古诗词

和韩永贞行

王十朋

君不见天为元和开号令,先遣憸人窃朝柄。jūn bù jiàn tiān wèi yuán hé kāi hào lìng,xiān qiǎn xiān rén qiè cháo bǐng。
奉天难平闲虎貔,弈客待诏来京师。fèng tiān nán píng xián hǔ pí,yì kè dài zhào lái jīng shī。
口中班班谈治道,贞观开元何足为。kǒu zhōng bān bān tán zhì dào,zhēn guān kāi yuán hé zú wèi。
党与纷纷自标置,远借伊周供佞媚。dǎng yǔ fēn fēn zì biāo zhì,yuǎn jiè yī zhōu gōng nìng mèi。
望尘附火皆美官,怨修睚眦曾不难。wàng chén fù huǒ jiē měi guān,yuàn xiū yá zì céng bù nán。
梯媒爵位由货赂,斥遂朝士因杯盘。tī méi jué wèi yóu huò lù,chì suì cháo shì yīn bēi pán。
珣瑜卧第郢佑默,谁为唐室回狂澜。xún yú wò dì yǐng yòu mò,shuí wèi táng shì huí kuáng lán。
朝攘利权未为怪,莫夺兵柄尤可叹。cháo rǎng lì quán wèi wèi guài,mò duó bīng bǐng yóu kě tàn。
仙李蟠根未当艾,十叶神器那容干。xiān lǐ pán gēn wèi dāng ài,shí yè shén qì nà róng gàn。
禁中大义知谁主,东宫受禅同三祖。jìn zhōng dà yì zhī shuí zhǔ,dōng gōng shòu chán tóng sān zǔ。
越儿涕泣吴儿悲,从此豺狼不生羽。yuè ér tì qì wú ér bēi,cóng cǐ chái láng bù shēng yǔ。
刚明天子位初登,剪除元恶流凶朋。gāng míng tiān zi wèi chū dēng,jiǎn chú yuán è liú xiōng péng。
八州司马才可称,节已扫地谁复矜。bā zhōu sī mǎ cái kě chēng,jié yǐ sǎo dì shuí fù jīn。
子厚年少躁飞腾,身陷丑党罹熏蒸。zi hòu nián shǎo zào fēi téng,shēn xiàn chǒu dǎng lí xūn zhēng。
著文拟骚愁思凝,欲自辨白终莫曾。zhù wén nǐ sāo chóu sī níng,yù zì biàn bái zhōng mò céng。
王孙尸虫托骂憎,色岂不愧明窗灯。wáng sūn shī chóng tuō mà zēng,sè qǐ bù kuì míng chuāng dēng。
所记先友时良肱,忍使柳氏家声崩。suǒ jì xiān yǒu shí liáng gōng,rěn shǐ liǔ shì jiā shēng bēng。
吁嗟匪人何足凭,士勿妄进当战兢。xū jiē fěi rén hé zú píng,shì wù wàng jìn dāng zhàn jīng。
退之鲠直愤不胜,诗篇史笔两可徵,永贞覆辙宜痛惩。tuì zhī gěng zhí fèn bù shèng,shī piān shǐ bǐ liǎng kě zhēng,yǒng zhēn fù zhé yí tòng chéng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

怀刘方叔兼简全之用前韵

王十朋

刘郎何事久无书,梦里频频却见渠。liú láng hé shì jiǔ wú shū,mèng lǐ pín pín què jiàn qú。
往事真同塞翁马,此身何异蠹书鱼。wǎng shì zhēn tóng sāi wēng mǎ,cǐ shēn hé yì dù shū yú。
严亲白发皆如许,吾辈青春度莫虚。yán qīn bái fā jiē rú xǔ,wú bèi qīng chūn dù mò xū。
意气飘飘羡温叟,凌云词赋压相如。yì qì piāo piāo xiàn wēn sǒu,líng yún cí fù yā xiāng rú。

述怀

王十朋

吾年三十百无堪,世事如麻总未谙。wú nián sān shí bǎi wú kān,shì shì rú má zǒng wèi ān。
杨子家贫那嗜酒,卢仝丁白更添男。yáng zi jiā pín nà shì jiǔ,lú tóng dīng bái gèng tiān nán。
回头场屋心几折,混迹泥涂分固甘。huí tóu chǎng wū xīn jǐ zhé,hùn jì ní tú fēn gù gān。
赖有东皋遗业在,剩栽桑柘教妻蚕。lài yǒu dōng gāo yí yè zài,shèng zāi sāng zhè jiào qī cán。

