古诗词

范文正公祠堂诗

王十朋

堂堂范公真天人,配我仁祖为元臣。táng táng fàn gōng zhēn tiān rén,pèi wǒ rén zǔ wèi yuán chén。
材兼文武怀经纶,先忧后乐不为身。cái jiān wén wǔ huái jīng lún,xiān yōu hòu lè bù wèi shēn。
上与夔卨相等伦,正色朝端批逆鳞。shàng yǔ kuí xiè xiāng děng lún,zhèng sè cháo duān pī nì lín。
三黜愈光名愈闻,一麾东游禹所巡。sān chù yù guāng míng yù wén,yī huī dōng yóu yǔ suǒ xún。
作诗怀蠡祠季真,卧龙山麓井久湮。zuò shī huái lí cí jì zhēn,wò lóng shān lù jǐng jiǔ yān。
绠而汲之清且新,堂于其旁记厥因。gěng ér jí zhī qīng qiě xīn,táng yú qí páng jì jué yīn。
名标清白垂不泯,规尔官师意谆谆。míng biāo qīng bái chuí bù mǐn,guī ěr guān shī yì zhūn zhūn。
洗贪濯盗思还淳,人亡迹在嗟己陈。xǐ tān zhuó dào sī hái chún,rén wáng jì zài jiē jǐ chén。
断碑往往埋荆榛,后人不识真天人。duàn bēi wǎng wǎng mái jīng zhēn,hòu rén bù shí zhēn tiān rén。
但能日饮堂中春,使君好事贤且仁。dàn néng rì yǐn táng zhōng chūn,shǐ jūn hǎo shì xián qiě rén。
治民律己惟公遵,登堂感概怀斯人。zhì mín lǜ jǐ wéi gōng zūn,dēng táng gǎn gài huái sī rén。
刻石绘像扬清芬,丹青炳耀如麒麟。kè shí huì xiàng yáng qīng fēn,dān qīng bǐng yào rú qí lín。
凛然如生见如亲,躬修祀事率幕宾。lǐn rán rú shēng jiàn rú qīn,gōng xiū sì shì lǜ mù bīn。
手酌寒泉羞涧蘋,一酌清我僚吏民。shǒu zhuó hán quán xiū jiàn píng,yī zhuó qīng wǒ liáo lì mín。
再酌为国清簪绅,要将清白风无垠。zài zhuó wèi guó qīng zān shēn,yào jiāng qīng bái fēng wú yín。
庶俾范公遗志伸,公乎为仙为明神。shù bǐ fàn gōng yí zhì shēn,gōng hū wèi xiān wèi míng shén。
为泽为瑞为星辰,当宁焦劳思若人,九原唤起清边尘。wèi zé wèi ruì wèi xīng chén,dāng níng jiāo láo sī ruò rén,jiǔ yuán huàn qǐ qīng biān chén。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

送黄机宜游四明

王十朋

游宦东州识老成,坐间谈笑欲风生。yóu huàn dōng zhōu shí lǎo chéng,zuò jiān tán xiào yù fēng shēng。
人如元祐气尤直,诗不江西语自清。rén rú yuán yòu qì yóu zhí,shī bù jiāng xī yǔ zì qīng。
雪棹非缘寻旧隐,夜床端欲对难兄。xuě zhào fēi yuán xún jiù yǐn,yè chuáng duān yù duì nán xiōng。
行闻太史奏星聚,四皓联珠临四明。xíng wén tài shǐ zòu xīng jù,sì hào lián zhū lín sì míng。

卢仁及县丞挽辞

王十朋

妙龄才誉冠东嘉,百战功成暮景斜。miào líng cái yù guān dōng jiā,bǎi zhàn gōng chéng mù jǐng xié。
人在卢前有惭色,礼从戴后独名家。rén zài lú qián yǒu cán sè,lǐ cóng dài hòu dú míng jiā。
蓝田美绩谁能记,绛帐奇儿最可夸。lán tián měi jì shuí néng jì,jiàng zhàng qí ér zuì kě kuā。
乡里搢绅官业冷,因公沦落倍兴嗟。xiāng lǐ jìn shēn guān yè lěng,yīn gōng lún luò bèi xīng jiē。

