古诗词

和韩苦寒

王十朋

羲和错冬令,寒燠常相兼。xī hé cuò dōng lìng,hán yù cháng xiāng jiān。
在人为不常,时焉作贪廉。zài rén wèi bù cháng,shí yān zuò tān lián。
玄冥当用事,如忌还如谦。xuán míng dāng yòng shì,rú jì hái rú qiān。
宜寒噤不嘘,群萌误抽尖。yí hán jìn bù xū,qún méng wù chōu jiān。
既燠俄吹冷,夜寐黑不甜。jì yù é chuī lěng,yè mèi hēi bù tián。
水行失其理,厥疾不可砭。shuǐ xíng shī qí lǐ,jué jí bù kě biān。
前日当孟冬,雷声震铜蟾。qián rì dāng mèng dōng,léi shēng zhèn tóng chán。
三日辄大雪,飞花眩观觇。sān rì zhé dà xuě,fēi huā xuàn guān chān。
逮此始逾月,屡变寒与炎。dǎi cǐ shǐ yú yuè,lǚ biàn hán yǔ yán。
晨起坐东窗,阳光快恩沾。chén qǐ zuò dōng chuāng,yáng guāng kuài ēn zhān。
霜畦秀蔬苗,欣焉自腰镰。shuāng qí xiù shū miáo,xīn yān zì yāo lián。
顷刻变凛冽,枯藤怯提拈。qǐng kè biàn lǐn liè,kū téng qiè tí niān。
齿牙战霜风,缩舌疑衔钳。chǐ yá zhàn shuāng fēng,suō shé yí xián qián。
架抽纷掀翻,谁能正牙签。jià chōu fēn xiān fān,shuí néng zhèng yá qiān。
酒杯觉无力,瓶罄劳频添。jiǔ bēi jué wú lì,píng qìng láo pín tiān。
貂裘尚不暖,况无或衣缣。diāo qiú shàng bù nuǎn,kuàng wú huò yī jiān。
兀坐拥黄紬,脰作寒龟潜。wù zuò yōng huáng chóu,dòu zuò hán guī qián。
气血粟肌体,涕涶冰须髯。qì xuè sù jī tǐ,tì tuō bīng xū rán。
红炉炽薪炭,旋觉寒星歼。hóng lú chì xīn tàn,xuán jué hán xīng jiān。
静思天壤间,万类何繁纤。jìng sī tiān rǎng jiān,wàn lèi hé fán xiān。
路傍泣冻馁,海角愁废淹。lù bàng qì dòng něi,hǎi jiǎo chóu fèi yān。
羽毛有不庇,腥血有不燖。yǔ máo yǒu bù bì,xīng xuè yǒu bù xún。
岂堪当此时,可以吾身占。qǐ kān dāng cǐ shí,kě yǐ wú shēn zhàn。
殷勤语妻子,汝勿多怨嫌。yīn qín yǔ qī zi,rǔ wù duō yuàn xián。
破被尚禁絮,漏茅可添苫。pò bèi shàng jìn xù,lòu máo kě tiān shān。
人生苟知足,处此意亦恬。rén shēng gǒu zhī zú,chù cǐ yì yì tián。
但愿王化行,东西俱被渐。dàn yuàn wáng huà xíng,dōng xī jù bèi jiàn。
尧天日舒长,有目皆可瞻。yáo tiān rì shū zhǎng,yǒu mù jiē kě zhān。
寒生在陋巷,甘心事齑盐。hán shēng zài lòu xiàng,gān xīn shì jī yán。
何须傍人门,炙手随奸憸。hé xū bàng rén mén,zhì shǒu suí jiān xiān。
耽耽王侯宅,笙歌下珠帘。dān dān wáng hóu zhái,shēng gē xià zhū lián。
寒暑止温凉,焉知有穷檐。hán shǔ zhǐ wēn liáng,yān zhī yǒu qióng yán。
否泰迭往来,祸福相依黏。fǒu tài dié wǎng lái,huò fú xiāng yī nián。
勿用倚彼玉,自分安吾蒹。wù yòng yǐ bǐ yù,zì fēn ān wú jiān。
饱腹日三饭,蔽形衣一襜。bǎo fù rì sān fàn,bì xíng yī yī chān。
祁寒勿怨咨,庶用惩无厌。qí hán wù yuàn zī,shù yòng chéng wú yàn。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

