古诗词

会稽三贤祠诗悯孝庙

王十朋

我昔尝读黄绢碑,长叹越国无男儿。wǒ xī cháng dú huáng juàn bēi,zhǎng tàn yuè guó wú nán ér。
孰知种山山下水,千载有此一段奇。shú zhī zhǒng shān shān xià shuǐ,qiān zài yǒu cǐ yī duàn qí。
呜呼哀哉蔡孝子,风烈远过恢与羁。wū hū āi zāi cài xiào zi,fēng liè yuǎn guò huī yǔ jī。
乃翁白首困缧绁,半年不脱儿心悲。nǎi wēng bái shǒu kùn léi xiè,bàn nián bù tuō ér xīn bēi。
请身荷械代父罪,或甘黥涅居军麾。qǐng shēn hé xiè dài fù zuì,huò gān qíng niè jū jūn huī。
况遇兵兴击叛卒,身先矢石死不辞。kuàng yù bīng xīng jī pàn zú,shēn xiān shǐ shí sǐ bù cí。
当时非无贤太守,孝子抱志终不施。dāng shí fēi wú xián tài shǒu,xiào zi bào zhì zhōng bù shī。
人间无路可赴诉,投命河伯祈天知。rén jiān wú lù kě fù sù,tóu mìng hé bó qí tiān zhī。
自为铭志及讼牒,欲愬以魂赎以尸。zì wèi míng zhì jí sòng dié,yù sù yǐ hún shú yǐ shī。
精哀意切语不怨,孝与忠厚俱天资。jīng āi yì qiè yǔ bù yuàn,xiào yǔ zhōng hòu jù tiān zī。
临河更效结缨死,颠沛于礼曾无亏。lín hé gèng xiào jié yīng sǐ,diān pèi yú lǐ céng wú kuī。
父脱累囚子愿毕,身在九泉甘若饴。fù tuō lèi qiú zi yuàn bì,shēn zài jiǔ quán gān ruò yí。
名闻九重获旌表,赐庙悯孝风华夷。míng wén jiǔ zhòng huò jīng biǎo,cì miào mǐn xiào fēng huá yí。
胡为祠宇乃如许,一间破屋河之湄。hú wèi cí yǔ nǎi rú xǔ,yī jiān pò wū hé zhī méi。
未闻设诔有度尚,绝妙更欠邯郸词。wèi wén shè lěi yǒu dù shàng,jué miào gèng qiàn hán dān cí。
我来赞幕钦孝烈,顾瞻庙猊成吁嘻。wǒ lái zàn mù qīn xiào liè,gù zhān miào ní chéng xū xī。
他年太史作佳传,愿于纸尾书吾诗。tā nián tài shǐ zuò jiā chuán,yuàn yú zhǐ wěi shū wú shī。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

续访得七人源丞相

王十朋

杰人掾夔子,相业光开元。jié rén yuàn kuí zi,xiāng yè guāng kāi yuán。
故宅半赤甲,荒凉今不存。gù zhái bàn chì jiǎ,huāng liáng jīn bù cún。

续访得七人李左相

王十朋

罢相避同列,衔杯乐圣人。bà xiāng bì tóng liè,xián bēi lè shèng rén。
那知偃月堂,中有丞相瞋。nà zhī yǎn yuè táng,zhōng yǒu chéng xiāng chēn。

续访得七人李丞相

王十朋

公在忠州日,人高长者风。gōng zài zhōng zhōu rì,rén gāo zhǎng zhě fēng。
忮心无后段,宁愧赞皇公。zhì xīn wú hòu duàn,níng kuì zàn huáng gōng。

续访得七人温御史

王十朋

谁坐绣衣石,曾落金吾胆。shuí zuò xiù yī shí,céng luò jīn wú dǎn。
不戮拥靴人,至今有馀憾。bù lù yōng xuē rén,zhì jīn yǒu yú hàn。

续访得七人程伊川

王十朋

轲伋诚明学,弟兄传以心。kē jí chéng míng xué,dì xiōng chuán yǐ xīn。
易微于九师,闭门自钩深。yì wēi yú jiǔ shī,bì mén zì gōu shēn。

续访得七人黄太史

王十朋

豫章官逸远,直笔非谤史。yù zhāng guān yì yuǎn,zhí bǐ fēi bàng shǐ。
天遣来黔涪,诗鸣配子美。tiān qiǎn lái qián fú,shī míng pèi zi měi。

王十朋

老去最惜别,同僚情更钟。lǎo qù zuì xī bié,tóng liáo qíng gèng zhōng。
三杯古峰驿,添我别情浓。sān bēi gǔ fēng yì,tiān wǒ bié qíng nóng。

燕子坡

王十朋

燕子归期近,吾今亦得归。yàn zi guī qī jìn,wú jīn yì dé guī。
乌栖一枝稳,何必更高飞。wū qī yī zhī wěn,hé bì gèng gāo fēi。

昭君村

王十朋

十二巫峰下,明妃生处村。shí èr wū fēng xià,míng fēi shēng chù cūn。
至今粗丑女,灼面亦成痕。zhì jīn cū chǒu nǚ,zhuó miàn yì chéng hén。

石门

王十朋

兵忿虽云败,君臣义有馀。bīng fèn suī yún bài,jūn chén yì yǒu yú。
石门能脱急,风义亦堪书。shí mén néng tuō jí,fēng yì yì kān shū。

谒清烈庙登独醒亭

王十朋

我醉亦如众,亭惭登独醒。wǒ zuì yì rú zhòng,tíng cán dēng dú xǐng。
惟知慕清节,首为绘仪形。wéi zhī mù qīng jié,shǒu wèi huì yí xíng。

石渔翁

王十朋

钓利钓名者,纷纷三峡中。diào lì diào míng zhě,fēn fēn sān xiá zhōng。
何人化为石,又作钓鱼翁。hé rén huà wèi shí,yòu zuò diào yú wēng。

乌沙镇避风

王十朋

风避乌沙镇,心怀白帝城。fēng bì wū shā zhèn,xīn huái bái dì chéng。
峡中险已过,江上浪宜平。xiá zhōng xiǎn yǐ guò,jiāng shàng làng yí píng。

燕公楼

王十朋

燕公郡事暇,诗兴满沧波。yàn gōng jùn shì xiá,shī xīng mǎn cāng bō。
粉饰开元治,江山为助多。fěn shì kāi yuán zhì,jiāng shān wèi zhù duō。

舟中览镜

王十朋

来往成何事,霜毛满鬓多。lái wǎng chéng hé shì,shuāng máo mǎn bìn duō。
洋洋大江水,东去欲如何。yáng yáng dà jiāng shuǐ,dōng qù yù rú hé。