古诗词

次韵梁尉秦碑古风

王十朋

姬嬴遗迹存者希,世传石鼓稽山碑。jī yíng yí jì cún zhě xī,shì chuán shí gǔ jī shān bēi。
石鼓揄扬得韩子,文与二雅争驱驰。shí gǔ yú yáng dé hán zi,wén yǔ èr yǎ zhēng qū chí。
秦碑夸大颂功德,埋没草莽无人知。qín bēi kuā dà sòng gōng dé,mái méi cǎo mǎng wú rén zhī。
或言山顶石犹在,上有虎豹龙蛇螭。huò yán shān dǐng shí yóu zài,shàng yǒu hǔ bào lóng shé chī。
神藏鬼护荆棘蔽,崖悬磴绝登无岐。shén cáng guǐ hù jīng jí bì,yá xuán dèng jué dēng wú qí。
广文好奇穴探禹,梅仙喜事僧寻支。guǎng wén hǎo qí xué tàn yǔ,méi xiān xǐ shì sēng xún zhī。
我赞其行要亲睹,勿受世俗流传欺。wǒ zàn qí xíng yào qīn dǔ,wù shòu shì sú liú chuán qī。
望秦秦望两崭绝,何山壁立东南涯。wàng qín qín wàng liǎng zhǎn jué,hé shān bì lì dōng nán yá。
礼碑屹植最高处,不知磨灭从何时。lǐ bēi yì zhí zuì gāo chù,bù zhī mó miè cóng hé shí。
剔苔扫墨了无有,模糊片纸亦足奇。tī tái sǎo mò le wú yǒu,mó hú piàn zhǐ yì zú qí。
浓云霮䨴黯将雨,古木槎牙蟠老枝。nóng yún dàn duì àn jiāng yǔ,gǔ mù chá yá pán lǎo zhī。
归来走笔出险语,诃政叱斯同小儿。guī lái zǒu bǐ chū xiǎn yǔ,hē zhèng chì sī tóng xiǎo ér。
诗成得得写寄我,词严意伟法退之。shī chéng dé dé xiě jì wǒ,cí yán yì wěi fǎ tuì zhī。
我闻秦人灭六国,酷若犬磔临江麋。wǒ wén qín rén miè liù guó,kù ruò quǎn zhé lín jiāng mí。
先王法为秦所负,负秦况有秦有司。xiān wáng fǎ wèi qín suǒ fù,fù qín kuàng yǒu qín yǒu sī。
五经灰飞儒溅血,尧舜周孔何能为。wǔ jīng huī fēi rú jiàn xuè,yáo shùn zhōu kǒng hé néng wèi。
上蔡猎师妙小篆,奴视俗体徒肥皮。shàng cài liè shī miào xiǎo zhuàn,nú shì sú tǐ tú féi pí。
东封太山南入越,大书深刻光陆离。dōng fēng tài shān nán rù yuè,dà shū shēn kè guāng lù lí。
沙丘风腥人事变,鬼饥族赤谁嗟咨。shā qiū fēng xīng rén shì biàn,guǐ jī zú chì shuí jiē zī。
汉兴万事一扫去,惟有篆刻馀刑仪。hàn xīng wàn shì yī sǎo qù,wéi yǒu zhuàn kè yú xíng yí。
磨崖欲作不朽计,其如历数不及期。mó yá yù zuò bù xiǔ jì,qí rú lì shù bù jí qī。
蚩尤五兵纣漆器,人物美恶宁相疵。chī yóu wǔ bīng zhòu qī qì,rén wù měi è níng xiāng cī。
我虽过秦爱遗画,南山入望频支颐。wǒ suī guò qín ài yí huà,nán shān rù wàng pín zhī yí。
不须峄阳访枣刻,不用迁史观雄辞。bù xū yì yáng fǎng zǎo kè,bù yòng qiān shǐ guān xióng cí。
虚堂默坐对此纸,闭眼暗想君勿嗤。xū táng mò zuò duì cǐ zhǐ,bì yǎn àn xiǎng jūn wù chī。
要知秦碑没字本,却类周雅无辞诗。yào zhī qín bēi méi zì běn,què lèi zhōu yǎ wú cí shī。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

自秋七月不雨至于春二月十九日仅得雨昌龄作贺诗予未及和而雨止矣遂次韵以闵之

王十朋

水旱年年费请求,仰勤汤祷与尧畴。shuǐ hàn nián nián fèi qǐng qiú,yǎng qín tāng dǎo yǔ yáo chóu。
何时三十六雨足,当宁免怀云汉忧。hé shí sān shí liù yǔ zú,dāng níng miǎn huái yún hàn yōu。

自秋七月不雨至于春二月十九日仅得雨昌龄作贺诗予未及和而雨止矣遂次韵以闵之

王十朋

一杯未吸瓮头春,三叠聊攲雨裛尘。yī bēi wèi xī wèng tóu chūn,sān dié liáo qī yǔ yì chén。
不用遽兴风伯讼,弘羊真是可烹人。bù yòng jù xīng fēng bó sòng,hóng yáng zhēn shì kě pēng rén。

