古诗词

次韵梁尉秦碑古风

王十朋

姬嬴遗迹存者希,世传石鼓稽山碑。jī yíng yí jì cún zhě xī,shì chuán shí gǔ jī shān bēi。
石鼓揄扬得韩子,文与二雅争驱驰。shí gǔ yú yáng dé hán zi,wén yǔ èr yǎ zhēng qū chí。
秦碑夸大颂功德,埋没草莽无人知。qín bēi kuā dà sòng gōng dé,mái méi cǎo mǎng wú rén zhī。
或言山顶石犹在,上有虎豹龙蛇螭。huò yán shān dǐng shí yóu zài,shàng yǒu hǔ bào lóng shé chī。
神藏鬼护荆棘蔽,崖悬磴绝登无岐。shén cáng guǐ hù jīng jí bì,yá xuán dèng jué dēng wú qí。
广文好奇穴探禹,梅仙喜事僧寻支。guǎng wén hǎo qí xué tàn yǔ,méi xiān xǐ shì sēng xún zhī。
我赞其行要亲睹,勿受世俗流传欺。wǒ zàn qí xíng yào qīn dǔ,wù shòu shì sú liú chuán qī。
望秦秦望两崭绝,何山壁立东南涯。wàng qín qín wàng liǎng zhǎn jué,hé shān bì lì dōng nán yá。
礼碑屹植最高处,不知磨灭从何时。lǐ bēi yì zhí zuì gāo chù,bù zhī mó miè cóng hé shí。
剔苔扫墨了无有,模糊片纸亦足奇。tī tái sǎo mò le wú yǒu,mó hú piàn zhǐ yì zú qí。
浓云霮䨴黯将雨,古木槎牙蟠老枝。nóng yún dàn duì àn jiāng yǔ,gǔ mù chá yá pán lǎo zhī。
归来走笔出险语,诃政叱斯同小儿。guī lái zǒu bǐ chū xiǎn yǔ,hē zhèng chì sī tóng xiǎo ér。
诗成得得写寄我,词严意伟法退之。shī chéng dé dé xiě jì wǒ,cí yán yì wěi fǎ tuì zhī。
我闻秦人灭六国,酷若犬磔临江麋。wǒ wén qín rén miè liù guó,kù ruò quǎn zhé lín jiāng mí。
先王法为秦所负,负秦况有秦有司。xiān wáng fǎ wèi qín suǒ fù,fù qín kuàng yǒu qín yǒu sī。
五经灰飞儒溅血,尧舜周孔何能为。wǔ jīng huī fēi rú jiàn xuè,yáo shùn zhōu kǒng hé néng wèi。
上蔡猎师妙小篆,奴视俗体徒肥皮。shàng cài liè shī miào xiǎo zhuàn,nú shì sú tǐ tú féi pí。
东封太山南入越,大书深刻光陆离。dōng fēng tài shān nán rù yuè,dà shū shēn kè guāng lù lí。
沙丘风腥人事变,鬼饥族赤谁嗟咨。shā qiū fēng xīng rén shì biàn,guǐ jī zú chì shuí jiē zī。
汉兴万事一扫去,惟有篆刻馀刑仪。hàn xīng wàn shì yī sǎo qù,wéi yǒu zhuàn kè yú xíng yí。
磨崖欲作不朽计,其如历数不及期。mó yá yù zuò bù xiǔ jì,qí rú lì shù bù jí qī。
蚩尤五兵纣漆器,人物美恶宁相疵。chī yóu wǔ bīng zhòu qī qì,rén wù měi è níng xiāng cī。
我虽过秦爱遗画,南山入望频支颐。wǒ suī guò qín ài yí huà,nán shān rù wàng pín zhī yí。
不须峄阳访枣刻,不用迁史观雄辞。bù xū yì yáng fǎng zǎo kè,bù yòng qiān shǐ guān xióng cí。
虚堂默坐对此纸,闭眼暗想君勿嗤。xū táng mò zuò duì cǐ zhǐ,bì yǎn àn xiǎng jūn wù chī。
要知秦碑没字本,却类周雅无辞诗。yào zhī qín bēi méi zì běn,què lèi zhōu yǎ wú cí shī。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

