古诗词

和韩忆昨行示梦龄

王十朋

忆昨少年气锐心未灰,平明出门薄暮回。yì zuó shǎo nián qì ruì xīn wèi huī,píng míng chū mén báo mù huí。
解衣换酒期必醉,乱花压面攲条枚。jiě yī huàn jiǔ qī bì zuì,luàn huā yā miàn qī tiáo méi。
年华荏苒今半世,触事往往生悲哀。nián huá rěn rǎn jīn bàn shì,chù shì wǎng wǎng shēng bēi āi。
欢娱无复少年味,勉强谈笑陪尊罍。huān yú wú fù shǎo nián wèi,miǎn qiáng tán xiào péi zūn léi。
饮才过量辄成疾,秋霜入鬓刚肠摧。yǐn cái guò liàng zhé chéng jí,qiū shuāng rù bìn gāng cháng cuī。
子年少我气鼎盛,琅玕夜诵声如雷。zi nián shǎo wǒ qì dǐng shèng,láng gān yè sòng shēng rú léi。
匈中平时足蕴藉,颐神养素成婴孩。xiōng zhōng píng shí zú yùn jí,yí shén yǎng sù chéng yīng hái。
松姿柏质异蒲柳,坚刚不怕霜霰漼。sōng zī bǎi zhì yì pú liǔ,jiān gāng bù pà shuāng xiàn cuǐ。
凌云变化未可料,岂比嵲屼风中桅。líng yún biàn huà wèi kě liào,qǐ bǐ niè wù fēng zhōng wéi。
胡为郁郁乃如许,与我老者同虺隤。hú wèi yù yù nǎi rú xǔ,yǔ wǒ lǎo zhě tóng huī tuí。
岂缘心事未如愿,一念遂觉忧愁来。qǐ yuán xīn shì wèi rú yuàn,yī niàn suì jué yōu chóu lái。
还惊世态多险阻,忤意未兑生嫌猜。hái jīng shì tài duō xiǎn zǔ,wǔ yì wèi duì shēng xián cāi。
壮怀千里力未致,龃龉翻类三足能。zhuàng huái qiān lǐ lì wèi zhì,jǔ yǔ fān lèi sān zú néng。
伤和伐性致坎轲,两眉蹙恨凭谁开。shāng hé fá xìng zhì kǎn kē,liǎng méi cù hèn píng shuí kāi。
吾闻君子贵知命,数者于我何有哉。wú wén jūn zi guì zhī mìng,shù zhě yú wǒ hé yǒu zāi。
又闻古人亦迍蹇,在易固有无妄灾。yòu wén gǔ rén yì zhūn jiǎn,zài yì gù yǒu wú wàng zāi。
闭门静坐养时晦,拂拭心镜捐尘埃。bì mén jìng zuò yǎng shí huì,fú shì xīn jìng juān chén āi。
他年定作仁者寿,齿背会见同鲵鲐。tā nián dìng zuò rén zhě shòu,chǐ bèi huì jiàn tóng ní tái。
圣贤遗训载子腹,此事宁不知所裁。shèng xián yí xùn zài zi fù,cǐ shì níng bù zhī suǒ cái。
否往泰来固有日,坦涂利毂宁须推。fǒu wǎng tài lái gù yǒu rì,tǎn tú lì gǔ níng xū tuī。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

幽王

王十朋

文武基图未易量,可怜中叶坏幽王。wén wǔ jī tú wèi yì liàng,kě lián zhōng yè huài yōu wáng。
神龙流沫生尤物,赫赫宗周一笑亡。shén lóng liú mò shēng yóu wù,hè hè zōng zhōu yī xiào wáng。

秦始皇

王十朋

鲸吞六国帝人寰,遣使遥寻海上山。jīng tūn liù guó dì rén huán,qiǎn shǐ yáo xún hǎi shàng shān。
仙药未来身已死,銮舆空载鲍鱼还。xiān yào wèi lái shēn yǐ sǐ,luán yú kōng zài bào yú hái。

二世

王十朋

始皇一怒逐扶苏,天欲亡秦果在胡。shǐ huáng yī nù zhú fú sū,tiān yù wáng qín guǒ zài hú。
翻被四方黔首笑,不分鹿马是谁愚。fān bèi sì fāng qián shǒu xiào,bù fēn lù mǎ shì shuí yú。

