古诗词

和韩桃源图

王十朋

嬴秦斩新开混茫,傲睨前古无虞唐。yíng qín zhǎn xīn kāi hùn máng,ào nì qián gǔ wú yú táng。
诗书为灰儒鬼哭,李斯秉笔中书堂。shī shū wèi huī rú guǐ kū,lǐ sī bǐng bǐ zhōng shū táng。
长城丁壮无还者,送徒更住骊山下。zhǎng chéng dīng zhuàng wú hái zhě,sòng tú gèng zhù lí shān xià。
避世高人何所之,出门永与家乡辞。bì shì gāo rén hé suǒ zhī,chū mén yǒng yǔ jiā xiāng cí。
入山惟恐不深远,岂是得已巢于斯。rù shān wéi kǒng bù shēn yuǎn,qǐ shì dé yǐ cháo yú sī。
来时六合为秦室,未省今为何岁日。lái shí liù hé wèi qín shì,wèi shěng jīn wèi hé suì rì。
吏不到门租不输,子长丁添更何恤。lì bù dào mén zū bù shū,zi zhǎng dīng tiān gèng hé xù。
春入山中桃自花,招邀隐侣倾流霞。chūn rù shān zhōng táo zì huā,zhāo yāo yǐn lǚ qīng liú xiá。
男耕女织自婚嫁,派别支分都几家。nán gēng nǚ zhī zì hūn jià,pài bié zhī fēn dōu jǐ jiā。
谁泛渔舟迷处所,山开洞辟闻人语。shuí fàn yú zhōu mí chù suǒ,shān kāi dòng pì wén rén yǔ。
乍相惊问卒相欢,设酒烹鸡讲宾主。zhà xiāng jīng wèn zú xiāng huān,shè jiǔ pēng jī jiǎng bīn zhǔ。
可怜秦事已茫然,帝业初期万万年。kě lián qín shì yǐ máng rán,dì yè chū qī wàn wàn nián。
犹道祖龙长在世,岂知异姓早三传。yóu dào zǔ lóng zhǎng zài shì,qǐ zhī yì xìng zǎo sān chuán。
邻里殷勤争饷馈,人情与世无相异。lín lǐ yīn qín zhēng xiǎng kuì,rén qíng yǔ shì wú xiāng yì。
未信壶中别有天,却讶身游与梦寐。wèi xìn hú zhōng bié yǒu tiān,què yà shēn yóu yǔ mèng mèi。
山花乱眼鸟哀鸣,数日留连喜复惊。shān huā luàn yǎn niǎo āi míng,shù rì liú lián xǐ fù jīng。
更从洞口寻乡路,逢人欲话疑非情。gèng cóng dòng kǒu xún xiāng lù,féng rén yù huà yí fēi qíng。
异日扁舟欲重顾,水眩山迷红日暮。yì rì biǎn zhōu yù zhòng gù,shuǐ xuàn shān mí hóng rì mù。
后来图画了非真,作志渊明乃晋人。hòu lái tú huà le fēi zhēn,zuò zhì yuān míng nǎi jìn rén。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

闰月三白三首

王十朋

闰月生明后,江天未腊时。rùn yuè shēng míng hòu,jiāng tiān wèi là shí。
风翻禹门浪,花糁月宫枝。fēng fān yǔ mén làng,huā sǎn yuè gōng zhī。
照夜皎珠树,秀庭祥玉芝。zhào yè jiǎo zhū shù,xiù tíng xiáng yù zhī。
定知年大有,何止麦相宜。dìng zhī nián dà yǒu,hé zhǐ mài xiāng yí。

闰月三白三首

王十朋

迎腊雪三白,未春花万株。yíng là xuě sān bái,wèi chūn huā wàn zhū。
神山森玉府,天象粲台符。shén shān sēn yù fǔ,tiān xiàng càn tái fú。
词吐水流峡,鼎成风击湖。cí tǔ shuǐ liú xiá,dǐng chéng fēng jī hú。
鬓边丝可织,四皓盍添吾。bìn biān sī kě zhī,sì hào hé tiān wú。

闰月三白三首

王十朋

占尽一阳月,分为六出时。zhàn jǐn yī yáng yuè,fēn wèi liù chū shí。
韦编照清夜,塞管落南枝。wéi biān zhào qīng yè,sāi guǎn luò nán zhī。
献中荆山玉,开成庙柱芝。xiàn zhōng jīng shān yù,kāi chéng miào zhù zhī。
人间瑞已定,过此却非宜。rén jiān ruì yǐ dìng,guò cǐ què fēi yí。

又和项服善二

王十朋

风云频惨淡,草木屡苍颜。fēng yún pín cǎn dàn,cǎo mù lǚ cāng yán。
诗里报琼玖,宫中归玉环。shī lǐ bào qióng jiǔ,gōng zhōng guī yù huán。
帝庭侯帛至,佛殿宝珠还。dì tíng hóu bó zhì,fú diàn bǎo zhū hái。
更有人清白,鄱阳似鲁山。gèng yǒu rén qīng bái,pó yáng shì lǔ shān。

又和项服善二

王十朋

梅蕊开仍落,同云合末离。méi ruǐ kāi réng luò,tóng yún hé mò lí。
添为五大老,真是四无私。tiān wèi wǔ dà lǎo,zhēn shì sì wú sī。
天女来成粲,冰蚕老欲丝。tiān nǚ lái chéng càn,bīng cán lǎo yù sī。
梨花一枝雨,冷艳可能欺。lí huā yī zhī yǔ,lěng yàn kě néng qī。