次韵元章留别

王十朋

送客成都去,回舟白帝边。sòng kè chéng dōu qù,huí zhōu bái dì biān。
月应遥共对,夔复有谁怜。yuè yīng yáo gòng duì,kuí fù yǒu shuí lián。
我只怀归计,君宜了世缘。wǒ zhǐ huái guī jì,jūn yí le shì yuán。
相期翼吾道,馀事读楞圆。xiāng qī yì wú dào,yú shì dú léng yuán。

和喻叔奇宿大木寺

王十朋

木记馀干大,风观楚国雄。mù jì yú gàn dà,fēng guān chǔ guó xióng。
吾诗留大木,君句压雄风。wú shī liú dà mù,jūn jù yā xióng fēng。
鄱水连天碧,潘花满县红。pó shuǐ lián tiān bì,pān huā mǎn xiàn hóng。
论文一尊酒,何日故人同。lùn wén yī zūn jiǔ,hé rì gù rén tóng。

立秋

王十朋

节物催吾老,天涯见立秋。jié wù cuī wú lǎo,tiān yá jiàn lì qiū。
凉微金尚伏,暑炽火初流。liáng wēi jīn shàng fú,shǔ chì huǒ chū liú。
家远思尝稻,年衰怯戴楸。jiā yuǎn sī cháng dào,nián shuāi qiè dài qiū。
归耕期已近,河汉望牵牛。guī gēng qī yǐ jìn,hé hàn wàng qiān niú。

制胜楼

王十朋

绝塞依天险,高城瞰阵图。jué sāi yī tiān xiǎn,gāo chéng kàn zhèn tú。
公孙曾帝蜀,诸葛欲吞吴。gōng sūn céng dì shǔ,zhū gé yù tūn wú。
尊俎冲千里,关山敌万夫。zūn zǔ chōng qiān lǐ,guān shān dí wàn fū。
人谋兼地利,端坐静边隅。rén móu jiān dì lì,duān zuò jìng biān yú。

中元日得雨

王十朋

秋阳亢流火,时雨洗中元。qiū yáng kàng liú huǒ,shí yǔ xǐ zhōng yuán。
既贺苗苏槁,还欣暑涤烦。jì hè miáo sū gǎo,hái xīn shǔ dí fán。
德知天地大,功任鬼神言。dé zhī tiān dì dà,gōng rèn guǐ shén yán。
愿作老农圃,一犁耕故园。yuàn zuò lǎo nóng pǔ,yī lí gēng gù yuán。

题无隐斋寄交代张真父舍人

王十朋

遥自不欺室,来居无隐斋。yáo zì bù qī shì,lái jū wú yǐn zhāi。
事君均有犯,得郡两俱佳。shì jūn jūn yǒu fàn,dé jùn liǎng jù jiā。
西蜀去何猛,东瓯归未谐。xī shǔ qù hé měng,dōng ōu guī wèi xié。
清风数竿竹,时见故人怀。qīng fēng shù gān zhú,shí jiàn gù rén huái。

盘古庙

王十朋

盘古千千古,江头遗像存。pán gǔ qiān qiān gǔ,jiāng tóu yí xiàng cún。
伏羲犹后辈,礼殿尽诸孙。fú xī yóu hòu bèi,lǐ diàn jǐn zhū sūn。
不屋昔非陋,有祠今未尊。bù wū xī fēi lòu,yǒu cí jīn wèi zūn。
东邻二郎庙,巫觋醉朝昏。dōng lín èr láng miào,wū xí zuì cháo hūn。

