脸污何郎。fēng zhī zhāng yǔ gài,lù liǎn wū hé láng。
收拾归醽醁,芳姿韵更香。shōu shí guī líng lù,fāng zī yùn gèng xiāng。

瑞香花

王十朋

真是花中瑞,本朝名始闻。zhēn shì huā zhōng ruì,běn cháo míng shǐ wén。
江南一梦后,天下遇清芬。jiāng nán yī mèng hòu,tiān xià yù qīng fēn。

丁香

王十朋

雨里含愁态,枝头缀玉英。yǔ lǐ hán chóu tài,zhī tóu zhuì yù yīng。
为花更雅目,变乱药中名。wèi huā gèng yǎ mù,biàn luàn yào zhōng míng。

能仁禅寺

王十朋

不到能仁久,欣闻赐额还。bù dào néng rén jiǔ,xīn wén cì é hái。
浮云已过眼,依旧好青山。fú yún yǐ guò yǎn,yī jiù hǎo qīng shān。

乐清僧寮有过客

王十朋

终日伤心泪溅花,干戈满眼恨无涯。zhōng rì shāng xīn lèi jiàn huā,gàn gē mǎn yǎn hèn wú yá。
衣冠南渡如东晋,安得车书混一家。yī guān nán dù rú dōng jìn,ān dé chē shū hùn yī jiā。