古诗词

次韵梁尉秦碑古风

王十朋

姬嬴遗迹存者希,世传石鼓稽山碑。jī yíng yí jì cún zhě xī,shì chuán shí gǔ jī shān bēi。
石鼓揄扬得韩子,文与二雅争驱驰。shí gǔ yú yáng dé hán zi,wén yǔ èr yǎ zhēng qū chí。
秦碑夸大颂功德,埋没草莽无人知。qín bēi kuā dà sòng gōng dé,mái méi cǎo mǎng wú rén zhī。
或言山顶石犹在,上有虎豹龙蛇螭。huò yán shān dǐng shí yóu zài,shàng yǒu hǔ bào lóng shé chī。
神藏鬼护荆棘蔽,崖悬磴绝登无岐。shén cáng guǐ hù jīng jí bì,yá xuán dèng jué dēng wú qí。
广文好奇穴探禹,梅仙喜事僧寻支。guǎng wén hǎo qí xué tàn yǔ,méi xiān xǐ shì sēng xún zhī。
我赞其行要亲睹,勿受世俗流传欺。wǒ zàn qí xíng yào qīn dǔ,wù shòu shì sú liú chuán qī。
望秦秦望两崭绝,何山壁立东南涯。wàng qín qín wàng liǎng zhǎn jué,hé shān bì lì dōng nán yá。
礼碑屹植最高处,不知磨灭从何时。lǐ bēi yì zhí zuì gāo chù,bù zhī mó miè cóng hé shí。
剔苔扫墨了无有,模糊片纸亦足奇。tī tái sǎo mò le wú yǒu,mó hú piàn zhǐ yì zú qí。
浓云霮䨴黯将雨,古木槎牙蟠老枝。nóng yún dàn duì àn jiāng yǔ,gǔ mù chá yá pán lǎo zhī。
归来走笔出险语,诃政叱斯同小儿。guī lái zǒu bǐ chū xiǎn yǔ,hē zhèng chì sī tóng xiǎo ér。
诗成得得写寄我,词严意伟法退之。shī chéng dé dé xiě jì wǒ,cí yán yì wěi fǎ tuì zhī。
我闻秦人灭六国,酷若犬磔临江麋。wǒ wén qín rén miè liù guó,kù ruò quǎn zhé lín jiāng mí。
先王法为秦所负,负秦况有秦有司。xiān wáng fǎ wèi qín suǒ fù,fù qín kuàng yǒu qín yǒu sī。
五经灰飞儒溅血,尧舜周孔何能为。wǔ jīng huī fēi rú jiàn xuè,yáo shùn zhōu kǒng hé néng wèi。
上蔡猎师妙小篆,奴视俗体徒肥皮。shàng cài liè shī miào xiǎo zhuàn,nú shì sú tǐ tú féi pí。
东封太山南入越,大书深刻光陆离。dōng fēng tài shān nán rù yuè,dà shū shēn kè guāng lù lí。
沙丘风腥人事变,鬼饥族赤谁嗟咨。shā qiū fēng xīng rén shì biàn,guǐ jī zú chì shuí jiē zī。
汉兴万事一扫去,惟有篆刻馀刑仪。hàn xīng wàn shì yī sǎo qù,wéi yǒu zhuàn kè yú xíng yí。
磨崖欲作不朽计,其如历数不及期。mó yá yù zuò bù xiǔ jì,qí rú lì shù bù jí qī。
蚩尤五兵纣漆器,人物美恶宁相疵。chī yóu wǔ bīng zhòu qī qì,rén wù měi è níng xiāng cī。
我虽过秦爱遗画,南山入望频支颐。wǒ suī guò qín ài yí huà,nán shān rù wàng pín zhī yí。
不须峄阳访枣刻,不用迁史观雄辞。bù xū yì yáng fǎng zǎo kè,bù yòng qiān shǐ guān xióng cí。
虚堂默坐对此纸,闭眼暗想君勿嗤。xū táng mò zuò duì cǐ zhǐ,bì yǎn àn xiǎng jūn wù chī。
要知秦碑没字本,却类周雅无辞诗。yào zhī qín bēi méi zì běn,què lèi zhōu yǎ wú cí shī。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

用前韵寄周光宗

王十朋

炎凉世态可能堪,肺腑唯蒙长者谙。yán liáng shì tài kě néng kān,fèi fǔ wéi méng zhǎng zhě ān。
耐久敢忘三世好,同庚况有两家男。nài jiǔ gǎn wàng sān shì hǎo,tóng gēng kuàng yǒu liǎng jiā nán。
我嗟风树徒悲苦,君奉庭闱备旨甘。wǒ jiē fēng shù tú bēi kǔ,jūn fèng tíng wéi bèi zhǐ gān。
他日相看两黄发,愿为邻舍话田蚕。tā rì xiāng kàn liǎng huáng fā,yuàn wèi lín shě huà tián cán。

