古诗词

和韩燕河南府秀才送周光宗

王十朋

吾皇尚柔理,北客来输平。wú huáng shàng róu lǐ,běi kè lái shū píng。
投戈讲文艺,虞庠萃群英。tóu gē jiǎng wén yì,yú xiáng cuì qún yīng。
蔼蔼六年间,人物如西京。ǎi ǎi liù nián jiān,rén wù rú xī jīng。
菁莪各成材,龙虎巍标名。jīng é gè chéng cái,lóng hǔ wēi biāo míng。
东嘉号多士,半作鸿都生。dōng jiā hào duō shì,bàn zuò hóng dōu shēng。
昭然藻鉴中,不负事业精。zhāo rán zǎo jiàn zhōng,bù fù shì yè jīng。
先进日通显,天衢作雷轰。xiān jìn rì tōng xiǎn,tiān qú zuò léi hōng。
后生益可畏,行艺方蜚声。hòu shēng yì kě wèi,xíng yì fāng fēi shēng。
贤哉汝南丈,头角令人惊。xián zāi rǔ nán zhàng,tóu jiǎo lìng rén jīng。
撑肠饱文史,欲振三年鸣。chēng cháng bǎo wén shǐ,yù zhèn sān nián míng。
偃蹇未如志,造物殊无情。yǎn jiǎn wèi rú zhì,zào wù shū wú qíng。
归来务遵养,绝意蜗角争。guī lái wù zūn yǎng,jué yì wō jiǎo zhēng。
高堂有慈亲,禄养须大烹。gāo táng yǒu cí qīn,lù yǎng xū dà pēng。
壮怀不能已,千里提短檠。zhuàng huái bù néng yǐ,qiān lǐ tí duǎn qíng。
掉头脱尘鞅,举翼摩太清。diào tóu tuō chén yāng,jǔ yì mó tài qīng。
贱子忝交末,平生荷推诚。jiàn zi tiǎn jiāo mò,píng shēng hé tuī chéng。
缅怀去年春,驾言共西征。miǎn huái qù nián chūn,jià yán gòng xī zhēng。
悠悠旧时路,君今独先行。yōu yōu jiù shí lù,jūn jīn dú xiān xíng。
江梅弄春色,爱日烘新晴。jiāng méi nòng chūn sè,ài rì hōng xīn qíng。
勿惮行役苦,会见归来荣。wù dàn xíng yì kǔ,huì jiàn guī lái róng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

赠甥万膺

王十朋

诗书为田笔砚耕,着意治此清白生。shī shū wèi tián bǐ yàn gēng,zhe yì zhì cǐ qīng bái shēng。
它年门户大可必,东平有孙吾有甥。tā nián mén hù dà kě bì,dōng píng yǒu sūn wú yǒu shēng。

万孝杰用韵见寄酬之

王十朋

堂有慈亲养且耕,游从毛颖楮先生。táng yǒu cí qīn yǎng qiě gēng,yóu cóng máo yǐng chǔ xiān shēng。
新诗寄我尤清绝,深喜牢之有外甥。xīn shī jì wǒ yóu qīng jué,shēn xǐ láo zhī yǒu wài shēng。

万孝全惠小龙团

王十朋

贡馀龙饼非常品,绝胜卢仝得月团。gòng yú lóng bǐng fēi cháng pǐn,jué shèng lú tóng dé yuè tuán。
岂有诗情可尝此,荷君分贶及粗官。qǐ yǒu shī qíng kě cháng cǐ,hé jūn fēn kuàng jí cū guān。

赴召

王十朋

圣主龙飞才十日,微臣得郡古严陵。shèng zhǔ lóng fēi cái shí rì,wēi chén dé jùn gǔ yán líng。
诏书又趣归天阙,愿竭孤忠赞中兴。zhào shū yòu qù guī tiān quē,yuàn jié gū zhōng zàn zhōng xīng。

曹梦良赠炭戏成一绝

王十朋

乌龙书至送乌薪,郎舍严冬觉有春。wū lóng shū zhì sòng wū xīn,láng shě yán dōng jué yǒu chūn。
未暇吞为哑口汉,旦须暖作直身人。wèi xiá tūn wèi yǎ kǒu hàn,dàn xū nuǎn zuò zhí shēn rén。

