古诗词

次韵梁尉秦碑古风

王十朋

姬嬴遗迹存者希,世传石鼓稽山碑。jī yíng yí jì cún zhě xī,shì chuán shí gǔ jī shān bēi。
石鼓揄扬得韩子,文与二雅争驱驰。shí gǔ yú yáng dé hán zi,wén yǔ èr yǎ zhēng qū chí。
秦碑夸大颂功德,埋没草莽无人知。qín bēi kuā dà sòng gōng dé,mái méi cǎo mǎng wú rén zhī。
或言山顶石犹在,上有虎豹龙蛇螭。huò yán shān dǐng shí yóu zài,shàng yǒu hǔ bào lóng shé chī。
神藏鬼护荆棘蔽,崖悬磴绝登无岐。shén cáng guǐ hù jīng jí bì,yá xuán dèng jué dēng wú qí。
广文好奇穴探禹,梅仙喜事僧寻支。guǎng wén hǎo qí xué tàn yǔ,méi xiān xǐ shì sēng xún zhī。
我赞其行要亲睹,勿受世俗流传欺。wǒ zàn qí xíng yào qīn dǔ,wù shòu shì sú liú chuán qī。
望秦秦望两崭绝,何山壁立东南涯。wàng qín qín wàng liǎng zhǎn jué,hé shān bì lì dōng nán yá。
礼碑屹植最高处,不知磨灭从何时。lǐ bēi yì zhí zuì gāo chù,bù zhī mó miè cóng hé shí。
剔苔扫墨了无有,模糊片纸亦足奇。tī tái sǎo mò le wú yǒu,mó hú piàn zhǐ yì zú qí。
浓云霮䨴黯将雨,古木槎牙蟠老枝。nóng yún dàn duì àn jiāng yǔ,gǔ mù chá yá pán lǎo zhī。
归来走笔出险语,诃政叱斯同小儿。guī lái zǒu bǐ chū xiǎn yǔ,hē zhèng chì sī tóng xiǎo ér。
诗成得得写寄我,词严意伟法退之。shī chéng dé dé xiě jì wǒ,cí yán yì wěi fǎ tuì zhī。
我闻秦人灭六国,酷若犬磔临江麋。wǒ wén qín rén miè liù guó,kù ruò quǎn zhé lín jiāng mí。
先王法为秦所负,负秦况有秦有司。xiān wáng fǎ wèi qín suǒ fù,fù qín kuàng yǒu qín yǒu sī。
五经灰飞儒溅血,尧舜周孔何能为。wǔ jīng huī fēi rú jiàn xuè,yáo shùn zhōu kǒng hé néng wèi。
上蔡猎师妙小篆,奴视俗体徒肥皮。shàng cài liè shī miào xiǎo zhuàn,nú shì sú tǐ tú féi pí。
东封太山南入越,大书深刻光陆离。dōng fēng tài shān nán rù yuè,dà shū shēn kè guāng lù lí。
沙丘风腥人事变,鬼饥族赤谁嗟咨。shā qiū fēng xīng rén shì biàn,guǐ jī zú chì shuí jiē zī。
汉兴万事一扫去,惟有篆刻馀刑仪。hàn xīng wàn shì yī sǎo qù,wéi yǒu zhuàn kè yú xíng yí。
磨崖欲作不朽计,其如历数不及期。mó yá yù zuò bù xiǔ jì,qí rú lì shù bù jí qī。
蚩尤五兵纣漆器,人物美恶宁相疵。chī yóu wǔ bīng zhòu qī qì,rén wù měi è níng xiāng cī。
我虽过秦爱遗画,南山入望频支颐。wǒ suī guò qín ài yí huà,nán shān rù wàng pín zhī yí。
不须峄阳访枣刻,不用迁史观雄辞。bù xū yì yáng fǎng zǎo kè,bù yòng qiān shǐ guān xióng cí。
虚堂默坐对此纸,闭眼暗想君勿嗤。xū táng mò zuò duì cǐ zhǐ,bì yǎn àn xiǎng jūn wù chī。
要知秦碑没字本,却类周雅无辞诗。yào zhī qín bēi méi zì běn,què lèi zhōu yǎ wú cí shī。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

次韵宝印叔观海三绝

王十朋

榴屿何年改玉环,望中犹是旧青山。liú yǔ hé nián gǎi yù huán,wàng zhōng yóu shì jiù qīng shān。
遗民不记当时事,惟有潮声日往还。yí mín bù jì dāng shí shì,wéi yǒu cháo shēng rì wǎng hái。

次韵宝印叔观海三绝

王十朋

误入蓬莱朝未央,至今魂梦记微茫。wù rù péng lái cháo wèi yāng,zhì jīn hún mèng jì wēi máng。
扁舟欲效鸱夷子,遥望沧波兴已狂。biǎn zhōu yù xiào chī yí zi,yáo wàng cāng bō xīng yǐ kuáng。

