古诗词

陈大监饯别用前诗珠字韵以谢

王十朋

宸廷侥冒先诸儒,宠褒况获骊龙珠。chén tíng jiǎo mào xiān zhū rú,chǒng bāo kuàng huò lí lóng zhū。
青衫黄牒拜君赐,红莲绿水官留都。qīng shān huáng dié bài jūn cì,hóng lián lǜ shuǐ guān liú dōu。
明日扁舟欲东出,访别长忧碍新律。míng rì biǎn zhōu yù dōng chū,fǎng bié zhǎng yōu ài xīn lǜ。
丈人呼酒如韩公,贱子愧非张十一。zhàng rén hū jiǔ rú hán gōng,jiàn zi kuì fēi zhāng shí yī。
酒阑未放客还家,活火煎泉烹叶嘉。jiǔ lán wèi fàng kè hái jiā,huó huǒ jiān quán pēng yè jiā。
西来频下豫章榻,盛事当作还乡夸。xī lái pín xià yù zhāng tà,shèng shì dāng zuò hái xiāng kuā。
始终尚赖公鞭策,邪正途中知所择。shǐ zhōng shàng lài gōng biān cè,xié zhèng tú zhōng zhī suǒ zé。
捐躯誓报明主恩,青史庶逃千古责。juān qū shì bào míng zhǔ ēn,qīng shǐ shù táo qiān gǔ zé。
况公自是人中奇,境邻吕望逢明时。kuàng gōng zì shì rén zhōng qí,jìng lín lǚ wàng féng míng shí。
行持从橐奉清问,美恶愿分嫫与施。xíng chí cóng tuó fèng qīng wèn,měi è yuàn fēn mó yǔ shī。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

主簿程同年和永平门诗再赋四绝因以赠别

王十朋

春尽湖如镜面平,扁舟送别古鄱城。chūn jǐn hú rú jìng miàn píng,biǎn zhōu sòng bié gǔ pó chéng。
相将我亦为行客,征雁来时好寄声。xiāng jiāng wǒ yì wèi xíng kè,zhēng yàn lái shí hǎo jì shēng。

送春

王十朋

杨花榆荚满天飞,九十风光别我时。yáng huā yú jiá mǎn tiān fēi,jiǔ shí fēng guāng bié wǒ shí。
凫鹜成行报公事,簿书中作送春诗。fú wù chéng xíng bào gōng shì,bù shū zhōng zuò sòng chūn shī。

州院狱空赠知录孙听

王十朋

把麾承乏楚邦东,狱及期年始报空。bǎ huī chéng fá chǔ bāng dōng,yù jí qī nián shǐ bào kōng。
顾我自惭无德政,同僚深喜有于公。gù wǒ zì cán wú dé zhèng,tóng liáo shēn xǐ yǒu yú gōng。

鄱江楼分韵得月字

王十朋

尊酒相逢人二八,年少壮夫予白发。zūn jiǔ xiāng féng rén èr bā,nián shǎo zhuàng fū yǔ bái fā。
明年何处更登楼,遥望鄱阳江上月。míng nián hé chù gèng dēng lóu,yáo wàng pó yáng jiāng shàng yuè。

剡纸赠嘉叟以诗为谢次韵

王十朋

仁义知君学子舆,岂惟词赋似相如。rén yì zhī jūn xué zi yú,qǐ wéi cí fù shì xiāng rú。
剡溪百幅敲冰纸,换得临池小草书。shàn xī bǎi fú qiāo bīng zhǐ,huàn dé lín chí xiǎo cǎo shū。

次韵赵通判喜雨

王十朋

政拙时时费祷求,心忧赤子饿填沟。zhèng zhuō shí shí fèi dǎo qiú,xīn yōu chì zi è tián gōu。
一声霹雳中宵雨,洗出江湖万里秋。yī shēng pī lì zhōng xiāo yǔ,xǐ chū jiāng hú wàn lǐ qiū。

予自饶易夔以七月九日行饶人遮道挽留易轿由间道而去提点何德献相追不及以诗见寄云断桥截镫亦堪怜始信林间别有天微见兵机第一义朱轓暂席广文毡因次其韵

王十朋

误辱鄱阳士庶怜,闭门不许出朝天。wù rǔ pó yáng shì shù lián,bì mén bù xǔ chū cháo tiān。
间行虽乏相如璧,得句全胜子敬毡。jiān xíng suī fá xiāng rú bì,dé jù quán shèng zi jìng zhān。

同官酌别

王十朋

无德于民愧寇恂,断桥留我荷鄱人。wú dé yú mín kuì kòu xún,duàn qiáo liú wǒ hé pó rén。
同僚送别四十里,满酌不辞三数巡。tóng liáo sòng bié sì shí lǐ,mǎn zhuó bù cí sān shù xún。

宿何山孙氏竹轩观张安国题壁因用其韵

王十朋

往来真个及瓜期,见竹还思种竹时。wǎng lái zhēn gè jí guā qī,jiàn zhú hái sī zhǒng zhú shí。
今日赋诗添旧集,明朝不是楚东诗。jīn rì fù shī tiān jiù jí,míng cháo bù shì chǔ dōng shī。

望庐山怀鄱阳同官

王十朋

五峰亭上同登日,遥望庐山在杳冥。wǔ fēng tíng shàng tóng dēng rì,yáo wàng lú shān zài yǎo míng。
今日庐山真满眼,回头却望五峰亭。jīn rì lú shān zhēn mǎn yǎn,huí tóu què wàng wǔ fēng tíng。

读喻叔奇送行六诗

王十朋

鄱阳同事九十日,尊酒相呼恨不多。pó yáng tóng shì jiǔ shí rì,zūn jiǔ xiāng hū hèn bù duō。
送别六诗诗似杜,绝胜刘子竹枝歌。sòng bié liù shī shī shì dù,jué shèng liú zi zhú zhī gē。

都昌道中望庐山思故乡

王十朋

肩舆终日在山间,忽见庐山忆雁山。jiān yú zhōng rì zài shān jiān,hū jiàn lú shān yì yàn shān。
我亦无心入莲社,愿随征雁及秋还。wǒ yì wú xīn rù lián shè,yuàn suí zhēng yàn jí qiū hái。

过五柳湾

王十朋

出守江湖日念还,又扶衰病入巴山。chū shǒu jiāng hú rì niàn hái,yòu fú shuāi bìng rù bā shān。
不能早作归田计,愧过渊明五柳湾。bù néng zǎo zuò guī tián jì,kuì guò yuān míng wǔ liǔ wān。

宿栖真寺

王十朋

林间古刹号栖真,高躅难寻晋宋人。lín jiān gǔ shā hào qī zhēn,gāo zhú nán xún jìn sòng rén。
我正迷途倦奔走,何繇来向此栖身。wǒ zhèng mí tú juàn bēn zǒu,hé yáo lái xiàng cǐ qī shēn。

怀鄱阳士民

王十朋

来去鄱阳各有因,却疑行止亦由人。lái qù pó yáng gè yǒu yīn,què yí xíng zhǐ yì yóu rén。
此心可鉴惟天日,公论难欺有士民。cǐ xīn kě jiàn wéi tiān rì,gōng lùn nán qī yǒu shì mín。