古诗词

和韩县斋有怀四十韵

王十朋

读书窥古今,掩卷成叱咤。dú shū kuī gǔ jīn,yǎn juǎn chéng chì zhà。
唐虞昔垂衣,禹稷起躬稼。táng yú xī chuí yī,yǔ jì qǐ gōng jià。
人材各超绝,王业迭兴谢。rén cái gè chāo jué,wáng yè dié xīng xiè。
典谟光日月,雅颂蔼兰麝。diǎn mó guāng rì yuè,yǎ sòng ǎi lán shè。
孟轲论易地,颜回堪并驾。mèng kē lùn yì dì,yán huí kān bìng jià。
穷达虽殊途,圣贤实同价。qióng dá suī shū tú,shèng xián shí tóng jià。
避就乡邻斗,泣笑疏戚谢。bì jiù xiāng lín dòu,qì xiào shū qī xiè。
甘心惟饮瓢,没齿不谈霸。gān xīn wéi yǐn piáo,méi chǐ bù tán bà。
斯人嗟已亡,末俗遂多诈。sī rén jiē yǐ wáng,mò sú suì duō zhà。
禄从枉道求,气为权门下。lù cóng wǎng dào qiú,qì wèi quán mén xià。
争为邑犬吠,翻取猎师骂。zhēng wèi yì quǎn fèi,fān qǔ liè shī mà。
幽人思隐盘,高士欲耕灞。yōu rén sī yǐn pán,gāo shì yù gēng bà。
予生苦多难,安迹殊未暇。yǔ shēng kǔ duō nán,ān jì shū wèi xiá。
冬行皲两足,夜坐痹双髂。dōng xíng jūn liǎng zú,yè zuò bì shuāng qià。
黄卷徒自劳,青云未能跨。huáng juǎn tú zì láo,qīng yún wèi néng kuà。
借势乏王公,成名无仆射。jiè shì fá wáng gōng,chéng míng wú pū shè。
大学厌齑盐,亲闱疏脍炙。dà xué yàn jī yán,qīn wéi shū kuài zhì。
眷眷日怀归,区区每求假。juàn juàn rì huái guī,qū qū měi qiú jiǎ。
飞同鹢过宋,闲若马归华。fēi tóng yì guò sòng,xián ruò mǎ guī huá。
陋巷怀哲人,短檠烧午夜。lòu xiàng huái zhé rén,duǎn qíng shāo wǔ yè。
对床有兄弟,通家足姻娅。duì chuáng yǒu xiōng dì,tōng jiā zú yīn yà。
谈笑开芳尊,尘劳释征靶。tán xiào kāi fāng zūn,chén láo shì zhēng bǎ。
篇章日盈囊,卷帙时抽架。piān zhāng rì yíng náng,juǎn zhì shí chōu jià。
咏歌同舞雩,叹息殊观蜡。yǒng gē tóng wǔ yú,tàn xī shū guān là。
有田聊代禄,无谪不祈赦。yǒu tián liáo dài lù,wú zhé bù qí shè。
未为雄草玄,谩学愈苴罅。wèi wèi xióng cǎo xuán,mán xué yù jū xià。
啸傲穷朝曛,弦歌达冬夏。xiào ào qióng cháo xūn,xián gē dá dōng xià。
头角姑自藏,齿牙谁肯借。tóu jiǎo gū zì cáng,chǐ yá shuí kěn jiè。
眠从弟子嘲,醉不金吾怕。mián cóng dì zi cháo,zuì bù jīn wú pà。
心知得失妄,眼见炎凉乍。xīn zhī dé shī wàng,yǎn jiàn yán liáng zhà。
造物岂吾苦,交情勿渠讶。zào wù qǐ wú kǔ,jiāo qíng wù qú yà。
马来未为福,火尽安足藉。mǎ lái wèi wèi fú,huǒ jǐn ān zú jí。
孝弟傥自修,长幼必能化。xiào dì tǎng zì xiū,zhǎng yòu bì néng huà。
力耕西畴禾,剩种东皋柘。lì gēng xī chóu hé,shèng zhǒng dōng gāo zhè。
旨甘奉盘餐,温凊饰台榭。zhǐ gān fèng pán cān,wēn qìng shì tái xiè。
斗粟鉴汉谣,一爨共崔舍。dòu sù jiàn hàn yáo,yī cuàn gòng cuī shě。
仰效慈乌哺,俯笑寒鸱吓。yǎng xiào cí wū bǔ,fǔ xiào hán chī xià。
但令尊不空,莫厌客频迓。dàn lìng zūn bù kōng,mò yàn kè pín yà。
风篁观掩冉,山禽听娇姹。fēng huáng guān yǎn rǎn,shān qín tīng jiāo chà。
困穷乃吾幸,此祸不须嫁。kùn qióng nǎi wú xìng,cǐ huò bù xū jià。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