十月九日雪

王十朋

夔子今年雪,初冬已在山。kuí zi jīn nián xuě,chū dōng yǐ zài shān。
峰非是盐白,鬓不为诗班。fēng fēi shì yán bái,bìn bù wèi shī bān。
寒律三朝后,雷声八日间。hán lǜ sān cháo hòu,léi shēng bā rì jiān。
潜催子猷棹,乘兴早知还。qián cuī zi yóu zhào,chéng xīng zǎo zhī hái。

三友堂

王十朋

丁丑同年友,三人忽此逢。dīng chǒu tóng nián yǒu,sān rén hū cǐ féng。
符分俱握虎,簪盍偶成龙。fú fēn jù wò hǔ,zān hé ǒu chéng lóng。
抚卷神山远,衔杯瑞雪浓。fǔ juǎn shén shān yuǎn,xián bēi ruì xuě nóng。
一壶胜太白,形影月游从。yī hú shèng tài bái,xíng yǐng yuè yóu cóng。

生日

王十朋

老遇悬弧旦,天涯把一麾。lǎo yù xuán hú dàn,tiān yá bǎ yī huī。
误蒙嵩岳句,忍诵蓼莪诗。wù méng sōng yuè jù,rěn sòng liǎo é shī。
节物梅经眼,年华雪上眉。jié wù méi jīng yǎn,nián huá xuě shàng méi。
儿曾觞寿酒,尽是祝归期。ér céng shāng shòu jiǔ,jǐn shì zhù guī qī。

观画像

王十朋

似我岂真我,相看还自疑。shì wǒ qǐ zhēn wǒ,xiāng kàn hái zì yí。
陋非台阁像,高失布韦时。lòu fēi tái gé xiàng,gāo shī bù wéi shí。
吟苦眉常皱,忧多鬓早衰。yín kǔ méi cháng zhòu,yōu duō bìn zǎo shuāi。
惓惓畎亩志,无复画师知。quán quán quǎn mǔ zhì,wú fù huà shī zhī。

杜殿院挽词

王十朋

流落杜陵老,平生一饭忠。liú luò dù líng lǎo,píng shēng yī fàn zhōng。
大贤宜有后,异代果生公。dà xián yí yǒu hòu,yì dài guǒ shēng gōng。
文艳神藜烛,霜蹄御史骢。wén yàn shén lí zhú,shuāng tí yù shǐ cōng。
九原呼不起,萧瑟柏台空。jiǔ yuán hū bù qǐ,xiāo sè bǎi tái kōng。

杜殿院挽词

王十朋

亲擢逢明主,台纲振一时。qīn zhuó féng míng zhǔ,tái gāng zhèn yī shí。
触真同獬荐,问不到狐狸。chù zhēn tóng xiè jiàn,wèn bù dào hú lí。
奸佞已落胆,江湖甘把麾。jiān nìng yǐ luò dǎn,jiāng hú gān bǎ huī。
贤哉郭有道,无愧蔡邑碑。xián zāi guō yǒu dào,wú kuì cài yì bēi。

杜殿院挽词

王十朋

我昔游三馆,闻公论立朝。wǒ xī yóu sān guǎn,wén gōng lùn lì cháo。
端如平日语,果不小人饶。duān rú píng rì yǔ,guǒ bù xiǎo rén ráo。
节义真齐固,年龄不逮乔。jié yì zhēn qí gù,nián líng bù dǎi qiáo。
英魂已天上,楚些讵容招。yīng hún yǐ tiān shàng,chǔ xiē jù róng zhāo。

题朱钤干灏无喧室

王十朋

雅抱渊明尚,处喧思避喧。yǎ bào yuān míng shàng,chù xuān sī bì xuān。
门虽有车马,趣不异丘园。mén suī yǒu chē mǎ,qù bù yì qiū yuán。
仁者本来静,时然应亦言。rén zhě běn lái jìng,shí rán yīng yì yán。
端能重吾幕,无复扰为烦。duān néng zhòng wú mù,wú fù rǎo wèi fán。