送李梗

王十朋

梅始花时送子归,梅黄雨细又分离。méi shǐ huā shí sòng zi guī,méi huáng yǔ xì yòu fēn lí。
不堪旅食见飞燕,那更催归闻子规。bù kān lǚ shí jiàn fēi yàn,nà gèng cuī guī wén zi guī。
太白读书容有趣,少卿惜别可无诗。tài bái dú shū róng yǒu qù,shǎo qīng xī bié kě wú shī。
霜台清峭家风在,努力功名少壮时。shuāng tái qīng qiào jiā fēng zài,nǔ lì gōng míng shǎo zhuàng shí。

壬申中秋交朋解散不期而会者郑生逊志夏生伯虎因小饮玩月二子各以诗赠依韵酬之

王十朋

郑生襟宇绝纤埃,夏子心希好学回。zhèng shēng jīn yǔ jué xiān āi,xià zi xīn xī hǎo xué huí。
谁遣吾人来破愿,可能良夜不衔杯。shuí qiǎn wú rén lái pò yuàn,kě néng liáng yè bù xián bēi。
从来月罕中秋见,那更尊无俗子陪。cóng lái yuè hǎn zhōng qiū jiàn,nà gèng zūn wú sú zi péi。
遥指桂枝因贺客,文星近岁属温台。yáo zhǐ guì zhī yīn hè kè,wén xīng jìn suì shǔ wēn tái。

壬申中秋交朋解散不期而会者郑生逊志夏生伯虎因小饮玩月二子各以诗赠依韵酬之

王十朋

犹胜太白号三人,又免韩公诮聚蚊。yóu shèng tài bái hào sān rén,yòu miǎn hán gōng qiào jù wén。
薄有壶觞非独酌,共将文字作清醺。báo yǒu hú shāng fēi dú zhuó,gòng jiāng wén zì zuò qīng xūn。
天高云散悬金饼,风峭溪凉皱縠文。tiān gāo yún sàn xuán jīn bǐng,fēng qiào xī liáng zhòu hú wén。
却恨钟情未能遣,愁肠终夜转车轮。què hèn zhōng qíng wèi néng qiǎn,chóu cháng zhōng yè zhuǎn chē lún。

书小成室

王十朋

万言杯水北窗里,慷慨悲歌五夜长。wàn yán bēi shuǐ běi chuāng lǐ,kāng kǎi bēi gē wǔ yè zhǎng。
骨肉未知苏季子,乡闾谁敬马宾王。gǔ ròu wèi zhī sū jì zi,xiāng lǘ shuí jìng mǎ bīn wáng。
为人心尽同毛颖,与世交疏类孔方。wèi rén xīn jǐn tóng máo yǐng,yǔ shì jiāo shū lèi kǒng fāng。
晦迹溪山可无恨,萧然一室任凄凉。huì jì xī shān kě wú hèn,xiāo rán yī shì rèn qī liáng。

万叔永诞日在孟秋,乃以重九开燕俟佳节也予不获与称觞之列作诗以贺

王十朋

种德尤胜窦十郎,灵椿未老桂先芳。zhǒng dé yóu shèng dòu shí láng,líng chūn wèi lǎo guì xiān fāng。
一门此去无疑大,五福他年未易量。yī mén cǐ qù wú yí dà,wǔ fú tā nián wèi yì liàng。
凤穴生雏梧正碧,龙山开宴菊初黄。fèng xué shēng chú wú zhèng bì,lóng shān kāi yàn jú chū huáng。
吾乡此会从来少,恨不登堂举寿觞。wú xiāng cǐ huì cóng lái shǎo,hèn bù dēng táng jǔ shòu shāng。

前日寓邑偶值乍寒陈刘二生济我以衣童生济我以衾既别为二诗以赠赠陈元佐刘士宗

王十朋

肌体生鳞须飒毛,衰年怯冷欲儿号。jī tǐ shēng lín xū sà máo,shuāi nián qiè lěng yù ér hào。
无人来绽韩公袄,有友能施范叔袍。wú rén lái zhàn hán gōng ǎo,yǒu yǒu néng shī fàn shū páo。
入手乍惊儒袖阔,披身尤喜义襟高。rù shǒu zhà jīng rú xiù kuò,pī shēn yóu xǐ yì jīn gāo。
书生忍冻谁相顾,共弊轻裘赖我曹。shū shēng rěn dòng shuí xiāng gù,gòng bì qīng qiú lài wǒ cáo。

前日寓邑偶值乍寒陈刘二生济我以衣童生济我以衾既别为二诗以赠赠陈元佐刘士宗

王十朋

凛冽霜风夜薄人,谁能暖我曲勾身。lǐn liè shuāng fēng yè báo rén,shuí néng nuǎn wǒ qū gōu shēn。
寒欺三幅范衾陋,睡美一宵姜被新。hán qī sān fú fàn qīn lòu,shuì měi yī xiāo jiāng bèi xīn。
体粟不愁生旅舍,鼻雷想见撼比邻。tǐ sù bù chóu shēng lǚ shě,bí léi xiǎng jiàn hàn bǐ lín。
梦回却念君兄弟,苫块无眠痛慕亲。mèng huí què niàn jūn xiōng dì,shān kuài wú mián tòng mù qīn。

