古诗词

谢李侍郎

王十朋

君不见西京孝武称材雄,致治欲与唐虞同。jūn bù jiàn xī jīng xiào wǔ chēng cái xióng,zhì zhì yù yǔ táng yú tóng。
诏求贤良论阙政,翻取曲学公孙弘。zhào qiú xián liáng lùn quē zhèng,fān qǔ qū xué gōng sūn hóng。
又不见文宗在唐号儒雅,制诏勤勤策群下。yòu bù jiàn wén zōng zài táng hào rú yǎ,zhì zhào qín qín cè qún xià。
刘蕡切直弃不收,卒使太阿归宦者。liú fén qiè zhí qì bù shōu,zú shǐ tài ā guī huàn zhě。
吾皇策士亲临轩,不为故事求空言。wú huáng cè shì qīn lín xuān,bù wèi gù shì qiú kōng yán。
犹疑有司效冯宿,或恐前列登公孙。yóu yí yǒu sī xiào féng sù,huò kǒng qián liè dēng gōng sūn。
九天赐下飞奎翰,照眼昭回悼云汉。jiǔ tiān cì xià fēi kuí hàn,zhào yǎn zhāo huí dào yún hàn。
抑尚忠谀有训词,品题高下由宸断。yì shàng zhōng yú yǒu xùn cí,pǐn tí gāo xià yóu chén duàn。
儒宗被命持文衡,银钩拜赐恩非轻。rú zōng bèi mìng chí wén héng,yín gōu bài cì ēn fēi qīng。
归将乐石刊圣语,分贶下及狂愚生。guī jiāng lè shí kān shèng yǔ,fēn kuàng xià jí kuáng yú shēng。
畎亩惓倦蓄忠愤,射策自惭言不尽。quǎn mǔ quán juàn xù zhōng fèn,shè cè zì cán yán bù jǐn。
它日倘陪鸳鹭行,愿效魏公摅底蕴。tā rì tǎng péi yuān lù xíng,yuàn xiào wèi gōng shū dǐ yùn。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

哭孟丙

王十朋

三岁甜酸学语儿,能来壁下看题诗。sān suì tián suān xué yǔ ér,néng lái bì xià kàn tí shī。
当时戏发十年问,添我无穷今日悲。dāng shí xì fā shí nián wèn,tiān wǒ wú qióng jīn rì bēi。

哭孟丙

王十朋

萧瑟杨雄宅一区,不堪老境失童乌。xiāo sè yáng xióng zhái yī qū,bù kān lǎo jìng shī tóng wū。
数茎须似经霜叶,为汝钟情一夜枯。shù jīng xū shì jīng shuāng yè,wèi rǔ zhōng qíng yī yè kū。

哭孟丙

王十朋

帘外飞飞燕哺雏,道傍儿戏聚游鱼。lián wài fēi fēi yàn bǔ chú,dào bàng ér xì jù yóu yú。
老人含泪坐书几,不见吾儿已月馀。lǎo rén hán lèi zuò shū jǐ,bù jiàn wú ér yǐ yuè yú。

哭孟丙

王十朋

偃蹇衰翁四十馀,梅花溪上结茅庐。yǎn jiǎn shuāi wēng sì shí yú,méi huā xī shàng jié máo lú。
窗明几净还如旧,不见儿来觅纸书。chuāng míng jǐ jìng hái rú jiù,bù jiàn ér lái mì zhǐ shū。

哭孟丙

王十朋

偶作吾儿真梦寐,暂来人世误娄罗。ǒu zuò wú ér zhēn mèng mèi,zàn lái rén shì wù lóu luó。
虽然修短由天命,致汝无辜我罪多。suī rán xiū duǎn yóu tiān mìng,zhì rǔ wú gū wǒ zuì duō。

哭孟丙

王十朋

七年娇姹慰衰翁,回首追思一梦中。qī nián jiāo chà wèi shuāi wēng,huí shǒu zhuī sī yī mèng zhōng。
与汝夙缘如未断,重来当似顾非熊。yǔ rǔ sù yuán rú wèi duàn,zhòng lái dāng shì gù fēi xióng。

九月十二夜独步梅溪玩月人迹悄然秋色满眼微风不动岩桂自香初不劳思偶得四句盖心境中静时语也归小成室对短灯檠索纸书之

王十朋

独步溪头夜初寂,扫空尘念心清凉。dú bù xī tóu yè chū jì,sǎo kōng chén niàn xīn qīng liáng。
月明眼底见秋色,境静鼻根闻桂香。yuè míng yǎn dǐ jiàn qiū sè,jìng jìng bí gēn wén guì xiāng。

黄府君挽词

王十朋

不杂商山绮与园,生涯占得小桃源。bù zá shāng shān qǐ yǔ yuán,shēng yá zhàn dé xiǎo táo yuán。
平生隐德知多少,跨灶诜诜已六孙。píng shēng yǐn dé zhī duō shǎo,kuà zào shēn shēn yǐ liù sūn。

黄府君挽词

王十朋

纷然紾臂已成风,一爨谁能再世同。fēn rán zhěn bì yǐ chéng fēng,yī cuàn shuí néng zài shì tóng。
野史他年书逸事,定须记此富家翁。yě shǐ tā nián shū yì shì,dìng xū jì cǐ fù jiā wēng。

黄府君挽词

王十朋

扬州别驾知名士,肝胆崔嵬百鍊刚。yáng zhōu bié jià zhī míng shì,gān dǎn cuī wéi bǎi liàn gāng。
谁谓公家有兰玉,解令高选继东床。shuí wèi gōng jiā yǒu lán yù,jiě lìng gāo xuǎn jì dōng chuáng。

黄府君挽词

王十朋

齿发如公自古稀,定应含笑九原归。chǐ fā rú gōng zì gǔ xī,dìng yīng hán xiào jiǔ yuán guī。
春风白石岩前路,忍见杨花作雪飞。chūn fēng bái shí yán qián lù,rěn jiàn yáng huā zuò xuě fēi。

初拟过雁山既而取道乌石寄梦龄昌龄

王十朋

不度丹芳七七盘,非缘杖屦厌间关。bù dù dān fāng qī qī pán,fēi yuán zhàng jù yàn jiān guān。
要留来岁高风便,兄弟成行过此山。yào liú lái suì gāo fēng biàn,xiōng dì chéng xíng guò cǐ shān。

过白溪

王十朋

朝离黄塘憩乌石,莫宿青江过白溪。cháo lí huáng táng qì wū shí,mò sù qīng jiāng guò bái xī。
岭上回头观赤水,山川五色望中迷。lǐng shàng huí tóu guān chì shuǐ,shān chuān wǔ sè wàng zhōng mí。

过盘山宿旅邸

王十朋

一岭迢迢十里赊,行人半日踏烟霞。yī lǐng tiáo tiáo shí lǐ shē,xíng rén bàn rì tà yān xiá。
青山遮莫盘千匝,归梦何曾不到家。qīng shān zhē mò pán qiān zā,guī mèng hé céng bù dào jiā。

登皇华亭

王十朋

不是四方衔命士,偶来亭上赋皇华。bù shì sì fāng xián mìng shì,ǒu lái tíng shàng fù huáng huá。
凭栏回首三百里,烟水茫茫思故家。píng lán huí shǒu sān bǎi lǐ,yān shuǐ máng máng sī gù jiā。