汉高帝

王十朋

百战功成汉业新,咸阳置酒问群臣。bǎi zhàn gōng chéng hàn yè xīn,xián yáng zhì jiǔ wèn qún chén。
区区高起王陵辈,岂识龙颜善用人。qū qū gāo qǐ wáng líng bèi,qǐ shí lóng yán shàn yòng rén。

汉高帝

王十朋

仗剑崎岖起沛丰,只将嫚骂驭英雄。zhàng jiàn qí qū qǐ pèi fēng,zhǐ jiāng mān mà yù yīng xióng。
虽然能用三人杰,已失商山四老翁。suī rán néng yòng sān rén jié,yǐ shī shāng shān sì lǎo wēng。

文帝

王十朋

文帝兴王自代来,百金不费亦仁哉。wén dì xīng wáng zì dài lái,bǎi jīn bù fèi yì rén zāi。
后人不务师恭俭,万户千门几露台。hòu rén bù wù shī gōng jiǎn,wàn hù qiān mén jǐ lù tái。

武帝

王十朋

武帝英雄类始皇,甘心黩武国几亡。wǔ dì yīng xióng lèi shǐ huáng,gān xīn dú wǔ guó jǐ wáng。
晚年赖有知人术,解把婴儿付霍光。wǎn nián lài yǒu zhī rén shù,jiě bǎ yīng ér fù huò guāng。

宣帝

王十朋

道杂霸王非美事,治先刑法少仁恩。dào zá bà wáng fēi měi shì,zhì xiān xíng fǎ shǎo rén ēn。
盖杨韩赵犹诛死,谁谓当时狱不冤。gài yáng hán zhào yóu zhū sǐ,shuí wèi dāng shí yù bù yuān。

元帝

王十朋

德化欲遵周轨辙,刑名思革汉规模。dé huà yù zūn zhōu guǐ zhé,xíng míng sī gé hàn guī mó。
更生疏斥萧生戮,元帝何曾善用儒。gèng shēng shū chì xiāo shēng lù,yuán dì hé céng shàn yòng rú。

光武

王十朋

大命由来自有真,子舆徒号汉家亲。dà mìng yóu lái zì yǒu zhēn,zi yú tú hào hàn jiā qīn。
须知炎祚中兴主,元是南阳谨厚人。xū zhī yán zuò zhōng xīng zhǔ,yuán shì nán yáng jǐn hòu rén。

光武

王十朋

郁郁葱葱瑞气浮,南阳兵起再兴刘。yù yù cōng cōng ruì qì fú,nán yáng bīng qǐ zài xīng liú。
将军大敌非常勇,文叔平生本好柔。jiāng jūn dà dí fēi cháng yǒng,wén shū píng shēng běn hǎo róu。

明帝

王十朋

万乘临雍事老更,桥门亿万会诸生。wàn chéng lín yōng shì lǎo gèng,qiáo mén yì wàn huì zhū shēng。
永平天子真儒雅,只恨容人度未宏。yǒng píng tiān zi zhēn rú yǎ,zhǐ hèn róng rén dù wèi hóng。

章帝

王十朋

民苦繁苛厌永平,科除惨狱慰群情。mín kǔ fán kē yàn yǒng píng,kē chú cǎn yù wèi qún qíng。
不穷窦宪欺君罪,翻被宽柔坏典刑。bù qióng dòu xiàn qī jūn zuì,fān bèi kuān róu huài diǎn xíng。

魏武帝

王十朋

董吕袁刘电扫空,阿瞒独步骋奸雄。dǒng lǚ yuán liú diàn sǎo kōng,ā mán dú bù chěng jiān xióng。
岂知权备皆人杰,未肯全将鼎付公。qǐ zhī quán bèi jiē rén jié,wèi kěn quán jiāng dǐng fù gōng。

吴大帝

王十朋

拔刀斫案气如虹,独倚周郎立隽功。bá dāo zhuó àn qì rú hóng,dú yǐ zhōu láng lì juàn gōng。
一战果摧曹孟德,不妨高枕霸江东。yī zhàn guǒ cuī cáo mèng dé,bù fáng gāo zhěn bà jiāng dōng。