程泰之郎中以诗三绝觅省中梅花因次其韵

王十朋

长记蓬山旧赏梅,芳樽一笑共君开。zhǎng jì péng shān jiù shǎng méi,fāng zūn yī xiào gòng jūn kāi。
重游未见梅花面,应误君诗得得来。zhòng yóu wèi jiàn méi huā miàn,yīng wù jūn shī dé dé lái。

程泰之郎中以诗三绝觅省中梅花因次其韵

王十朋

诗似西湖处士诗,十篇三绝斗清奇。shī shì xī hú chù shì shī,shí piān sān jué dòu qīng qí。
更将正味森严句,压倒屋檐斜入枝。gèng jiāng zhèng wèi sēn yán jù,yā dào wū yán xié rù zhī。

程泰之郎中以诗三绝觅省中梅花因次其韵

王十朋

竹亭不到几经时,来往逢梅似退之。zhú tíng bù dào jǐ jīng shí,lái wǎng féng méi shì tuì zhī。
遥想吾庐溪上好,十分乡思又关眉。yáo xiǎng wú lú xī shàng hǎo,shí fēn xiāng sī yòu guān méi。

依韵奉酬胡秘监

王十朋

平生恨未识刚者,今日岂期亲见之。píng shēng hèn wèi shí gāng zhě,jīn rì qǐ qī qīn jiàn zhī。
欲把江梅比孤洁,江梅无此岁寒枝。yù bǎ jiāng méi bǐ gū jié,jiāng méi wú cǐ suì hán zhī。

重游钓台其一

王十朋

三年两溯钓滩涛,来往何曾补一毫。sān nián liǎng sù diào tān tāo,lái wǎng hé céng bǔ yī háo。
圣主雅恢光武量,微臣当遂子陵高。shèng zhǔ yǎ huī guāng wǔ liàng,wēi chén dāng suì zi líng gāo。

游洞溪

王十朋

段公不到溪岂好,李守已亡诗更奇。duàn gōng bù dào xī qǐ hǎo,lǐ shǒu yǐ wáng shī gèng qí。
偶向思贤亭上坐,爱溪兼爱昔人诗。ǒu xiàng sī xián tíng shàng zuò,ài xī jiān ài xī rén shī。

仙居陈少曾寄锦石杯书至乃九日也方与坐客把菊遂用以劝酒

王十朋

九日登临有雁来,书传坐上手亲开。jiǔ rì dēng lín yǒu yàn lái,shū chuán zuò shàng shǒu qīn kāi。
呼儿满酌黄花酒,为子深倾锦石杯。hū ér mǎn zhuó huáng huā jiǔ,wèi zi shēn qīng jǐn shí bēi。

藤杖

王十朋

头角槎牙万岁藤,遍身节目更棱棱。tóu jiǎo chá yá wàn suì téng,biàn shēn jié mù gèng léng léng。
山僧赠我非无意,要我清闲亦似僧。shān sēng zèng wǒ fēi wú yì,yào wǒ qīng xián yì shì sēng。

黄岩赵十朋贤士也有诗云四枚豚犬教知书二顷良田尽有馀鲁酒三杯棋一局客来浑不问亲疏予亦有东皋二顷,两子皆学读书客至则弈棋饮酒遂用赵君诗意成一绝

王十朋

薄有田园种斗升,两儿传授读书灯。báo yǒu tián yuán zhǒng dòu shēng,liǎng ér chuán shòu dú shū dēng。
客来一局三杯酒,王十朋如赵十朋。kè lái yī jú sān bēi jiǔ,wáng shí péng rú zhào shí péng。

万清之有诗三绝呈司理贾丈并简某因次其韵

王十朋

灯花端为故人然,留客殷勤为击鲜。dēng huā duān wèi gù rén rán,liú kè yīn qín wèi jī xiān。
更觉门阑增喜气,冰清玉润两俱贤。gèng jué mén lán zēng xǐ qì,bīng qīng yù rùn liǎng jù xián。