又用时字韵

王十朋

黄竹成章日,阳春众和时。huáng zhú chéng zhāng rì,yáng chūn zhòng hé shí。
玉阶谈战陈,琼燕赐花枝。yù jiē tán zhàn chén,qióng yàn cì huā zhī。
陶径还飞絮,商山欠采芝。táo jìng hái fēi xù,shāng shān qiàn cǎi zhī。
西畴农事及,归去正吾宜。xī chóu nóng shì jí,guī qù zhèng wú yí。

和洪景卢用三白韵作四白诗

王十朋

大似佛世界,端如玉烛时。dà shì fú shì jiè,duān rú yù zhú shí。
穆家兄弟味,杨氏子孙枝。mù jiā xiōng dì wèi,yáng shì zi sūn zhī。
鄞海明瑶柱,鄱亭望秀芝。yín hǎi míng yáo zhù,pó tíng wàng xiù zhī。
祁寒繇政拙,去倍二诚宜。qí hán yáo zhèng zhuō,qù bèi èr chéng yí。

和洪景卢用三白韵作四白诗

王十朋

楚士照千乘,韩梨夸数株。chǔ shì zhào qiān chéng,hán lí kuā shù zhū。
舜门纷执玉,尧岳炫分符。shùn mén fēn zhí yù,yáo yuè xuàn fēn fú。
宝结文房友,鉴明狂客湖。bǎo jié wén fáng yǒu,jiàn míng kuáng kè hú。
郊圻正多垒,兵会忆夷吾。jiāo qí zhèng duō lěi,bīng huì yì yí wú。

腊尽日又雪洪复作五白诗再和

王十朋

天地俱同数,嘉平欲尽时。tiān dì jù tóng shù,jiā píng yù jǐn shí。
柳飘彭泽絮,松压大夫枝。liǔ piāo péng zé xù,sōng yā dà fū zhī。
越绝山飞泄,文登石产芝。yuè jué shān fēi xiè,wén dēng shí chǎn zhī。
滥骑为郡马,深愿谷相宜。làn qí wèi jùn mǎ,shēn yuàn gǔ xiāng yí。

腊尽日又雪洪复作五白诗再和

王十朋

日掩云间色,榆栽天上株。rì yǎn yún jiān sè,yú zāi tiān shàng zhū。
芳联仙桂籍,穷送旧桃符。fāng lián xiān guì jí,qióng sòng jiù táo fú。
远岫明庐阜,澄江接带湖。yuǎn xiù míng lú fù,chéng jiāng jiē dài hú。
宣麻开晋国,入蔡忆金吾。xuān má kāi jìn guó,rù cài yì jīn wú。

齿落

王十朋

五十行将四,浮生已向残。wǔ shí xíng jiāng sì,fú shēng yǐ xiàng cán。
齿疏方咄柳,牙落遽惊韩。chǐ shū fāng duō liǔ,yá luò jù jīng hán。
犹讶年初龀,翻疑颊未丹。yóu yà nián chū chèn,fān yí jiá wèi dān。
定知从此去,梨栗怯堆盘。dìng zhī cóng cǐ qù,lí lì qiè duī pán。

国娘生日

王十朋

往岁王司业,初生嫡女孙。wǎng suì wáng sī yè,chū shēng dí nǚ sūn。
命名聊志喜,曰国不忘恩。mìng míng liáo zhì xǐ,yuē guó bù wàng ēn。
日在元正次,身居辈行尊。rì zài yuán zhèng cì,shēn jū bèi xíng zūn。
愿如班与孟,贤淑振吾门。yuàn rú bān yǔ mèng,xián shū zhèn wú mén。

次韵何宪太平道中书事

王十朋

明刑清诏使,行部近清明。míng xíng qīng zhào shǐ,xíng bù jìn qīng míng。
况有太平象,想亡愁叹声。kuàng yǒu tài píng xiàng,xiǎng wáng chóu tàn shēng。
问民知疾苦,按郡戒将迎。wèn mín zhī jí kǔ,àn jùn jiè jiāng yíng。
更向金陵看,六朝馀故城。gèng xiàng jīn líng kàn,liù cháo yú gù chéng。

次韵何宪题鲁池州通隐堂

王十朋

朝市隐诚好,山林通更嘉。cháo shì yǐn chéng hǎo,shān lín tōng gèng jiā。
出非专为米,去亦不期瓜。chū fēi zhuān wèi mǐ,qù yì bù qī guā。
下惠何妨介,东方未用夸。xià huì hé fáng jiè,dōng fāng wèi yòng kuā。
池州知此道,无愧仲连家。chí zhōu zhī cǐ dào,wú kuì zhòng lián jiā。

哭何子应

王十朋

籍甚何夫子,文章擅美名。jí shén hé fū zi,wén zhāng shàn měi míng。
金华传语宝,鄱水主诗盟。jīn huá chuán yǔ bǎo,pó shuǐ zhǔ shī méng。
心印横渠学,相门无尽甥。xīn yìn héng qú xué,xiāng mén wú jǐn shēng。
人间一梦觉,卿月堕台城。rén jiān yī mèng jué,qīng yuè duò tái chéng。
2120«3456789»