李镇夫辟圃筑堂效孟氏之养吾表兄杖屦其间得日涉之趣某

王十朋

不到君家几换春,眼中风物一番新。bù dào jūn jiā jǐ huàn chūn,yǎn zhōng fēng wù yī fān xīn。
吾园小小知何用,不似兹园可养亲。wú yuán xiǎo xiǎo zhī hé yòng,bù shì zī yuán kě yǎng qīn。

李镇夫辟圃筑堂效孟氏之养吾表兄杖屦其间得日涉之趣某

王十朋

琴书得趣有真乐,轩冕倘来何足干。qín shū dé qù yǒu zhēn lè,xuān miǎn tǎng lái hé zú gàn。
种德种花兼着力,要须留与子孙看。zhǒng dé zhǒng huā jiān zhe lì,yào xū liú yǔ zi sūn kàn。

李镇夫辟圃筑堂效孟氏之养吾表兄杖屦其间得日涉之趣某

王十朋

绕堂花木随宜种,堆案文书取次翻。rào táng huā mù suí yí zhǒng,duī àn wén shū qǔ cì fān。
我待衣冠挂林下,杖藜时复到君园。wǒ dài yī guān guà lín xià,zhàng lí shí fù dào jūn yuán。

刘长方自豫章寄书称砮焦蛎房之美恨未知味书一绝以寄之

王十朋

珠屿小蛎圆带石,砮焦巨房深若杯。zhū yǔ xiǎo lì yuán dài shí,nǔ jiāo jù fáng shēn ruò bēi。
吾乡此味亦不恶,故人游宦盍归来。wú xiāng cǐ wèi yì bù è,gù rén yóu huàn hé guī lái。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

黄杨庚甲与吾同,树已萧疏我亦翁。huáng yáng gēng jiǎ yǔ wú tóng,shù yǐ xiāo shū wǒ yì wēng。
藤蔓稍除苔藓去,岁寒犹解傲霜风。téng màn shāo chú tái xiǎn qù,suì hán yóu jiě ào shuāng fēng。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

满架龙须卷复伸,堆盘马乳酿青春。mǎn jià lóng xū juǎn fù shēn,duī pán mǎ rǔ niàng qīng chūn。
泼醅一斗宜延客,莫博凉州学汉人。pō pēi yī dòu yí yán kè,mò bó liáng zhōu xué hàn rén。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

至乐斋西碧玉竿,清阴时过酒杯寒。zhì lè zhāi xī bì yù gān,qīng yīn shí guò jiǔ bēi hán。
明年看长纤纤笋,解箨当为汉帝冠。míng nián kàn zhǎng xiān xiān sǔn,jiě tuò dāng wèi hàn dì guān。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

拂云修竹绕吾家,竹里仍栽第一花。fú yún xiū zhú rào wú jiā,zhú lǐ réng zāi dì yī huā。
好句更同林处士,月黄昏后影横斜。hǎo jù gèng tóng lín chù shì,yuè huáng hūn hòu yǐng héng xié。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

欲留王母盘中核,兼采秦人洞里薪。yù liú wáng mǔ pán zhōng hé,jiān cǎi qín rén dòng lǐ xīn。
此事渺茫花笑我,不如聊赏故园春。cǐ shì miǎo máng huā xiào wǒ,bù rú liáo shǎng gù yuán chūn。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

长念诗人咏子嗟,团栾绕树日攲斜。zhǎng niàn shī rén yǒng zi jiē,tuán luán rào shù rì qī xié。
冰盘行荐炎天实,不用东门学种瓜。bīng pán xíng jiàn yán tiān shí,bù yòng dōng mén xué zhǒng guā。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

记得先人手自栽,森然千尺尽成材。jì dé xiān rén shǒu zì zāi,sēn rán qiān chǐ jǐn chéng cái。
翠丝结作思人树,它日儿孙岂忍摧。cuì sī jié zuò sī rén shù,tā rì ér sūn qǐ rěn cuī。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

丹霄休叹路难通,学取燕山种桂丛。dān xiāo xiū tàn lù nán tōng,xué qǔ yàn shān zhǒng guì cóng。
异日天香满亭院,吾庐当似广寒宫。yì rì tiān xiāng mǎn tíng yuàn,wú lú dāng shì guǎng hán gōng。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

何幸先人有弊庐,不妨同种柳千株。hé xìng xiān rén yǒu bì lú,bù fáng tóng zhǒng liǔ qiān zhū。
垂阴覆地宁无日,作雪漫天肯似榆。chuí yīn fù dì níng wú rì,zuò xuě màn tiān kěn shì yú。