古诗词

和韩符读书城南示孟甲孟乙

王十朋

性无有不善,兹言闻子舆。xìng wú yǒu bù shàn,zī yán wén zi yú。
学所以修性,杨雄著之书。xué suǒ yǐ xiū xìng,yáng xióng zhù zhī shū。
欲知人之生,灵台湛然虚。yù zhī rén zhī shēng,líng tái zhàn rán xū。
习善裕乃身,习恶丧厥初。xí shàn yù nǎi shēn,xí è sàng jué chū。
下惠与盗蹠,不生两门闾。xià huì yǔ dào zhí,bù shēng liǎng mén lǘ。
所趋一不同,相去霄壤如。suǒ qū yī bù tóng,xiāng qù xiāo rǎng rú。
是以吾夫子,诗礼教伯鱼。shì yǐ wú fū zi,shī lǐ jiào bó yú。
当时非义方,圣门亦萧疏。dāng shí fēi yì fāng,shèng mén yì xiāo shū。
我似杜陵翁,有儿最怜渠。wǒ shì dù líng wēng,yǒu ér zuì lián qú。
徒爱不知教,惧如驴与猪。tú ài bù zhī jiào,jù rú lǘ yǔ zhū。
讵望登丹霄,折桂骑蟾蜍。jù wàng dēng dān xiāo,zhé guì qí chán chú。
粗令有闻见,免为瓮中蛆。cū lìng yǒu wén jiàn,miǎn wèi wèng zhōng qū。
丱角入小学,首诵仲尼居。guàn jiǎo rù xiǎo xué,shǒu sòng zhòng ní jū。
要知先孝弟,馀力哉乎欤。yào zhī xiān xiào dì,yú lì zāi hū yú。
我家素孤寒,金玉苦无储。wǒ jiā sù gū hán,jīn yù kǔ wú chǔ。
旧业止青箱,辛勤二星馀。jiù yè zhǐ qīng xiāng,xīn qín èr xīng yú。
遗尔以清白,尔曹宜念且。yí ěr yǐ qīng bái,ěr cáo yí niàn qiě。
性情乃良田,学问为耘锄。xìng qíng nǎi liáng tián,xué wèn wèi yún chú。
勿患远难致,跬步驰蹇驴。wù huàn yuǎn nán zhì,kuǐ bù chí jiǎn lǘ。
勿忧年不逢,六经有新畬。wù yōu nián bù féng,liù jīng yǒu xīn shē。
勿随奔竞流,伺候人庭除。wù suí bēn jìng liú,cì hòu rén tíng chú。
勿学田舍儿,黄金买冠裾。wù xué tián shě ér,huáng jīn mǎi guān jū。
在我能自修,不患无声誉。zài wǒ néng zì xiū,bù huàn wú shēng yù。
我久困笔砚,退思老山墟。wǒ jiǔ kùn bǐ yàn,tuì sī lǎo shān xū。
拭眼看尔曹,庶使愁肠舒。shì yǎn kàn ěr cáo,shù shǐ chóu cháng shū。
诗篇和韩公,座右宜书诸。shī piān hé hán gōng,zuò yòu yí shū zhū。
青春最堪惜,勉矣无踌躇。qīng chūn zuì kān xī,miǎn yǐ wú chóu chú。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

幽王

王十朋

文武基图未易量,可怜中叶坏幽王。wén wǔ jī tú wèi yì liàng,kě lián zhōng yè huài yōu wáng。
神龙流沫生尤物,赫赫宗周一笑亡。shén lóng liú mò shēng yóu wù,hè hè zōng zhōu yī xiào wáng。

秦始皇

王十朋

鲸吞六国帝人寰,遣使遥寻海上山。jīng tūn liù guó dì rén huán,qiǎn shǐ yáo xún hǎi shàng shān。
仙药未来身已死,銮舆空载鲍鱼还。xiān yào wèi lái shēn yǐ sǐ,luán yú kōng zài bào yú hái。

二世

王十朋

始皇一怒逐扶苏,天欲亡秦果在胡。shǐ huáng yī nù zhú fú sū,tiān yù wáng qín guǒ zài hú。
翻被四方黔首笑,不分鹿马是谁愚。fān bèi sì fāng qián shǒu xiào,bù fēn lù mǎ shì shuí yú。