十八坊诗兴龙

王十朋

世仰钦宗圣,人知太母贤。shì yǎng qīn zōng shèng,rén zhī tài mǔ xián。
千秋龙已化,香火蜀江边。qiān qiū lóng yǐ huà,xiāng huǒ shǔ jiāng biān。

十八坊诗卧龙

王十朋

非长陈寿赞,无首杜陵诗。fēi zhǎng chén shòu zàn,wú shǒu dù líng shī。
庙貌并公论,如今胜昔时。miào mào bìng gōng lùn,rú jīn shèng xī shí。

十八坊诗庆丰

王十朋

谁道夔门陋,兹坊号庆丰。shuí dào kuí mén lòu,zī fāng hào qìng fēng。
守臣忧国愿,端似杜陵翁。shǒu chén yōu guó yuàn,duān shì dù líng wēng。

十八坊诗礼宾

王十朋

前山名胜己,夔子有嘉宾。qián shān míng shèng jǐ,kuí zi yǒu jiā bīn。
馆辟自予始,愧非贤主人。guǎn pì zì yǔ shǐ,kuì fēi xián zhǔ rén。

十八坊诗通津

王十朋

大江来自蜀,众水共朝东。dà jiāng lái zì shǔ,zhòng shuǐ gòng cháo dōng。
我欲扁舟去,问津从此通。wǒ yù biǎn zhōu qù,wèn jīn cóng cǐ tōng。

十八坊诗义泉

王十朋

官费接筒竹,民蠲沽水钱。guān fèi jiē tǒng zhú,mín juān gū shuǐ qián。
丁宁后来者,莫负义名泉。dīng níng hòu lái zhě,mò fù yì míng quán。

十八坊诗永安

王十朋

分鼎江山在,受遗宫阙荒。fēn dǐng jiāng shān zài,shòu yí gōng quē huāng。
风云时惨淡,疑会旧明良。fēng yún shí cǎn dàn,yí huì jiù míng liáng。

十八坊诗折桂

王十朋

月窟何人到,向来标榜新。yuè kū hé rén dào,xiàng lái biāo bǎng xīn。
如今折桂者,不止一坊人。rú jīn zhé guì zhě,bù zhǐ yī fāng rén。

十八坊诗知足

王十朋

二疏归去后,林下少休官。èr shū guī qù hòu,lín xià shǎo xiū guān。
圣代夔门里,一枝栖故鸾。shèng dài kuí mén lǐ,yī zhī qī gù luán。

十八坊诗和风

王十朋

郡城深僻处,车马罕经过。jùn chéng shēn pì chù,chē mǎ hǎn jīng guò。
中有人多少,人和风自和。zhōng yǒu rén duō shǎo,rén hé fēng zì hé。

州宅杂咏甘露堂

王十朋

昔日贤太守,堂前零露甘。xī rì xián tài shǒu,táng qián líng lù gān。
我来无善政,露下亦何堪。wǒ lái wú shàn zhèng,lù xià yì hé kān。

州宅杂咏万卷堂

王十朋

书读万卷破,少陵观国初。shū dú wàn juǎn pò,shǎo líng guān guó chū。
登堂吾有愧,头白腹空虚。dēng táng wú yǒu kuì,tóu bái fù kōng xū。

州宅杂咏瑞白堂

王十朋

昔日曾夔州,兹堂见三白。xī rì céng kuí zhōu,zī táng jiàn sān bái。
为瑞不嫌多,年丰最宜麦。wèi ruì bù xián duō,nián fēng zuì yí mài。

州宅杂咏诗史堂

王十朋

谁镌堂上石,光艳少陵章。shuí juān táng shàng shí,guāng yàn shǎo líng zhāng。
莫作诗人看,斯文似子长。mò zuò shī rén kàn,sī wén shì zi zhǎng。

州宅杂咏易治堂

王十朋

风俗无难易,治之端在人。fēng sú wú nán yì,zhì zhī duān zài rén。
古夔尤易治,风俗本来淳。gǔ kuí yóu yì zhì,fēng sú běn lái chún。