古诗词

次韵韶美送刘夷叔二诗悼夷叔

王十朋

西南有佳士,岷峨秀匈中。xī nán yǒu jiā shì,mín é xiù xiōng zhōng。
标高语更妙,写出岷峨容。biāo gāo yǔ gèng miào,xiě chū mín é róng。
青天道路难,冥冥慕蜚鸿。qīng tiān dào lù nán,míng míng mù fēi hóng。
翩然下人间,海阔洪涛舂。piān rán xià rén jiān,hǎi kuò hóng tāo chōng。
寻幽入禹穴,杖屦谁相从。xún yōu rù yǔ xué,zhàng jù shuí xiāng cóng。
万卷蟠腹笥,一榻眠禅丛。wàn juǎn pán fù sì,yī tà mián chán cóng。
时来访予语,自愧贤非戎。shí lái fǎng yǔ yǔ,zì kuì xián fēi róng。
世态冷处薄,交情淡中浓。shì tài lěng chù báo,jiāo qíng dàn zhōng nóng。
去岁鉴湖别,分甘老岩松。qù suì jiàn hú bié,fēn gān lǎo yán sōng。
行藏果谁使,离合情无穷。xíng cáng guǒ shuí shǐ,lí hé qíng wú qióng。
田园有深约,耘耔当自充。tián yuán yǒu shēn yuē,yún zǐ dāng zì chōng。
异时瓯蜀间,林下见两翁。yì shí ōu shǔ jiān,lín xià jiàn liǎng wēng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

寄蒲墨与明仲

王十朋

四友共文房,蒲君最异常。sì yǒu gòng wén fáng,pú jūn zuì yì cháng。
研磨发文采,好去奉仇香。yán mó fā wén cǎi,hǎo qù fèng chóu xiāng。

州宅十二咏平政堂

王十朋

恺悌周君子,循良汉守臣。kǎi tì zhōu jūn zi,xún liáng hàn shǒu chén。
如今坐堂上,端是政平人。rú jīn zuò táng shàng,duān shì zhèng píng rén。

州宅十二咏玉芝堂

王十朋

不是因三秀,名堂意自深。bù shì yīn sān xiù,míng táng yì zì shēn。
要居森戟地,毋忘采芝心。yào jū sēn jǐ dì,wú wàng cǎi zhī xīn。

州宅十二咏庆朔堂

王十朋

昔日栽花者,官移花未开。xī rì zāi huā zhě,guān yí huā wèi kāi。
旧花今岂在,犹说范公栽。jiù huā jīn qǐ zài,yóu shuō fàn gōng zāi。