古诗词

和韩县斋有怀四十韵

王十朋

读书窥古今,掩卷成叱咤。dú shū kuī gǔ jīn,yǎn juǎn chéng chì zhà。
唐虞昔垂衣,禹稷起躬稼。táng yú xī chuí yī,yǔ jì qǐ gōng jià。
人材各超绝,王业迭兴谢。rén cái gè chāo jué,wáng yè dié xīng xiè。
典谟光日月,雅颂蔼兰麝。diǎn mó guāng rì yuè,yǎ sòng ǎi lán shè。
孟轲论易地,颜回堪并驾。mèng kē lùn yì dì,yán huí kān bìng jià。
穷达虽殊途,圣贤实同价。qióng dá suī shū tú,shèng xián shí tóng jià。
避就乡邻斗,泣笑疏戚谢。bì jiù xiāng lín dòu,qì xiào shū qī xiè。
甘心惟饮瓢,没齿不谈霸。gān xīn wéi yǐn piáo,méi chǐ bù tán bà。
斯人嗟已亡,末俗遂多诈。sī rén jiē yǐ wáng,mò sú suì duō zhà。
禄从枉道求,气为权门下。lù cóng wǎng dào qiú,qì wèi quán mén xià。
争为邑犬吠,翻取猎师骂。zhēng wèi yì quǎn fèi,fān qǔ liè shī mà。
幽人思隐盘,高士欲耕灞。yōu rén sī yǐn pán,gāo shì yù gēng bà。
予生苦多难,安迹殊未暇。yǔ shēng kǔ duō nán,ān jì shū wèi xiá。
冬行皲两足,夜坐痹双髂。dōng xíng jūn liǎng zú,yè zuò bì shuāng qià。
黄卷徒自劳,青云未能跨。huáng juǎn tú zì láo,qīng yún wèi néng kuà。
借势乏王公,成名无仆射。jiè shì fá wáng gōng,chéng míng wú pū shè。
大学厌齑盐,亲闱疏脍炙。dà xué yàn jī yán,qīn wéi shū kuài zhì。
眷眷日怀归,区区每求假。juàn juàn rì huái guī,qū qū měi qiú jiǎ。
飞同鹢过宋,闲若马归华。fēi tóng yì guò sòng,xián ruò mǎ guī huá。
陋巷怀哲人,短檠烧午夜。lòu xiàng huái zhé rén,duǎn qíng shāo wǔ yè。
对床有兄弟,通家足姻娅。duì chuáng yǒu xiōng dì,tōng jiā zú yīn yà。
谈笑开芳尊,尘劳释征靶。tán xiào kāi fāng zūn,chén láo shì zhēng bǎ。
篇章日盈囊,卷帙时抽架。piān zhāng rì yíng náng,juǎn zhì shí chōu jià。
咏歌同舞雩,叹息殊观蜡。yǒng gē tóng wǔ yú,tàn xī shū guān là。
有田聊代禄,无谪不祈赦。yǒu tián liáo dài lù,wú zhé bù qí shè。
未为雄草玄,谩学愈苴罅。wèi wèi xióng cǎo xuán,mán xué yù jū xià。
啸傲穷朝曛,弦歌达冬夏。xiào ào qióng cháo xūn,xián gē dá dōng xià。
头角姑自藏,齿牙谁肯借。tóu jiǎo gū zì cáng,chǐ yá shuí kěn jiè。
眠从弟子嘲,醉不金吾怕。mián cóng dì zi cháo,zuì bù jīn wú pà。
心知得失妄,眼见炎凉乍。xīn zhī dé shī wàng,yǎn jiàn yán liáng zhà。
造物岂吾苦,交情勿渠讶。zào wù qǐ wú kǔ,jiāo qíng wù qú yà。
马来未为福,火尽安足藉。mǎ lái wèi wèi fú,huǒ jǐn ān zú jí。
孝弟傥自修,长幼必能化。xiào dì tǎng zì xiū,zhǎng yòu bì néng huà。
力耕西畴禾,剩种东皋柘。lì gēng xī chóu hé,shèng zhǒng dōng gāo zhè。
旨甘奉盘餐,温凊饰台榭。zhǐ gān fèng pán cān,wēn qìng shì tái xiè。
斗粟鉴汉谣,一爨共崔舍。dòu sù jiàn hàn yáo,yī cuàn gòng cuī shě。
仰效慈乌哺,俯笑寒鸱吓。yǎng xiào cí wū bǔ,fǔ xiào hán chī xià。
但令尊不空,莫厌客频迓。dàn lìng zūn bù kōng,mò yàn kè pín yà。
风篁观掩冉,山禽听娇姹。fēng huáng guān yǎn rǎn,shān qín tīng jiāo chà。
困穷乃吾幸,此祸不须嫁。kùn qióng nǎi wú xìng,cǐ huò bù xū jià。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

