古诗词

范文正公祠堂诗

王十朋

堂堂范公真天人,配我仁祖为元臣。táng táng fàn gōng zhēn tiān rén,pèi wǒ rén zǔ wèi yuán chén。
材兼文武怀经纶,先忧后乐不为身。cái jiān wén wǔ huái jīng lún,xiān yōu hòu lè bù wèi shēn。
上与夔卨相等伦,正色朝端批逆鳞。shàng yǔ kuí xiè xiāng děng lún,zhèng sè cháo duān pī nì lín。
三黜愈光名愈闻,一麾东游禹所巡。sān chù yù guāng míng yù wén,yī huī dōng yóu yǔ suǒ xún。
作诗怀蠡祠季真,卧龙山麓井久湮。zuò shī huái lí cí jì zhēn,wò lóng shān lù jǐng jiǔ yān。
绠而汲之清且新,堂于其旁记厥因。gěng ér jí zhī qīng qiě xīn,táng yú qí páng jì jué yīn。
名标清白垂不泯,规尔官师意谆谆。míng biāo qīng bái chuí bù mǐn,guī ěr guān shī yì zhūn zhūn。
洗贪濯盗思还淳,人亡迹在嗟己陈。xǐ tān zhuó dào sī hái chún,rén wáng jì zài jiē jǐ chén。
断碑往往埋荆榛,后人不识真天人。duàn bēi wǎng wǎng mái jīng zhēn,hòu rén bù shí zhēn tiān rén。
但能日饮堂中春,使君好事贤且仁。dàn néng rì yǐn táng zhōng chūn,shǐ jūn hǎo shì xián qiě rén。
治民律己惟公遵,登堂感概怀斯人。zhì mín lǜ jǐ wéi gōng zūn,dēng táng gǎn gài huái sī rén。
刻石绘像扬清芬,丹青炳耀如麒麟。kè shí huì xiàng yáng qīng fēn,dān qīng bǐng yào rú qí lín。
凛然如生见如亲,躬修祀事率幕宾。lǐn rán rú shēng jiàn rú qīn,gōng xiū sì shì lǜ mù bīn。
手酌寒泉羞涧蘋,一酌清我僚吏民。shǒu zhuó hán quán xiū jiàn píng,yī zhuó qīng wǒ liáo lì mín。
再酌为国清簪绅,要将清白风无垠。zài zhuó wèi guó qīng zān shēn,yào jiāng qīng bái fēng wú yín。
庶俾范公遗志伸,公乎为仙为明神。shù bǐ fàn gōng yí zhì shēn,gōng hū wèi xiān wèi míng shén。
为泽为瑞为星辰,当宁焦劳思若人,九原唤起清边尘。wèi zé wèi ruì wèi xīng chén,dāng níng jiāo láo sī ruò rén,jiǔ yuán huàn qǐ qīng biān chén。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

次韵刘方叔见寄

王十朋

交情贵久岂须频,我辈尤宜率且真。jiāo qíng guì jiǔ qǐ xū pín,wǒ bèi yóu yí lǜ qiě zhēn。
子政有孙诚益友,长卿何代乏诗人。zi zhèng yǒu sūn chéng yì yǒu,zhǎng qīng hé dài fá shī rén。
论文初喜逢知己,言志深期共致身。lùn wén chū xǐ féng zhī jǐ,yán zhì shēn qī gòng zhì shēn。
箕斗相望正南北,颍川何夕聚荀陈。jī dòu xiāng wàng zhèng nán běi,yǐng chuān hé xī jù xún chén。

寄方叔

王十朋

故人一别路漫漫,又觉春生到水村。gù rén yī bié lù màn màn,yòu jué chūn shēng dào shuǐ cūn。
鱼跃雁飞空注目,柳开梅落自消魂。yú yuè yàn fēi kōng zhù mù,liǔ kāi méi luò zì xiāo hún。
唱酬应有诗千首,谈笑长怀酒一尊。chàng chóu yīng yǒu shī qiān shǒu,tán xiào zhǎng huái jiǔ yī zūn。
正是刚肠九回处,子规声断月黄昏。zhèng shì gāng cháng jiǔ huí chù,zi guī shēng duàn yuè huáng hūn。