汉高帝

王十朋

百战功成汉业新,咸阳置酒问群臣。bǎi zhàn gōng chéng hàn yè xīn,xián yáng zhì jiǔ wèn qún chén。
区区高起王陵辈,岂识龙颜善用人。qū qū gāo qǐ wáng líng bèi,qǐ shí lóng yán shàn yòng rén。

汉高帝

王十朋

仗剑崎岖起沛丰,只将嫚骂驭英雄。zhàng jiàn qí qū qǐ pèi fēng,zhǐ jiāng mān mà yù yīng xióng。
虽然能用三人杰,已失商山四老翁。suī rán néng yòng sān rén jié,yǐ shī shāng shān sì lǎo wēng。

文帝

王十朋

文帝兴王自代来,百金不费亦仁哉。wén dì xīng wáng zì dài lái,bǎi jīn bù fèi yì rén zāi。
后人不务师恭俭,万户千门几露台。hòu rén bù wù shī gōng jiǎn,wàn hù qiān mén jǐ lù tái。

武帝

王十朋

武帝英雄类始皇,甘心黩武国几亡。wǔ dì yīng xióng lèi shǐ huáng,gān xīn dú wǔ guó jǐ wáng。
晚年赖有知人术,解把婴儿付霍光。wǎn nián lài yǒu zhī rén shù,jiě bǎ yīng ér fù huò guāng。

宣帝

王十朋

道杂霸王非美事,治先刑法少仁恩。dào zá bà wáng fēi měi shì,zhì xiān xíng fǎ shǎo rén ēn。
盖杨韩赵犹诛死,谁谓当时狱不冤。gài yáng hán zhào yóu zhū sǐ,shuí wèi dāng shí yù bù yuān。

元帝

王十朋

德化欲遵周轨辙,刑名思革汉规模。dé huà yù zūn zhōu guǐ zhé,xíng míng sī gé hàn guī mó。
更生疏斥萧生戮,元帝何曾善用儒。gèng shēng shū chì xiāo shēng lù,yuán dì hé céng shàn yòng rú。

光武

王十朋

大命由来自有真,子舆徒号汉家亲。dà mìng yóu lái zì yǒu zhēn,zi yú tú hào hàn jiā qīn。
须知炎祚中兴主,元是南阳谨厚人。xū zhī yán zuò zhōng xīng zhǔ,yuán shì nán yáng jǐn hòu rén。

光武

王十朋

郁郁葱葱瑞气浮,南阳兵起再兴刘。yù yù cōng cōng ruì qì fú,nán yáng bīng qǐ zài xīng liú。
将军大敌非常勇,文叔平生本好柔。jiāng jūn dà dí fēi cháng yǒng,wén shū píng shēng běn hǎo róu。

明帝

王十朋

万乘临雍事老更,桥门亿万会诸生。wàn chéng lín yōng shì lǎo gèng,qiáo mén yì wàn huì zhū shēng。
永平天子真儒雅,只恨容人度未宏。yǒng píng tiān zi zhēn rú yǎ,zhǐ hèn róng rén dù wèi hóng。

章帝

王十朋

民苦繁苛厌永平,科除惨狱慰群情。mín kǔ fán kē yàn yǒng píng,kē chú cǎn yù wèi qún qíng。
不穷窦宪欺君罪,翻被宽柔坏典刑。bù qióng dòu xiàn qī jūn zuì,fān bèi kuān róu huài diǎn xíng。

魏武帝

王十朋

董吕袁刘电扫空,阿瞒独步骋奸雄。dǒng lǚ yuán liú diàn sǎo kōng,ā mán dú bù chěng jiān xióng。
岂知权备皆人杰,未肯全将鼎付公。qǐ zhī quán bèi jiē rén jié,wèi kěn quán jiāng dǐng fù gōng。

吴大帝

王十朋

拔刀斫案气如虹,独倚周郎立隽功。bá dāo zhuó àn qì rú hóng,dú yǐ zhōu láng lì juàn gōng。
一战果摧曹孟德,不妨高枕霸江东。yī zhàn guǒ cuī cáo mèng dé,bù fáng gāo zhěn bà jiāng dōng。