游天衣

王十朋

拂晓篮舆出蠡城,稽山照眼鉴湖明。fú xiǎo lán yú chū lí chéng,jī shān zhào yǎn jiàn hú míng。
千岩深处十峰好,万壑流中双涧清。qiān yán shēn chù shí fēng hǎo,wàn hè liú zhōng shuāng jiàn qīng。
香霭嘘成普贤像,风松吹作法华声。xiāng ǎi xū chéng pǔ xián xiàng,fēng sōng chuī zuò fǎ huá shēng。
灵乌不肯来城郭,长伴高僧避宠荣。líng wū bù kěn lái chéng guō,zhǎng bàn gāo sēng bì chǒng róng。

次梁尉韵

王十朋

探春连骑入山城,更喜梅仙亦会盟。tàn chūn lián qí rù shān chéng,gèng xǐ méi xiān yì huì méng。
文字偶同吾辈饮,圣贤满为使君倾。wén zì ǒu tóng wú bèi yǐn,shèng xián mǎn wèi shǐ jūn qīng。
诗逢好境天然好,山为清流分外清。shī féng hǎo jìng tiān rán hǎo,shān wèi qīng liú fēn wài qīng。
潇洒宗之最年少,我惭叨预八仙名。xiāo sǎ zōng zhī zuì nián shǎo,wǒ cán dāo yù bā xiān míng。

酬陆宰用梁尉韵

王十朋

收拾湖山付管城,士衡独步张文盟。shōu shí hú shān fù guǎn chéng,shì héng dú bù zhāng wén méng。
涌泉诗思逼人捷,屑玉笑谈终席倾。yǒng quán shī sī bī rén jié,xiè yù xiào tán zhōng xí qīng。
天色亦缘吾辈好,路人能道长官清。tiān sè yì yuán wú bèi hǎo,lù rén néng dào zhǎng guān qīng。
要令巧匠镌山骨,记取同行八士名。yào lìng qiǎo jiàng juān shān gǔ,jì qǔ tóng xíng bā shì míng。

怀喻叔奇

王十朋

结得贤关雁塔因,东州相遇益相亲。jié dé xián guān yàn tǎ yīn,dōng zhōu xiāng yù yì xiāng qīn。
凌云三赋我惭马,清唱百篇君胜秦。líng yún sān fù wǒ cán mǎ,qīng chàng bǎi piān jūn shèng qín。
冀北群空殊昔别,江东日暮倍伤神。jì běi qún kōng shū xī bié,jiāng dōng rì mù bèi shāng shén。
同年四百二十六,莫逆论交能几人。tóng nián sì bǎi èr shí liù,mò nì lùn jiāo néng jǐ rén。

次韵周尧夫赠睡香

王十朋

长向春前腊后开,要将风味斗梅魁。zhǎng xiàng chūn qián là hòu kāi,yào jiāng fēng wèi dòu méi kuí。
名从庐阜梦中得,根自鄮山嘉处来。míng cóng lú fù mèng zhōng dé,gēn zì mào shān jiā chù lái。
风拆锦囊香不断,日烘宝盖翠成堆。fēng chāi jǐn náng xiāng bù duàn,rì hōng bǎo gài cuì chéng duī。
定须移向梅溪去,栽伴吾庐桂与槐。dìng xū yí xiàng méi xī qù,zāi bàn wú lú guì yǔ huái。

送陈元佐游四明

王十朋

鉴水悠悠接鄮川,宦情客况两凄然。jiàn shuǐ yōu yōu jiē mào chuān,huàn qíng kè kuàng liǎng qī rán。
扁舟乘兴梅花月,樽酒送行灯火天。biǎn zhōu chéng xīng méi huā yuè,zūn jiǔ sòng xíng dēng huǒ tiān。
我似郑虔官舍冷,君如冯子主人贤。wǒ shì zhèng qián guān shě lěng,jūn rú féng zi zhǔ rén xián。
虞庠春榜无多日,行看香名动日边。yú xiáng chūn bǎng wú duō rì,xíng kàn xiāng míng dòng rì biān。

次韵赵观使鸳鸯梅

王十朋

奴视纷纷晰与休,芳心那肯贮离愁。nú shì fēn fēn xī yǔ xiū,fāng xīn nà kěn zhù lí chóu。
结成冰玉岳湛侣,开伴纻罗施郑流。jié chéng bīng yù yuè zhàn lǚ,kāi bàn zhù luó shī zhèng liú。
影照婵娟如并卧,枝横清浅似双浮。yǐng zhào chán juān rú bìng wò,zhī héng qīng qiǎn shì shuāng fú。
不知他日调金鼎,胜得樱桃气味不。bù zhī tā rì diào jīn dǐng,shèng dé yīng táo qì wèi bù。