赠余取新

王十朋

小邑那能敌大邦,与君角力固非双。xiǎo yì nà néng dí dà bāng,yǔ jūn jiǎo lì gù fēi shuāng。
气骄欲纵偏师战,势屈翻求北面降。qì jiāo yù zòng piān shī zhàn,shì qū fān qiú běi miàn jiàng。
深惧操戈重入室,自惭阁笔久临窗。shēn jù cāo gē zhòng rù shì,zì cán gé bǐ jiǔ lín chuāng。
定知纸价从今贵,余子诗名满蜃江。dìng zhī zhǐ jià cóng jīn guì,yú zi shī míng mǎn shèn jiāng。

次韵昝监务早梅

王十朋

群芳避路放梅开,奔走游人满砌苔。qún fāng bì lù fàng méi kāi,bēn zǒu yóu rén mǎn qì tái。
半树溪边冲雪破,一枝头上带春回。bàn shù xī biān chōng xuě pò,yī zhī tóu shàng dài chūn huí。
月移瘦影供吟兴,风荐幽香袭酒杯。yuè yí shòu yǐng gōng yín xīng,fēng jiàn yōu xiāng xí jiǔ bēi。
刚被西湖都道尽,至今诗客句难裁。gāng bèi xī hú dōu dào jǐn,zhì jīn shī kè jù nán cái。

寄贾一节

王十朋

无奈穷冬易感伤,况添离别助凄凉。wú nài qióng dōng yì gǎn shāng,kuàng tiān lí bié zhù qī liáng。
五更月残频成梦,十里青山几断肠。wǔ gèng yuè cán pín chéng mèng,shí lǐ qīng shān jǐ duàn cháng。
短棹未乘晨雪去,尺书聊遣暮鸿将。duǎn zhào wèi chéng chén xuě qù,chǐ shū liáo qiǎn mù hóng jiāng。
少年勉力亲灯火,要使家声继洛阳。shǎo nián miǎn lì qīn dēng huǒ,yào shǐ jiā shēng jì luò yáng。

孙子尚过明庆以诗见招未及往次韵

王十朋

剡溪未起子猷寻,空对溪山恨满襟。shàn xī wèi qǐ zi yóu xún,kōng duì xī shān hèn mǎn jīn。
孤雁远来天杳杳,故人相望雪深深。gū yàn yuǎn lái tiān yǎo yǎo,gù rén xiāng wàng xuě shēn shēn。
思君一日成三岁,寄我行书直万金。sī jūn yī rì chéng sān suì,jì wǒ xíng shū zhí wàn jīn。
惆怅今宵一尊酒,自邀明月伴孤斟。chóu chàng jīn xiāo yī zūn jiǔ,zì yāo míng yuè bàn gū zhēn。

怀子尚

王十朋

满眼干戈行路难,故人千里驻征鞍。mǎn yǎn gàn gē xíng lù nán,gù rén qiān lǐ zhù zhēng ān。
几劳终日驰魂梦,安得乘风插羽翰。jǐ láo zhōng rì chí hún mèng,ān dé chéng fēng chā yǔ hàn。
水北山南春寂寂,天涯海角路漫漫。shuǐ běi shān nán chūn jì jì,tiān yá hǎi jiǎo lù màn màn。
欲凭人寄新消息,手把梅枝仔细看。yù píng rén jì xīn xiāo xī,shǒu bǎ méi zhī zǎi xì kàn。

读亲征诏书二首

王十朋

逆虏何时正典刑,久闻诸将拥彊兵。nì lǔ hé shí zhèng diǎn xíng,jiǔ wén zhū jiāng yōng jiàng bīng。
中原未雪十年耻,圣主自劳千里征。zhōng yuán wèi xuě shí nián chǐ,shèng zhǔ zì láo qiān lǐ zhēng。
楚国群臣谁恸哭,杜陵野客自吞声。chǔ guó qún chén shuí tòng kū,dù líng yě kè zì tūn shēng。
君恩压顶丘山重,命掷鸿毛未是轻。jūn ēn yā dǐng qiū shān zhòng,mìng zhì hóng máo wèi shì qīng。

读亲征诏书二首

王十朋

诸将年来已极荣,回看烟阁欠功名。zhū jiāng nián lái yǐ jí róng,huí kàn yān gé qiàn gōng míng。
八年犹未平淮甸,一战那能复帝京。bā nián yóu wèi píng huái diān,yī zhàn nà néng fù dì jīng。
畎亩忠臣自忧国,闾阎小子妄谈兵。quǎn mǔ zhōng chén zì yōu guó,lǘ yán xiǎo zi wàng tán bīng。
凭谁决得天河水,一洗乾坤万里清。píng shuí jué dé tiān hé shuǐ,yī xǐ qián kūn wàn lǐ qīng。