夜雨述怀

王十朋

夜深风雨撼庭芭,唤起新愁似乱麻。yè shēn fēng yǔ hàn tíng bā,huàn qǐ xīn chóu shì luàn má。
梦觉尚疑身是蝶,病苏方悟影非蛇。mèng jué shàng yí shēn shì dié,bìng sū fāng wù yǐng fēi shé。
浇肠竹叶频生晕,照眼银缸自结花。jiāo cháng zhú yè pín shēng yūn,zhào yǎn yín gāng zì jié huā。
我在故乡非逆旅,不烦杜宇唤归家。wǒ zài gù xiāng fēi nì lǚ,bù fán dù yǔ huàn guī jiā。

送元范赴省

王十朋

清峭霜天振羽翰,共观一鹗气轩轩。qīng qiào shuāng tiān zhèn yǔ hàn,gòng guān yī è qì xuān xuān。
愿将拄腹书千卷,尽作忧时策万言。yuàn jiāng zhǔ fù shū qiān juǎn,jǐn zuò yōu shí cè wàn yán。
请系单于同太傅,不阿人主异公孙。qǐng xì dān yú tóng tài fù,bù ā rén zhǔ yì gōng sūn。
龙头素是君家物,又见传呼贾状元。lóng tóu sù shì jūn jiā wù,yòu jiàn chuán hū jiǎ zhuàng yuán。

送刘政孙

王十朋

蚤岁声蜚舍法中,漕台前日始收功。zǎo suì shēng fēi shě fǎ zhōng,cáo tái qián rì shǐ shōu gōng。
辛勤半世齑盐学,慷慨平生畎亩忠。xīn qín bàn shì jī yán xué,kāng kǎi píng shēng quǎn mǔ zhōng。
作佛肯居灵运后,登仙更与阮郎同。zuò fú kěn jū líng yùn hòu,dēng xiān gèng yǔ ruǎn láng tóng。
琼林宴罢游天禄,太一然藜定照公。qióng lín yàn bà yóu tiān lù,tài yī rán lí dìng zhào gōng。

送刘全之

王十朋

彩衣堂上别慈颜,匹马扬鞭指帝关。cǎi yī táng shàng bié cí yán,pǐ mǎ yáng biān zhǐ dì guān。
千里清风生腋下,十分黄气满眉间。qiān lǐ qīng fēng shēng yè xià,shí fēn huáng qì mǎn méi jiān。
手探春信寻梅去,袖带天香折桂还。shǒu tàn chūn xìn xún méi qù,xiù dài tiān xiāng zhé guì hái。
定向蓬莱燕仙侣,为言子晋在江山。dìng xiàng péng lái yàn xiān lǚ,wèi yán zi jìn zài jiāng shān。

咏柳

王十朋

东君于此最钟情,妆点村村入画屏。dōng jūn yú cǐ zuì zhōng qíng,zhuāng diǎn cūn cūn rù huà píng。
向我无言眉自展,与人非故眼犹青。xiàng wǒ wú yán méi zì zhǎn,yǔ rén fēi gù yǎn yóu qīng。
萦牵别恨丝千尺,断送春光絮一亭。yíng qiān bié hèn sī qiān chǐ,duàn sòng chūn guāng xù yī tíng。
叶底黄鹂音更好,隔溪烟雨醉时听。yè dǐ huáng lí yīn gèng hǎo,gé xī yān yǔ zuì shí tīng。

悼僧德芬

王十朋

身著方袍十一年,缁林头角稍轩轩。shēn zhù fāng páo shí yī nián,zī lín tóu jiǎo shāo xuān xuān。
参禅早悟前三旨,学道思归不二门。cān chán zǎo wù qián sān zhǐ,xué dào sī guī bù èr mén。
花落絮飞浮世尽,风清月白片心存。huā luò xù fēi fú shì jǐn,fēng qīng yuè bái piàn xīn cún。
异时我作高僧传,为记严公有此孙。yì shí wǒ zuò gāo sēng chuán,wèi jì yán gōng yǒu cǐ sūn。