亡友孙子尚稿葬会稽山大禹寺之侧某至官八日出郊访其墓不获明年春被命祀禹访而得之又明年春再往酹酒因植柏十根哭之以诗

王十朋

畴昔相知似弟昆,那知半世死生分。chóu xī xiāng zhī shì dì kūn,nà zhī bàn shì sǐ shēng fēn。
无缘更饮杯中物,想见能修地下文。wú yuán gèng yǐn bēi zhōng wù,xiǎng jiàn néng xiū dì xià wén。
有愧乘车葬元伯,仅同解剑吊徐君。yǒu kuì chéng chē zàng yuán bó,jǐn tóng jiě jiàn diào xú jūn。
他年黛色参天处,是子会稽山下坟。tā nián dài sè cān tiān chù,shì zi huì jī shān xià fén。

郑夫人挽词

王十朋

好溪太守非常好,慈母端如孟母贤。hǎo xī tài shǒu fēi cháng hǎo,cí mǔ duān rú mèng mǔ xián。
熊胆调成真器业,鱼轩游遍旧山川。xióng dǎn diào chéng zhēn qì yè,yú xuān yóu biàn jiù shān chuān。
颜间日有平反喜,方外时修香火缘。yán jiān rì yǒu píng fǎn xǐ,fāng wài shí xiū xiāng huǒ yuán。
身世九龄家万石,定应含笑向重泉。shēn shì jiǔ líng jiā wàn shí,dìng yīng hán xiào xiàng zhòng quán。

钱夫人挽词

王十朋

忠孝之家女亦良,教传彤管有遗芳。zhōng xiào zhī jiā nǚ yì liáng,jiào chuán tóng guǎn yǒu yí fāng。
稿砧旧擢儒林秀,桂子新飘月窟香。gǎo zhēn jiù zhuó rú lín xiù,guì zi xīn piāo yuè kū xiāng。
方拟鱼轩沾宠渥,遽惊风树变凄凉。fāng nǐ yú xuān zhān chǒng wò,jù jīng fēng shù biàn qī liáng。
稽山鉴水青春暮,薤露声中恨更长。jī shān jiàn shuǐ qīng chūn mù,xiè lù shēng zhōng hèn gèng zhǎng。

连月不雨农事失时府帅决狱廪饥德政动天霈然而雨某吟成律诗一章以贺

王十朋

旱魃为灾罕似今,霈然一雨慰群心。hàn bá wèi zāi hǎn shì jīn,pèi rán yī yǔ wèi qún xīn。
非关菩萨解为泽,自是使君能作霖。fēi guān pú sà jiě wèi zé,zì shì shǐ jūn néng zuò lín。
躬虑滞囚冤尽释,广开义廪惠尤深。gōng lǜ zhì qiú yuān jǐn shì,guǎng kāi yì lǐn huì yóu shēn。
伫公归国调元气,散尽愆阳与伏阴。zhù gōng guī guó diào yuán qì,sàn jǐn qiān yáng yǔ fú yīn。

寄黄簿

王十朋

六一移书责司谏,聱隅闻命避徂徕。liù yī yí shū zé sī jiàn,áo yú wén mìng bì cú lái。
兹风不作已久矣,吾子所为何壮哉。zī fēng bù zuò yǐ jiǔ yǐ,wú zi suǒ wèi hé zhuàng zāi。
在列诸公颜有愧,附炎群小胆应摧。zài liè zhū gōng yán yǒu kuì,fù yán qún xiǎo dǎn yīng cuī。
要须终始全名节,莫遣心随利禄回。yào xū zhōng shǐ quán míng jié,mò qiǎn xīn suí lì lù huí。

酬富阳张叔清县尉

王十朋

尺素遥传到越城,入怀珠玉照人明。chǐ sù yáo chuán dào yuè chéng,rù huái zhū yù zhào rén míng。
登科雅服才名早,筮仕喜闻官业清。dēng kē yǎ fú cái míng zǎo,shì shì xǐ wén guān yè qīng。
空把交情对山色,要令音问续潮声。kōng bǎ jiāo qíng duì shān sè,yào lìng yīn wèn xù cháo shēng。
匆匆作答无他语,莫羡人间势利荣。cōng cōng zuò dá wú tā yǔ,mò xiàn rén jiān shì lì róng。