点绛唇·其一十六奇香蜡梅

王十朋

蜡换梅姿,天然香韵初非俗。là huàn méi zī,tiān rán xiāng yùn chū fēi sú。
蝶驰蜂逐。dié chí fēng zhú。
蜜在花梢熟。mì zài huā shāo shú。
岩壑深藏,几载甘幽独。yán hè shēn cáng,jǐ zài gān yōu dú。
因坡谷。yīn pō gǔ。
一标题目。yī biāo tí mù。
高价掀兰菊。gāo jià xiān lán jú。

点绛唇·素香丁香

王十朋

落木萧萧,琉璃叶下琼葩吐。luò mù xiāo xiāo,liú lí yè xià qióng pā tǔ。
素香柔树,雅称幽人趣。sù xiāng róu shù,yǎ chēng yōu rén qù。
无意争先,梅蕊休相妒。wú yì zhēng xiān,méi ruǐ xiū xiāng dù。
含春雨,结愁千绪,似忆江南主。hán chūn yǔ,jié chóu qiān xù,shì yì jiāng nán zhǔ。

点绛唇·其一十九瑞香

王十朋

阑槛阴沈,紫云呈瑞馀寒凛。lán kǎn yīn shěn,zǐ yún chéng ruì yú hán lǐn。
卷帘欹枕。juǎn lián yī zhěn。
香逼幽人寝。xiāng bī yōu rén qǐn。
入梦何年,庐阜闻名稔。rù mèng hé nián,lú fù wén míng rěn。
风流甚。fēng liú shén。
阿谁题品。ā shuí tí pǐn。
唤作熏笼锦。huàn zuò xūn lóng jǐn。

游箫峰

王十朋

蜡屐穿云去,山深喜路通。là jī chuān yún qù,shān shēn xǐ lù tōng。
人家烟色里,古寺水声中。rén jiā yān sè lǐ,gǔ sì shuǐ shēng zhōng。
金溅星犹在,丹成灶已空。jīn jiàn xīng yóu zài,dān chéng zào yǐ kōng。
吹箫人不见,台下想仙风。chuī xiāo rén bù jiàn,tái xià xiǎng xiān fēng。

题双瀑

王十朋

瀑水箫峰下,灵源不可寻。pù shuǐ xiāo fēng xià,líng yuán bù kě xún。
倚天双宝剑,点石万星金。yǐ tiān shuāng bǎo jiàn,diǎn shí wàn xīng jīn。
势合鲸鲵斗,声联虎豹吟。shì hé jīng ní dòu,shēng lián hǔ bào yín。
我来游胜境,洗耳听清音。wǒ lái yóu shèng jìng,xǐ ěr tīng qīng yīn。

送刘方叔兼简全之

王十朋

相见无多日,依前又素居。xiāng jiàn wú duō rì,yī qián yòu sù jū。
断魂梅的皪,过眼柳萧疏。duàn hún méi de lì,guò yǎn liǔ xiāo shū。
疋马来时路,征鸿别后书。pǐ mǎ lái shí lù,zhēng hóng bié hòu shū。
君归见温叟,为我问何如。jūn guī jiàn wēn sǒu,wèi wǒ wèn hé rú。

送陈商霖

王十朋

相逢犹未款,作别太匆匆。xiāng féng yóu wèi kuǎn,zuò bié tài cōng cōng。
日落江东莫,人归冀北空。rì luò jiāng dōng mò,rén guī jì běi kōng。
音尘应暂隔,谈笑更谁同。yīn chén yīng zàn gé,tán xiào gèng shuí tóng。
回首箫峰外,明朝我亦东。huí shǒu xiāo fēng wài,míng cháo wǒ yì dōng。