太学寄梦龄昌龄弟

王十朋

东望家山几断魂,白云飞尽路漫漫。dōng wàng jiā shān jǐ duàn hún,bái yún fēi jǐn lù màn màn。
须知太学齑盐味,不似亲闱菽水欢。xū zhī tài xué jī yán wèi,bù shì qīn wéi shū shuǐ huān。
事业未应孤铁砚,弟兄犹喜尽儒冠。shì yè wèi yīng gū tiě yàn,dì xiōng yóu xǐ jǐn rú guān。
行飞直待秋风便,好作排空雁字看。xíng fēi zhí dài qiū fēng biàn,hǎo zuò pái kōng yàn zì kàn。

丁卯秋赴鹿鸣宴次太守赵殿撰韵

王十朋

食苹开燕副招求,梦草诗成宠士流。shí píng kāi yàn fù zhāo qiú,mèng cǎo shī chéng chǒng shì liú。
要得异才联虎榜,亦容下客盗狐裘。yào dé yì cái lián hǔ bǎng,yì róng xià kè dào hú qiú。
早修慧业钦灵运,妄赞元经愧子游。zǎo xiū huì yè qīn líng yùn,wàng zàn yuán jīng kuì zi yóu。
刺史笑谈风满席,定应吹拂到瀛洲。cì shǐ xiào tán fēng mǎn xí,dìng yīng chuī fú dào yíng zhōu。

翁府君挽词

王十朋

场屋收功不在身,兰馨玉润总奇人。chǎng wū shōu gōng bù zài shēn,lán xīn yù rùn zǒng qí rén。
过庭诗礼家风变,坦腹门阑喜气新。guò tíng shī lǐ jiā fēng biàn,tǎn fù mén lán xǐ qì xīn。
华屋产芝虽美瑞,白头生齿误青春。huá wū chǎn zhī suī měi ruì,bái tóu shēng chǐ wù qīng chūn。
篮舆方起南游兴,无奈今年岁在辰。lán yú fāng qǐ nán yóu xīng,wú nài jīn nián suì zài chén。

寄万大年

王十朋

九万程遥共退飞,江南竹叶后先归。jiǔ wàn chéng yáo gòng tuì fēi,jiāng nán zhú yè hòu xiān guī。
儒冠到底输纨裤,关吏还应笑布衣。rú guān dào dǐ shū wán kù,guān lì hái yīng xiào bù yī。
虽欠姓名联桂籍,不妨欢笑奉亲闱。suī qiàn xìng míng lián guì jí,bù fáng huān xiào fèng qīn wéi。
殷勤尊酒论文约,却恨还乡与愿违。yīn qín zūn jiǔ lùn wén yuē,què hèn hái xiāng yǔ yuàn wéi。

