古诗词

和韩答张辙寄曹梦良

王十朋

故旧别云久,话言犹未聆。gù jiù bié yún jiǔ,huà yán yóu wèi líng。
岁暮念愈剧,宵长梦形频。suì mù niàn yù jù,xiāo zhǎng mèng xíng pín。
忆昔始倾盖,相看俱妙龄。yì xī shǐ qīng gài,xiāng kàn jù miào líng。
参乎方越席,鲤也才趋庭。cān hū fāng yuè xí,lǐ yě cái qū tíng。
乐泮共采藻,泛江同食萍。lè pàn gòng cǎi zǎo,fàn jiāng tóng shí píng。
玄深探羲画,狂妄窥麟经。xuán shēn tàn xī huà,kuáng wàng kuī lín jīng。
端能辨箕荄,未省分雷霆。duān néng biàn jī gāi,wèi shěng fēn léi tíng。
卷帙发晨架,膏油燃夜棂。juǎn zhì fā chén jià,gāo yóu rán yè líng。
君才富八斗,我字识一丁。jūn cái fù bā dòu,wǒ zì shí yī dīng。
轻愿苦窘幅,高屋钦建瓴。qīng yuàn kǔ jiǒng fú,gāo wū qīn jiàn líng。
低头愿为愈,割席终惭宁。dī tóu yuàn wèi yù,gē xí zhōng cán níng。
结游指寥廓,约泛航清泠。jié yóu zhǐ liáo kuò,yuē fàn háng qīng líng。
骥足骋天骏,鳌头缗海腥。jì zú chěng tiān jùn,áo tóu mín hǎi xīng。
涂远困尘鞅,棹回阁寒汀。tú yuǎn kùn chén yāng,zhào huí gé hán tīng。
壮怀誓白水,愤气干青冥。zhuàng huái shì bái shuǐ,fèn qì gàn qīng míng。
孤屿散形影,双溪隔沧溟。gū yǔ sàn xíng yǐng,shuāng xī gé cāng míng。
耿耿月遥共,悠悠门独扃。gěng gěng yuè yáo gòng,yōu yōu mén dú jiōng。
论文忆李白,对酒怀刘伶。lùn wén yì lǐ bái,duì jiǔ huái liú líng。
乡校鼓沂瑟,颂章赓鲁駉。xiāng xiào gǔ yí sè,sòng zhāng gēng lǔ jiōng。
濯暑振风袂,破寒操雪舲。zhuó shǔ zhèn fēng mèi,pò hán cāo xuě líng。
胜游仿栗里,雅会修兰亭。shèng yóu fǎng lì lǐ,yǎ huì xiū lán tíng。
瓶罄沽瓮蚁,烛残照囊萤。píng qìng gū wèng yǐ,zhú cán zhào náng yíng。
猖狂却大雅,酩酊还独醒。chāng kuáng què dà yǎ,mǐng dīng hái dú xǐng。
槐市忽飞诏,英才先振翎。huái shì hū fēi zhào,yīng cái xiān zhèn líng。
短檠歌慷慨,长剑磨晶荧。duǎn qíng gē kāng kǎi,zhǎng jiàn mó jīng yíng。
旧耻雪赤壁,奇功收井陉。jiù chǐ xuě chì bì,qí gōng shōu jǐng xíng。
高价压群玉,新文丽繁星。gāo jià yā qún yù,xīn wén lì fán xīng。
乡闾借光艳,庠序资仪刑。xiāng lǘ jiè guāng yàn,xiáng xù zī yí xíng。
随群袍暂白,唾手衫当青。suí qún páo zàn bái,tuò shǒu shān dāng qīng。
残生适孤苦,举足方伶俜。cán shēng shì gū kǔ,jǔ zú fāng líng pīng。
文房泣遗泽,座右悲先铭。wén fáng qì yí zé,zuò yòu bēi xiān míng。
犬马不填壑,凫鹥卒同泾。quǎn mǎ bù tián hè,fú yī zú tóng jīng。
射缟服彊箭,撞钟施寸筳。shè gǎo fú jiàng jiàn,zhuàng zhōng shī cùn tíng。
惟求免场屋,讵望扬王庭。wéi qiú miǎn chǎng wū,jù wàng yáng wáng tíng。
师旋约奏凯,案就期脱囹。shī xuán yuē zòu kǎi,àn jiù qī tuō líng。
势屈战徒力,命奇文不灵。shì qū zhàn tú lì,mìng qí wén bù líng。
秋翼困燕雀,春苗害蟊螟。qiū yì kùn yàn què,chūn miáo hài máo míng。
日念返桑梓,愿言和鸾铃。rì niàn fǎn sāng zǐ,yuàn yán hé luán líng。
溪山有偕隐,风雨无独听。xī shān yǒu xié yǐn,fēng yǔ wú dú tīng。
悬崖踏苍翠,怪石穿珑玲。xuán yá tà cāng cuì,guài shí chuān lóng líng。
豹闲眠雾窟,鸟倦栖云屏。bào xián mián wù kū,niǎo juàn qī yún píng。
世情自翻覆,交态长芳馨。shì qíng zì fān fù,jiāo tài zhǎng fāng xīn。
岁时觉荏苒,咫尺如飘零。suì shí jué rěn rǎn,zhǐ chǐ rú piāo líng。
盈亏屡瞻桂,开落频观蓂。yíng kuī lǚ zhān guì,kāi luò pín guān míng。
欲去废负米,念来方祝蛉。yù qù fèi fù mǐ,niàn lái fāng zhù líng。
何时掺子手,一笑空吾瓶。hé shí càn zi shǒu,yī xiào kōng wú píng。
注目杳云雁,缄书附原鸰。zhù mù yǎo yún yàn,jiān shū fù yuán líng。
鄙吝伫涤胃,钝顽资发铏。bǐ lìn zhù dí wèi,dùn wán zī fā xíng。
得得戒徒驭,迟迟趋阙廷。dé dé jiè tú yù,chí chí qū quē tíng。
犹胜炙手辈,奔走趋公厅。yóu shèng zhì shǒu bèi,bēn zǒu qū gōng tīng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