次韵题曹大夫怀忠阁

王十朋

小阁谁怀畎亩情,遥瞻天日眼增明。xiǎo gé shuí huái quǎn mǔ qíng,yáo zhān tiān rì yǎn zēng míng。
平生忧国丹心在,一饭思君血泪横。píng shēng yōu guó dān xīn zài,yī fàn sī jūn xuè lèi héng。
礼沛功臣真有种,并汾壮士素蜚声。lǐ pèi gōng chén zhēn yǒu zhǒng,bìng fén zhuàng shì sù fēi shēng。
区区问舍求田者,应被元龙一笑轻。qū qū wèn shě qiú tián zhě,yīng bèi yuán lóng yī xiào qīng。

闻韩帅

王十朋

逆虏纵横未剪齐,王师退保浙江西。nì lǔ zòng héng wèi jiǎn qí,wáng shī tuì bǎo zhè jiāng xī。
羽书日报犹未息,戎捷远来何太稽。yǔ shū rì bào yóu wèi xī,róng jié yuǎn lái hé tài jī。
千里战云新鬼哭,满天阴雨夜乌啼。qiān lǐ zhàn yún xīn guǐ kū,mǎn tiān yīn yǔ yè wū tí。
臂弓腰箭谁家子,竟日鸣鞭跃马蹄。bì gōng yāo jiàn shuí jiā zi,jìng rì míng biān yuè mǎ tí。

得陈商霖书

王十朋

山馆无人慰索居,喜君交契有终初。shān guǎn wú rén wèi suǒ jū,xǐ jūn jiāo qì yǒu zhōng chū。
扁舟方起雪溪兴,尺素又传鱼腹书。biǎn zhōu fāng qǐ xuě xī xīng,chǐ sù yòu chuán yú fù shū。
炊黍定寻前日约,题诗宁怨故人疏。chuī shǔ dìng xún qián rì yuē,tí shī níng yuàn gù rén shū。
好来相共亲灯火,可惜青春度莫虚。hǎo lái xiāng gòng qīn dēng huǒ,kě xī qīng chūn dù mò xū。

昔与南浦刘谦仲大梁孙子尚游自刘死横阳孙亦有浙西之役交旧零落为之慨然感而有作

王十朋

刘翁泯泯已新鬼,孙子飘飘犹旅人。liú wēng mǐn mǐn yǐ xīn guǐ,sūn zi piāo piāo yóu lǚ rén。
诗酒旧游谁在眼,江山回首自伤神。shī jiǔ jiù yóu shuí zài yǎn,jiāng shān huí shǒu zì shāng shén。
招魂拟向横阳道,有梦长飞霅水滨。zhāo hún nǐ xiàng héng yáng dào,yǒu mèng zhǎng fēi zhà shuǐ bīn。
死者不生生者别,死生离别两沾巾。sǐ zhě bù shēng shēng zhě bié,sǐ shēng lí bié liǎng zhān jīn。

次韵李刑曹病起书怀

王十朋

中原回首尚尘飞,书剑南来早识机。zhōng yuán huí shǒu shàng chén fēi,shū jiàn nán lái zǎo shí jī。
方事高眠学安石,却愁多病似王徽。fāng shì gāo mián xué ān shí,què chóu duō bìng shì wáng huī。
肠枯谩有书千卷,腰瘦难胜带十围。cháng kū mán yǒu shū qiān juǎn,yāo shòu nán shèng dài shí wéi。
志士未逢聊尔耳,古人何用泣牛衣。zhì shì wèi féng liáo ěr ěr,gǔ rén hé yòng qì niú yī。

又用前韵

王十朋

文园病思乱如飞,禅榻逍遥谩息机。wén yuán bìng sī luàn rú fēi,chán tà xiāo yáo mán xī jī。
渐喜珠丝封药裹,未容鹤发上簪徽。jiàn xǐ zhū sī fēng yào guǒ,wèi róng hè fā shàng zān huī。
酒能伐性聊须止,棋恐劳神未敢围。jiǔ néng fá xìng liáo xū zhǐ,qí kǒng láo shén wèi gǎn wéi。
惟有诗怀禁不得,任他憔瘦不胜衣。wéi yǒu shī huái jìn bù dé,rèn tā qiáo shòu bù shèng yī。