古诗词

夜读书于民事堂意有所感和韩公县斋读书韵

王十朋

宦游寓幕府,幽怀属山林。huàn yóu yù mù fǔ,yōu huái shǔ shān lín。
兀坐窗几间,默求圣贤心。wù zuò chuāng jǐ jiān,mò qiú shèng xián xīn。
沉潜偶会意,叹息常弥襟。chén qián ǒu huì yì,tàn xī cháng mí jīn。
世涂岂能骛,古道聊自斟。shì tú qǐ néng wù,gǔ dào liáo zì zhēn。
䰠穴思欲探,丹书未容寻。shén xué sī yù tàn,dān shū wèi róng xún。
青铜每自照,白发已见侵。qīng tóng měi zì zhào,bái fā yǐ jiàn qīn。
事业浩无穷,筋力愧不任。shì yè hào wú qióng,jīn lì kuì bù rèn。
丈夫固有志,宁在官与金。zhàng fū gù yǒu zhì,níng zài guān yǔ jīn。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

伏牺

王十朋

六画中含万象殊,洪荒一变遂归儒。liù huà zhōng hán wàn xiàng shū,hóng huāng yī biàn suì guī rú。
河图不授包牺氏,民到于今目尚涂。hé tú bù shòu bāo xī shì,mín dào yú jīn mù shàng tú。

神农

王十朋

民食腥膻鸟兽同,那知土谷利无穷。mín shí xīng shān niǎo shòu tóng,nà zhī tǔ gǔ lì wú qióng。
后人只祀勾龙弃,谁念艰难起帝功。hòu rén zhǐ sì gōu lóng qì,shuí niàn jiān nán qǐ dì gōng。

黄帝

王十朋

百年功就蜕乾坤,鼎冷湖空迹尚存。bǎi nián gōng jiù tuì qián kūn,dǐng lěng hú kōng jì shàng cún。
别有庆源流不尽,皇朝叶叶是神孙。bié yǒu qìng yuán liú bù jǐn,huáng cháo yè yè shì shén sūn。

唐尧

王十朋

仁德如天帝业隆,四凶不去付重瞳。rén dé rú tiān dì yè lóng,sì xiōng bù qù fù zhòng tóng。
当时黄屋如传子,千古那知楫逊风。dāng shí huáng wū rú chuán zi,qiān gǔ nà zhī jí xùn fēng。

夏禹

王十朋

洪流浩浩浸寰区,民杂蛇龙鸟兽居。hóng liú hào hào jìn huán qū,mín zá shé lóng niǎo shòu jū。
长叹当时微帝力,苍生今日尽为鱼。zhǎng tàn dāng shí wēi dì lì,cāng shēng jīn rì jǐn wèi yú。

王十朋

尧舜与贤真可法,夏王传子若堪疑。yáo shùn yǔ xián zhēn kě fǎ,xià wáng chuán zi ruò kān yí。
讴攲自属吾君子,不是当时禹德哀。ōu qī zì shǔ wú jūn zi,bù shì dāng shí yǔ dé āi。

少康

王十朋

虞仍靡艾共输忠,一旅中兴复禹功。yú réng mí ài gòng shū zhōng,yī lǚ zhōng xīng fù yǔ gōng。
较德宜优汉高帝,知音惟有贵乡公。jiào dé yí yōu hàn gāo dì,zhī yīn wéi yǒu guì xiāng gōng。

王十朋

大禹辛勤造夏邦,子孙何苦事淫荒。dà yǔ xīn qín zào xià bāng,zi sūn hé kǔ shì yín huāng。
国亡不悟生平罪,翻悔当时不杀汤。guó wáng bù wù shēng píng zuì,fān huǐ dāng shí bù shā tāng。

成汤

王十朋

大乙兴仁兽网中,鸣条一战遂成功。dà yǐ xīng rén shòu wǎng zhōng,míng tiáo yī zhàn suì chéng gōng。
归来犹自怀惭德,事与唐虞已不同。guī lái yóu zì huái cán dé,shì yǔ táng yú yǐ bù tóng。

高宗

王十朋

须信精诚可动天,高宗一梦得真贤。xū xìn jīng chéng kě dòng tiān,gāo zōng yī mèng dé zhēn xián。
济川不赖良舟楫,安得中兴五千年。jì chuān bù lài liáng zhōu jí,ān dé zhōng xīng wǔ qiān nián。

王十朋

酿酒为池肉作林,深宫长夜恣荒淫。niàng jiǔ wèi chí ròu zuò lín,shēn gōng zhǎng yè zì huāng yín。
何如早散桥仓粟,结取臣民亿万心。hé rú zǎo sàn qiáo cāng sù,jié qǔ chén mín yì wàn xīn。

周文王

王十朋

民疾商辛若寇雠,三分天下二归周。mín jí shāng xīn ruò kòu chóu,sān fēn tiān xià èr guī zhōu。
文王终世全臣节,不念前时羑里囚。wén wáng zhōng shì quán chén jié,bù niàn qián shí yǒu lǐ qiú。

武王

王十朋

八百诸侯会孟津,民心天意总归仁。bā bǎi zhū hóu huì mèng jīn,mín xīn tiān yì zǒng guī rén。
须知不食干戈粟,自有登山采蕨人。xū zhī bù shí gàn gē sù,zì yǒu dēng shān cǎi jué rén。

成王

王十朋

姬旦推诚相幼冲,流言交乱出居东。jī dàn tuī chéng xiāng yòu chōng,liú yán jiāo luàn chū jū dōng。
谁云王是中才主,一启金縢即悟公。shuí yún wáng shì zhōng cái zhǔ,yī qǐ jīn téng jí wù gōng。

宣王

王十朋

北伐南征万国臣,中兴周室赖贤人。běi fá nán zhēng wàn guó chén,zhōng xīng zhōu shì lài xián rén。
嵩高千古英灵在,何独当时降甫申。sōng gāo qiān gǔ yīng líng zài,hé dú dāng shí jiàng fǔ shēn。