至乐斋读书

王十朋

权门迹不到,颜巷自安贫。quán mén jì bù dào,yán xiàng zì ān pín。
独与圣贤对,更于灯火亲。dú yǔ shèng xián duì,gèng yú dēng huǒ qīn。
夜观常及子,昼讽直从寅。yè guān cháng jí zi,zhòu fěng zhí cóng yín。
莫恨成名晚,诗书不负人。mò hèn chéng míng wǎn,shī shū bù fù rén。

用前韵酬昌龄弟

王十朋

原宪曾非病,陈平岂久贫。yuán xiàn céng fēi bìng,chén píng qǐ jiǔ pín。
路遥骐骥困,原近鹡鸰亲。lù yáo qí jì kùn,yuán jìn jí líng qīn。
窗几坐穷夕,更筹听报寅。chuāng jǐ zuò qióng xī,gèng chóu tīng bào yín。
田园劳尔辈,愧是素餐人。tián yuán láo ěr bèi,kuì shì sù cān rén。

先君子去世五十日孤某入四友室睹平生遗迹哀号痛哭绝而复苏既而书四十字以寄罔极之思

王十朋

先子神何在,人亡迹尚存。xiān zi shén hé zài,rén wáng jì shàng cún。
业馀经史案,趣寄圣贤尊。yè yú jīng shǐ àn,qù jì shèng xián zūn。
榻冷宁攲枕,堂虚已盖棺。tà lěng níng qī zhěn,táng xū yǐ gài guān。
晨昏徒泣血,无路报深恩。chén hūn tú qì xuè,wú lù bào shēn ēn。

乙丑冬罢会呈诸友

王十朋

缪意开家塾,微才愧斗筲。móu yì kāi jiā shú,wēi cái kuì dòu shāo。
虽逃有若叱,宁兑孝先嘲。suī táo yǒu ruò chì,níng duì xiào xiān cháo。
尚赖知心友,能全耐久交。shàng lài zhī xīn yǒu,néng quán nài jiǔ jiāo。
殷勤惜别意,终日在梅梢。yīn qín xī bié yì,zhōng rì zài méi shāo。

宿黄岩妙智院

王十朋

问讯开山始,于今二百年。wèn xùn kāi shān shǐ,yú jīn èr bǎi nián。
径幽微见竹,社废尚遗莲。jìng yōu wēi jiàn zhú,shè fèi shàng yí lián。
观颂思元老,游庵忆旧禅。guān sòng sī yuán lǎo,yóu ān yì jiù chán。
匆匆一宿客,未尽涤尘缘。cōng cōng yī sù kè,wèi jǐn dí chén yuán。

过黄岩

王十朋

三日离家客,悠然觉路长。sān rì lí jiā kè,yōu rán jué lù zhǎng。
梅花十里眼,竹叶一杯肠。méi huā shí lǐ yǎn,zhú yè yī bēi cháng。
诗思贪佳境,眉头忆故乡。shī sī tān jiā jìng,méi tóu yì gù xiāng。
江山看未足,回首隔沧浪。jiāng shān kàn wèi zú,huí shǒu gé cāng làng。

宿庆善寺

王十朋

刚被篙工误,迟留一日装。gāng bèi gāo gōng wù,chí liú yī rì zhuāng。
川涂隔浩渺,灯火乱昏黄。chuān tú gé hào miǎo,dēng huǒ luàn hūn huáng。
呼仆回行李,寻僧宿上方。hū pū huí xíng lǐ,xún sēng sù shàng fāng。
山前十里雪,夜入梦魂香。shān qián shí lǐ xuě,yè rù mèng hún xiāng。

过天台

王十朋

目逆神仙路,丹成未暇跻。mù nì shén xiān lù,dān chéng wèi xiá jī。
雪深封佛垄,云暗锁桃溪。xuě shēn fēng fú lǒng,yún àn suǒ táo xī。
流水无还有,乱山高复低。liú shuǐ wú hái yǒu,luàn shān gāo fù dī。
欲寻刘阮洞,归路恐成迷。yù xún liú ruǎn dòng,guī lù kǒng chéng mí。
21201234567»