社日喜雨复用前韵

王十朋

社日檐间不断流,渊明欣欲事西畴。shè rì yán jiān bù duàn liú,yuān míng xīn yù shì xī chóu。
愿言一饱均黎庶,瓶粟无储不用忧。yuàn yán yī bǎo jūn lí shù,píng sù wú chǔ bù yòng yōu。

社日喜雨复用前韵

王十朋

欲放乾坤万里春,要须先洗庾公尘。yù fàng qián kūn wàn lǐ chūn,yào xū xiān xǐ yǔ gōng chén。
朝绅贺雨诗多少,谁是诗中讽谏人。cháo shēn hè yǔ shī duō shǎo,shuí shì shī zhōng fěng jiàn rén。

七月三日至鄱阳

王十朋

我来鄱君山水州,山水入眼常迟留。wǒ lái pó jūn shān shuǐ zhōu,shān shuǐ rù yǎn cháng chí liú。
绝境遥通云锦洞,清音下瞰琵琶洲。jué jìng yáo tōng yún jǐn dòng,qīng yīn xià kàn pí pá zhōu。

七月三日至鄱阳

王十朋

干越亭前晚风起,湖入鄱阳三百里。gàn yuè tíng qián wǎn fēng qǐ,hú rù pó yáng sān bǎi lǐ。
晓来一雨洗新秋,身在江东画图里。xiǎo lái yī yǔ xǐ xīn qiū,shēn zài jiāng dōng huà tú lǐ。

追和范文正公鄱阳诗降圣节诣天庆观因谒颜鲁公范文正公祠堂用赠御赐名道士韵

王十朋

颜范遥同异代心,琳宫香火道缘深。yán fàn yáo tóng yì dài xīn,lín gōng xiāng huǒ dào yuán shēn。
诗家风味今谁在,定访弥明与共吟。shī jiā fēng wèi jīn shuí zài,dìng fǎng mí míng yǔ gòng yín。

追和范文正公鄱阳诗观文正像用赠传神道士韵

王十朋

天然形貌写何难,难得灵台上笔端。tiān rán xíng mào xiě hé nán,nán dé líng tái shàng bǐ duān。
朋党论兴三出日,不知谁作正人看。péng dǎng lùn xīng sān chū rì,bù zhī shuí zuò zhèng rén kàn。

追和范文正公鄱阳诗移竹植郡斋之东用怀庆朔堂韵

王十朋

手移修竹傍墙栽,老眼青青为竹开。shǒu yí xiū zhú bàng qiáng zāi,lǎo yǎn qīng qīng wèi zhú kāi。
独坐书斋谁是伴,清风时作故人来。dú zuò shū zhāi shuí shì bàn,qīng fēng shí zuò gù rén lái。

十月望日同官会饭荐福送酒

王十朋

鄱水同僚总不群,公馀相与共论文。pó shuǐ tóng liáo zǒng bù qún,gōng yú xiāng yǔ gòng lùn wén。
远公莲社恐无酒,辄效江州王使君。yuǎn gōng lián shè kǒng wú jiǔ,zhé xiào jiāng zhōu wáng shǐ jūn。

木蕴之即席和文字韵诗酬以二绝

王十朋

少年才气已超群,场屋能摛锦绣文。shǎo nián cái qì yǐ chāo qún,chǎng wū néng chī jǐn xiù wén。
糠秕在前真有愧,春风得意岂如君。kāng bǐ zài qián zhēn yǒu kuì,chūn fēng dé yì qǐ rú jūn。

木蕴之即席和文字韵诗酬以二绝

王十朋

回头遥念荡中群,把酒欣论坐上文。huí tóu yáo niàn dàng zhōng qún,bǎ jiǔ xīn lùn zuò shàng wén。
臭味聊将比兄弟,大冯君与小冯君。chòu wèi liáo jiāng bǐ xiōng dì,dà féng jūn yǔ xiǎo féng jūn。

观郡守题名再书一绝

王十朋

滥与江湖岳牧群,于中最慕范希文。làn yǔ jiāng hú yuè mù qún,yú zhōng zuì mù fàn xī wén。
人才相远心相似,均是忧时与爱君。rén cái xiāng yuǎn xīn xiāng shì,jūn shì yōu shí yǔ ài jūn。

项服善知县和诗酬以三绝并简林致一教授

王十朋

胆落庭中雁鹜群,宁容摘纸舞微文。dǎn luò tíng zhōng yàn wù qún,níng róng zhāi zhǐ wǔ wēi wén。
鄱阳贤令知多少,惟有鄱君与项君。pó yáng xián lìng zhī duō shǎo,wéi yǒu pó jūn yǔ xiàng jūn。

项服善知县和诗酬以三绝并简林致一教授

王十朋

牧养功成鲜败群,弦歌声里出诗文。mù yǎng gōng chéng xiān bài qún,xián gē shēng lǐ chū shī wén。
只愁桃李春风近,卧辙无由驻令君。zhǐ chóu táo lǐ chūn fēng jìn,wò zhé wú yóu zhù lìng jūn。