古诗词

和韩永贞行

王十朋

君不见天为元和开号令,先遣憸人窃朝柄。jūn bù jiàn tiān wèi yuán hé kāi hào lìng,xiān qiǎn xiān rén qiè cháo bǐng。
奉天难平闲虎貔,弈客待诏来京师。fèng tiān nán píng xián hǔ pí,yì kè dài zhào lái jīng shī。
口中班班谈治道,贞观开元何足为。kǒu zhōng bān bān tán zhì dào,zhēn guān kāi yuán hé zú wèi。
党与纷纷自标置,远借伊周供佞媚。dǎng yǔ fēn fēn zì biāo zhì,yuǎn jiè yī zhōu gōng nìng mèi。
望尘附火皆美官,怨修睚眦曾不难。wàng chén fù huǒ jiē měi guān,yuàn xiū yá zì céng bù nán。
梯媒爵位由货赂,斥遂朝士因杯盘。tī méi jué wèi yóu huò lù,chì suì cháo shì yīn bēi pán。
珣瑜卧第郢佑默,谁为唐室回狂澜。xún yú wò dì yǐng yòu mò,shuí wèi táng shì huí kuáng lán。
朝攘利权未为怪,莫夺兵柄尤可叹。cháo rǎng lì quán wèi wèi guài,mò duó bīng bǐng yóu kě tàn。
仙李蟠根未当艾,十叶神器那容干。xiān lǐ pán gēn wèi dāng ài,shí yè shén qì nà róng gàn。
禁中大义知谁主,东宫受禅同三祖。jìn zhōng dà yì zhī shuí zhǔ,dōng gōng shòu chán tóng sān zǔ。
越儿涕泣吴儿悲,从此豺狼不生羽。yuè ér tì qì wú ér bēi,cóng cǐ chái láng bù shēng yǔ。
刚明天子位初登,剪除元恶流凶朋。gāng míng tiān zi wèi chū dēng,jiǎn chú yuán è liú xiōng péng。
八州司马才可称,节已扫地谁复矜。bā zhōu sī mǎ cái kě chēng,jié yǐ sǎo dì shuí fù jīn。
子厚年少躁飞腾,身陷丑党罹熏蒸。zi hòu nián shǎo zào fēi téng,shēn xiàn chǒu dǎng lí xūn zhēng。
著文拟骚愁思凝,欲自辨白终莫曾。zhù wén nǐ sāo chóu sī níng,yù zì biàn bái zhōng mò céng。
王孙尸虫托骂憎,色岂不愧明窗灯。wáng sūn shī chóng tuō mà zēng,sè qǐ bù kuì míng chuāng dēng。
所记先友时良肱,忍使柳氏家声崩。suǒ jì xiān yǒu shí liáng gōng,rěn shǐ liǔ shì jiā shēng bēng。
吁嗟匪人何足凭,士勿妄进当战兢。xū jiē fěi rén hé zú píng,shì wù wàng jìn dāng zhàn jīng。
退之鲠直愤不胜,诗篇史笔两可徵,永贞覆辙宜痛惩。tuì zhī gěng zhí fèn bù shèng,shī piān shǐ bǐ liǎng kě zhēng,yǒng zhēn fù zhé yí tòng chéng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

率饮亭二十绝

王十朋

吾门非北海,安得客满坐。wú mén fēi běi hǎi,ān dé kè mǎn zuò。
有亭名率饮,邻里日相过。yǒu tíng míng lǜ yǐn,lín lǐ rì xiāng guò。

率饮亭二十绝

王十朋

苍头稍知耕,赤脚颇能酿。cāng tóu shāo zhī gēng,chì jiǎo pǒ néng niàng。
有田俱种秫,我日坐亭上。yǒu tián jù zhǒng shú,wǒ rì zuò tíng shàng。

率饮亭二十绝

王十朋

幽亭阔方丈,修竹种千百。yōu tíng kuò fāng zhàng,xiū zhú zhǒng qiān bǎi。
有时人不来,影月为吾客。yǒu shí rén bù lái,yǐng yuè wèi wú kè。

率饮亭二十绝

王十朋

富贵有天命,安贫士之常。fù guì yǒu tiān mìng,ān pín shì zhī cháng。
聊为真率饮,未用利名忙。liáo wèi zhēn lǜ yǐn,wèi yòng lì míng máng。

率饮亭二十绝

王十朋

老去识交情,兴来怀酒伴。lǎo qù shí jiāo qíng,xīng lái huái jiǔ bàn。
山林车马稀,风月壶觞满。shān lín chē mǎ xī,fēng yuè hú shāng mǎn。

率饮亭二十绝

王十朋

文举客满坐,渊明酒盈尊。wén jǔ kè mǎn zuò,yuān míng jiǔ yíng zūn。
虽无古高躅,妙意亦常存。suī wú gǔ gāo zhú,miào yì yì cháng cún。

率饮亭二十绝

王十朋

文字粗能饮,圣贤时复中。wén zì cū néng yǐn,shèng xián shí fù zhōng。
林间十二子,宾主自清风。lín jiān shí èr zi,bīn zhǔ zì qīng fēng。

率饮亭二十绝

王十朋

富饮不解文,翁意非在酒。fù yǐn bù jiě wén,wēng yì fēi zài jiǔ。
三杯聊遣兴,一醉岂缘口。sān bēi liáo qiǎn xīng,yī zuì qǐ yuán kǒu。

率饮亭二十绝

王十朋

我游醉乡中,常在软饱后。wǒ yóu zuì xiāng zhōng,cháng zài ruǎn bǎo hòu。
谁修醉乡记,添我姓名不。shuí xiū zuì xiāng jì,tiān wǒ xìng míng bù。

率饮亭二十绝

王十朋

吾家数兄弟,薄有古人风。wú jiā shù xiōng dì,báo yǒu gǔ rén fēng。
生计何曾足,酒杯无日空。shēng jì hé céng zú,jiǔ bēi wú rì kōng。

率饮亭二十绝

王十朋

我性野而率,山林谩求安。wǒ xìng yě ér lǜ,shān lín mán qiú ān。
有酒固可乐,无酒亦自宽。yǒu jiǔ gù kě lè,wú jiǔ yì zì kuān。

率饮亭二十绝

王十朋

亭上可率饮,林间宜率吟。tíng shàng kě lǜ yǐn,lín jiān yí lǜ yín。
每于诗酒里,寓我率然心。měi yú shī jiǔ lǐ,yù wǒ lǜ rán xīn。

率饮亭二十绝

王十朋

结交虽不泛,绝物亦何曾。jié jiāo suī bù fàn,jué wù yì hé céng。
莫问亲疏客,过门无不应。mò wèn qīn shū kè,guò mén wú bù yīng。

率饮亭二十绝

王十朋

交游聚散中,身世浮沉里。jiāo yóu jù sàn zhōng,shēn shì fú chén lǐ。
观书悟昨非,把酒知今是。guān shū wù zuó fēi,bǎ jiǔ zhī jīn shì。

率饮亭二十绝

王十朋

有酒或无客,有客或无酒。yǒu jiǔ huò wú kè,yǒu kè huò wú jiǔ。
何时此亭中,客酒两常有。hé shí cǐ tíng zhōng,kè jiǔ liǎng cháng yǒu。