悼僧德芬

王十朋

妙龄萧洒脱尘笼,高揖禅林话苦空。miào líng xiāo sǎ tuō chén lóng,gāo yī chán lín huà kǔ kōng。
万水千山新道眼,一瓶二钵旧家风。wàn shuǐ qiān shān xīn dào yǎn,yī píng èr bō jiù jiā fēng。
圆镜肇论能知趣,笔法诗章稍自工。yuán jìng zhào lùn néng zhī qù,bǐ fǎ shī zhāng shāo zì gōng。
圆泽精魂定何所,想随流水到天童。yuán zé jīng hún dìng hé suǒ,xiǎng suí liú shuǐ dào tiān tóng。

悼禅法师

王十朋

阁中高隐岁华深,龟鹤精神老不侵。gé zhōng gāo yǐn suì huá shēn,guī hè jīng shén lǎo bù qīn。
宝剑妙传驱鬼术,灵丹长有济人心。bǎo jiàn miào chuán qū guǐ shù,líng dān zhǎng yǒu jì rén xīn。
弥明石鼎方联句,弘景袈裟遽掩衾。mí míng shí dǐng fāng lián jù,hóng jǐng jiā shā jù yǎn qīn。
借问青牛何处去,九天云路杳难寻。jiè wèn qīng niú hé chù qù,jiǔ tiān yún lù yǎo nán xún。

宋彦才挽词

王十朋

德著吾乡月旦评,丘园萧散傲虚名。dé zhù wú xiāng yuè dàn píng,qiū yuán xiāo sàn ào xū míng。
袍虽不夺诗尤好,秋不曾悲赋自清。páo suī bù duó shī yóu hǎo,qiū bù céng bēi fù zì qīng。
早挂儒冠知有命,晚凭贝叶悟无生。zǎo guà rú guān zhī yǒu mìng,wǎn píng bèi yè wù wú shēng。
人间月落天池后,定向维摩顶上行。rén jiān yuè luò tiān chí hòu,dìng xiàng wéi mó dǐng shàng xíng。

宋孺人挽词

王十朋

晚岁归来奉伯鸾,力将勤俭济艰难。wǎn suì guī lái fèng bó luán,lì jiāng qín jiǎn jì jiān nán。
鹿车共挽甘从鲍,熊胆亲调欲慕韩。lù chē gòng wǎn gān cóng bào,xióng dǎn qīn diào yù mù hán。
镜里玉容犹未老,梦中银漏忽惊残。jìng lǐ yù róng yóu wèi lǎo,mèng zhōng yín lòu hū jīng cán。
通家贱子非房杜,长记登门酒尽欢。tōng jiā jiàn zi fēi fáng dù,zhǎng jì dēng mén jiǔ jǐn huān。

李府君挽词

王十朋

利涂名路两崎嵚,甘向田园事陆沉。lì tú míng lù liǎng qí qīn,gān xiàng tián yuán shì lù chén。
一顷膏腴生计足,四时香火佛缘深。yī qǐng gāo yú shēng jì zú,sì shí xiāng huǒ fú yuán shēn。
筑门东海于公意,教子燕山窦老心。zhù mén dōng hǎi yú gōng yì,jiào zi yàn shān dòu lǎo xīn。
衔涕为公铭隐德,不缘谀墓欲黄金。xián tì wèi gōng míng yǐn dé,bù yuán yú mù yù huáng jīn。

陈景公挽词

王十朋

冠玉堂堂骨相奇,起家消息露蓍龟。guān yù táng táng gǔ xiāng qí,qǐ jiā xiāo xī lù shī guī。
齿牙不妄千金诺,度量难窥万顷陂。chǐ yá bù wàng qiān jīn nuò,dù liàng nán kuī wàn qǐng bēi。
车辙过门多长者,箕裘传业有佳儿。chē zhé guò mén duō zhǎng zhě,jī qiú chuán yè yǒu jiā ér。
西园新卜松楸地,记得公颜向此怡。xī yuán xīn bo sōng qiū dì,jì dé gōng yán xiàng cǐ yí。

陈景公挽词

王十朋

先子于公分颇深,晚年出处恨商参。xiān zi yú gōng fēn pǒ shēn,wǎn nián chū chù hèn shāng cān。
虽修北海通家好,未遂香山会老心。suī xiū běi hǎi tōng jiā hǎo,wèi suì xiāng shān huì lǎo xīn。
尽道吉人俱未艾,谁知凶讣遽相寻。jǐn dào jí rén jù wèi ài,shuí zhī xiōng fù jù xiāng xún。
三年落尽思亲泪,今日登门又满襟。sān nián luò jǐn sī qīn lèi,jīn rì dēng mén yòu mǎn jīn。