左原诗三十二首东高山

王十朋

群山如囿秀回环,秀拔群山是北山。qún shān rú yòu xiù huí huán,xiù bá qún shān shì běi shān。
我恐山中猿鹤怨,移文未至已先还。wǒ kǒng shān zhōng yuán hè yuàn,yí wén wèi zhì yǐ xiān hái。

左原诗三十二首东高山

王十朋

众山环绕一山横,形似真龟势欲行。zhòng shān huán rào yī shān héng,xíng shì zhēn guī shì yù xíng。
不向九江资纳锡,临溪曳尾自全生。bù xiàng jiǔ jiāng zī nà xī,lín xī yè wěi zì quán shēng。

左原诗三十二首东高山

王十朋

昂然虎踞一原东,回首眈眈气象雄。áng rán hǔ jù yī yuán dōng,huí shǒu dān dān qì xiàng xióng。
不放众山随逝水,溪头高卧自威风。bù fàng zhòng shān suí shì shuǐ,xī tóu gāo wò zì wēi fēng。

左原诗三十二首东高山

王十朋

我向梅花溪上家,几看清浅浸横斜。wǒ xiàng méi huā xī shàng jiā,jǐ kàn qīng qiǎn jìn héng xié。
手栽木已如人老,雪鬓萧疏对雪花。shǒu zāi mù yǐ rú rén lǎo,xuě bìn xiāo shū duì xuě huā。

左原诗三十二首东高山

王十朋

一涧泓澄会众流,脉分俄类婺溪头。yī jiàn hóng chéng huì zhòng liú,mài fēn é lèi wù xī tóu。
临溪更种青青木,故事端同柳柳州。lín xī gèng zhǒng qīng qīng mù,gù shì duān tóng liǔ liǔ zhōu。

左原诗三十二首东高山

王十朋

烟霞屏障列西岑,戏彩标名自始今。yān xiá píng zhàng liè xī cén,xì cǎi biāo míng zì shǐ jīn。
我过岩前每流涕,斑衣空有老莱心。wǒ guò yán qián měi liú tì,bān yī kōng yǒu lǎo lái xīn。

左原诗三十二首东高山

王十朋

游宦三年乐事违,岩花笑我鸟催归。yóu huàn sān nián lè shì wéi,yán huā xiào wǒ niǎo cuī guī。
归来又被岩花笑,笑我登岩何太稀。guī lái yòu bèi yán huā xiào,xiào wǒ dēng yán hé tài xī。

左原诗三十二首东高山

王十朋

杜鹃岩北一拳石,石面平平堪弈棋。dù juān yán běi yī quán shí,shí miàn píng píng kān yì qí。
路僻山深罕人到,烂柯仙客未应知。lù pì shān shēn hǎn rén dào,làn kē xiān kè wèi yīng zhī。

左原诗三十二首东高山

王十朋

龙卧灵湫志未伸,时时喷水撒行人。lóng wò líng jiǎo zhì wèi shēn,shí shí pēn shuǐ sā xíng rén。
虽然未救苍生旱,聊欲澄清世上尘。suī rán wèi jiù cāng shēng hàn,liáo yù chéng qīng shì shàng chén。

左原诗三十二首东高山

王十朋

插天万仞绝攀跻,岩顶松罗不是栽。chā tiān wàn rèn jué pān jī,yán dǐng sōng luó bù shì zāi。
廊庙须材作梁栋,人间斤斧可能来。láng miào xū cái zuò liáng dòng,rén jiān jīn fǔ kě néng lái。

左原诗三十二首东高山

王十朋

岩如法吏面清泠,石似端人真直方。yán rú fǎ lì miàn qīng líng,shí shì duān rén zhēn zhí fāng。
谁解移兹障边境,犬羊安敢肆猖狂。shuí jiě yí zī zhàng biān jìng,quǎn yáng ān gǎn sì chāng kuáng。

左原诗三十二首东高山

王十朋

看尽人间古与今,苍颜一任藓苔侵。kàn jǐn rén jiān gǔ yǔ jīn,cāng yán yī rèn xiǎn tái qīn。
岂惟有面如人面,更喜无心似兽心。qǐ wéi yǒu miàn rú rén miàn,gèng xǐ wú xīn shì shòu xīn。

左原诗三十二首东高山

王十朋

雁山一柱插云霄,三井松罗柱亦高。yàn shān yī zhù chā yún xiāo,sān jǐng sōng luó zhù yì gāo。
蓬荜深怀杞人念,擎天端赖柱坚牢。péng bì shēn huái qǐ rén niàn,qíng tiān duān lài zhù jiān láo。

左原诗三十二首东高山

王十朋

闹处身宜及早抽,山林迟我挂冠游。nào chù shēn yí jí zǎo chōu,shān lín chí wǒ guà guān yóu。
不须花里寻腰带,且向田间置幞头。bù xū huā lǐ xún yāo dài,qiě xiàng tián jiān zhì fú tóu。

左原诗三十二首东高山

王十朋

皇恩西被复东渐,四海苍生尽仰瞻。huáng ēn xī bèi fù dōng jiàn,sì hǎi cāng shēng jǐn yǎng zhān。
畎亩微臣尤戴宋,结庐长向此峰尖。quǎn mǔ wēi chén yóu dài sòng,jié lú zhǎng xiàng cǐ fēng jiān。