寄梦龄昌龄弟

王十朋

老去生涯集百忧,一身萍泛剡溪头。lǎo qù shēng yá jí bǎi yōu,yī shēn píng fàn shàn xī tóu。
钓鱼温水同侯喜,旅食新丰类马周。diào yú wēn shuǐ tóng hóu xǐ,lǚ shí xīn fēng lèi mǎ zhōu。
长铗有时思海味,短檠终夜照离愁。zhǎng jiá yǒu shí sī hǎi wèi,duǎn qíng zhōng yè zhào lí chóu。
也知四海皆兄弟,能似天生羽翼不。yě zhī sì hǎi jiē xiōng dì,néng shì tiān shēng yǔ yì bù。

高和叔生日

王十朋

高标绰有鲁王风,天为勋门庆诞公。gāo biāo chuò yǒu lǔ wáng fēng,tiān wèi xūn mén qìng dàn gōng。
挥麈笑谈倾坐上,传家韬略蕴匈中。huī zhǔ xiào tán qīng zuò shàng,chuán jiā tāo lüè yùn xiōng zhōng。
暂从剡水高人隐,行继澶渊盖世功。zàn cóng shàn shuǐ gāo rén yǐn,xíng jì chán yuān gài shì gōng。
长愿红颜似今日,寿尊鲸吸百川空。zhǎng yuàn hóng yán shì jīn rì,shòu zūn jīng xī bǎi chuān kōng。

周光宗赠蛎房报以溪莼

王十朋

珠屿蛎房魁海错,左原莼线冠溪毛。zhū yǔ lì fáng kuí hǎi cuò,zuǒ yuán chún xiàn guān xī máo。
韩公南食可曾见,张翰东归徒自高。hán gōng nán shí kě céng jiàn,zhāng hàn dōng guī tú zì gāo。
鼎俎珍庖输肉食,江湖佳味属吾曹。dǐng zǔ zhēn páo shū ròu shí,jiāng hú jiā wèi shǔ wú cáo。
有无相易通家事,僮仆往来毋惮劳。yǒu wú xiāng yì tōng jiā shì,tóng pū wǎng lái wú dàn láo。

刘府君挽词

王十朋

歆向诜然萃一门,过庭诗礼尽公恩。xīn xiàng shēn rán cuì yī mén,guò tíng shī lǐ jǐn gōng ēn。
奇儿不负义方教,旧治至今遗爱存。qí ér bù fù yì fāng jiào,jiù zhì zhì jīn yí ài cún。
心境欲明凭贝叶,寿藏预卜傍祇园。xīn jìng yù míng píng bèi yè,shòu cáng yù bo bàng qí yuán。
髯郎行烛青藜杖,定见荣光达九泉。rán láng xíng zhú qīng lí zhàng,dìng jiàn róng guāng dá jiǔ quán。

刘府君挽词

王十朋

贱子无天衅早钟,记观先友涕亡从。jiàn zi wú tiān xìn zǎo zhōng,jì guān xiān yǒu tì wáng cóng。
士林方喜荣三桂,丞舍俄惊惨二松。shì lín fāng xǐ róng sān guì,chéng shě é jīng cǎn èr sōng。
剡水凄凉回棹速,丹丘恸哭过车凶。shàn shuǐ qī liáng huí zhào sù,dān qiū tòng kū guò chē xiōng。
发扬门户胜他族,深羡公家有蔡邕。fā yáng mén hù shèng tā zú,shēn xiàn gōng jiā yǒu cài yōng。

贾府君挽词

王十朋

鹿岩重见鹿门翁,襟宇浑然太古风。lù yán zhòng jiàn lù mén wēng,jīn yǔ hún rán tài gǔ fēng。
负郭良田全种德,起家难弟已收功。fù guō liáng tián quán zhǒng dé,qǐ jiā nán dì yǐ shōu gōng。
花间麟冢经年就,木杪龟趺指日丰。huā jiān lín zhǒng jīng nián jiù,mù miǎo guī fū zhǐ rì fēng。
门婿自惭非李汉,鄙文何足状韩公。mén xù zì cán fēi lǐ hàn,bǐ wén hé zú zhuàng hán gōng。

陈夫人挽词

王十朋

伟节声名盖一时,夫人淑德最相宜。wěi jié shēng míng gài yī shí,fū rén shū dé zuì xiāng yí。
便甘布素从高隐,不惜花钿拯众饥。biàn gān bù sù cóng gāo yǐn,bù xī huā diàn zhěng zhòng jī。
萱草未干堂下土,杨花已应梦中诗。xuān cǎo wèi gàn táng xià tǔ,yáng huā yǐ yīng mèng zhōng shī。
如今多少王孙饿,进食哀怜复有谁。rú jīn duō shǎo wáng sūn è,jìn shí āi lián fù yǒu shuí。