万季梁和诗留别再用前韵

王十朋

三年燕雁不同飞,一笑相逢慰远归。sān nián yàn yàn bù tóng fēi,yī xiào xiāng féng wèi yuǎn guī。
搜我肺肠茶著令,饮君文字酒淋衣。sōu wǒ fèi cháng chá zhù lìng,yǐn jūn wén zì jiǔ lín yī。
诗方唱和如仙馆,人遽飘零似省闱。shī fāng chàng hé rú xiān guǎn,rén jù piāo líng shì shěng wéi。
毕竟此心元不别,只应形影暂相违。bì jìng cǐ xīn yuán bù bié,zhǐ yīng xíng yǐng zàn xiāng wéi。

将过万桥用前韵寄大年先之

王十朋

三年在阜不鸣飞,侧翅俱从旧路归。sān nián zài fù bù míng fēi,cè chì jù cóng jiù lù guī。
师德量宽真耐事,沈郎诗瘦不胜衣。shī dé liàng kuān zhēn nài shì,shěn láng shī shòu bù shèng yī。
都缘有职供甘旨,可是无心恋阙闱。dōu yuán yǒu zhí gōng gān zhǐ,kě shì wú xīn liàn quē wéi。
酒发葡萄螯斫雪,定知此愿不吾违。jiǔ fā pú táo áo zhuó xuě,dìng zhī cǐ yuàn bù wú wéi。

三月晦日与同舍送春于梅溪因诵贾阆仙诗云三月更当三十日,风光别我苦吟身共君今夜不须睡未到晓钟犹是春时有二十八人遂以齿序分韵

王十朋

记得来时手自探,预知今日思难堪。jì dé lái shí shǒu zì tàn,yù zhī jīn rì sī nán kān。
树头绿暗莺如诉,地上红多蝶尚贪。shù tóu lǜ àn yīng rú sù,dì shàng hóng duō dié shàng tān。
此夜钟声那忍听,明朝酒盏可能酣。cǐ yè zhōng shēng nà rěn tīng,míng cháo jiǔ zhǎn kě néng hān。
却因送别还惊我,老境如蚕已食三。què yīn sòng bié hái jīng wǒ,lǎo jìng rú cán yǐ shí sān。

夜泊萧山酒醒梦觉月色满船感而有作

王十朋

候届星虚午夜凉,更堪停棹水中央。hòu jiè xīng xū wǔ yè liáng,gèng kān tíng zhào shuǐ zhōng yāng。
短篷破处漏明月,归梦断时思故乡。duǎn péng pò chù lòu míng yuè,guī mèng duàn shí sī gù xiāng。
客里未忘诗酒趣,老来厌逐利名场。kè lǐ wèi wàng shī jiǔ qù,lǎo lái yàn zhú lì míng chǎng。
明朝又向钱塘去,十里西风桂子香。míng cháo yòu xiàng qián táng qù,shí lǐ xī fēng guì zi xiāng。

次韵昌龄游白石二诗东际

王十朋

飞流喷沫下烟岚,肯使名同盗与贪。fēi liú pēn mò xià yān lán,kěn shǐ míng tóng dào yǔ tān。
莫讶来时多汩汩,定知止处却潭潭。mò yà lái shí duō gǔ gǔ,dìng zhī zhǐ chù què tán tán。
遥通雁荡灵湫两,巍压龙门巨浪三。yáo tōng yàn dàng líng jiǎo liǎng,wēi yā lóng mén jù làng sān。
好景不烦摩诘画,尽归诗客句中含。hǎo jǐng bù fán mó jí huà,jǐn guī shī kè jù zhōng hán。

次韵昌龄游白石二诗东际

王十朋

未穷脚力上层霄,想象名山兴亦高。wèi qióng jiǎo lì shàng céng xiāo,xiǎng xiàng míng shān xīng yì gāo。
物外游人身插羽,洞中仙客体生毛。wù wài yóu rén shēn chā yǔ,dòng zhōng xiān kè tǐ shēng máo。
利名奔走嗟吾老,杖屦徜徉羡子豪。lì míng bēn zǒu jiē wú lǎo,zhàng jù cháng yáng xiàn zi háo。
凫舄共游端有日,预期木叶下亭皋。fú xì gòng yóu duān yǒu rì,yù qī mù yè xià tíng gāo。

再和二首

王十朋

佛国飞来百尺岚,要将法水洗嗔贪。fú guó fēi lái bǎi chǐ lán,yào jiāng fǎ shuǐ xǐ chēn tān。
仙人错认蓬莱岛,骚客羞谈钴鉧潭。xiān rén cuò rèn péng lái dǎo,sāo kè xiū tán gǔ mǔ tán。
观尽岂须穷莫四,悟来初不异前三。guān jǐn qǐ xū qióng mò sì,wù lái chū bù yì qián sān。
莫将七际观东际,法界三千际际含。mò jiāng qī jì guān dōng jì,fǎ jiè sān qiān jì jì hán。

再和二首

王十朋

少和丹就已登霄,岩与仙风两并高。shǎo hé dān jiù yǐ dēng xiāo,yán yǔ xiān fēng liǎng bìng gāo。
甚欲此身参鹤驭,尚嫌多事类牛毛。shén yù cǐ shēn cān hè yù,shàng xián duō shì lèi niú máo。
云间鸡犬年犹永,世上英雄意谩豪。yún jiān jī quǎn nián yóu yǒng,shì shàng yīng xióng yì mán háo。
堪羡北山山下客,不缘射雉亦如皋。kān xiàn běi shān shān xià kè,bù yuán shè zhì yì rú gāo。

贫家连岁蚕荒今年尤甚,妻孥有号寒之患每欲以酒自宽酒恶竟不能醉拙于生事殊可笑也表弟万大年家蚕熟酒醇有足乐者因思旧诗有剩栽桑柘教妻蚕句遂和以寄之

王十朋

年逾四十尚何堪,愈老生涯愈不谙。nián yú sì shí shàng hé kān,yù lǎo shēng yá yù bù ān。
何以代耕犹未仕,初无可乐误为男。hé yǐ dài gēng yóu wèi shì,chū wú kě lè wù wèi nán。
号寒儿讶桑条沃,饮酒宾嫌蜜汁甘。hào hán ér yà sāng tiáo wò,yǐn jiǔ bīn xián mì zhī gān。
堪羡通家万公子,细君善酿更能蚕。kān xiàn tōng jiā wàn gōng zi,xì jūn shàn niàng gèng néng cán。

大年和诗再用韵

王十朋

年少如君种种堪,文场世事两俱谙。nián shǎo rú jūn zhǒng zhǒng kān,wén chǎng shì shì liǎng jù ān。
何忧晁错不高第,未怕杜陵无好男。hé yōu cháo cuò bù gāo dì,wèi pà dù líng wú hǎo nán。
况有田园足耕养,好穷水陆奉肥甘。kuàng yǒu tián yuán zú gēng yǎng,hǎo qióng shuǐ lù fèng féi gān。
更须猛割闺房爱,来与荀卿共赋蚕。gèng xū měng gē guī fáng ài,lái yǔ xún qīng gòng fù cán。

李梗和诗复用前韵

王十朋

维摩老病思何堪,药性从今却渐谙。wéi mó lǎo bìng sī hé kān,yào xìng cóng jīn què jiàn ān。
掩卷正思眠丈室,论文俄喜遇奇男。yǎn juǎn zhèng sī mián zhàng shì,lùn wén é xǐ yù qí nán。
共嗟世路羊肠险,刚怕人情鼠口甘。gòng jiē shì lù yáng cháng xiǎn,gāng pà rén qíng shǔ kǒu gān。
耸壑昂霄君未晚,吾衰已是食三蚕。sǒng hè áng xiāo jūn wèi wǎn,wú shuāi yǐ shì shí sān cán。