古诗词

送胡正字

王十朋

武夷之山高崔嵬,武夷先生贤矣哉。wǔ yí zhī shān gāo cuī wéi,wǔ yí xiān shēng xián yǐ zāi。
山中高卧似孤竹,颜苍节劲清无埃。shān zhōng gāo wò shì gū zhú,yán cāng jié jìn qīng wú āi。
吾君养老过西伯,不远千里归乎来。wú jūn yǎng lǎo guò xī bó,bù yuǎn qiān lǐ guī hū lái。
胸中万卷可医国,首荐廊庙真人才。xiōng zhōng wàn juǎn kě yī guó,shǒu jiàn láng miào zhēn rén cái。
人言朝奏暮必逐,天颜独为忠言开。rén yán cháo zòu mù bì zhú,tiān yán dú wèi zhōng yán kāi。
崇文三馆不浪辟,端为天下收奇瑰。chóng wén sān guǎn bù làng pì,duān wèi tiān xià shōu qí guī。
平时论议即涵养,富贵岂以三缄媒。píng shí lùn yì jí hán yǎng,fù guì qǐ yǐ sān jiān méi。
西京老儒作符命,苍黄投阁良可哀。xī jīng lǎo rú zuò fú mìng,cāng huáng tóu gé liáng kě āi。
何如皇朝有欧范,开口不惮干霆雷。hé rú huáng cháo yǒu ōu fàn,kāi kǒu bù dàn gàn tíng léi。
先生学力到前辈,一时盛事光麟台。xiān shēng xué lì dào qián bèi,yī shí shèng shì guāng lín tái。
宸衷宵旰急忠谠,伫观前席延邹枚。chén zhōng xiāo gàn jí zhōng dǎng,zhù guān qián xí yán zōu méi。
先生掉头竟不往,扁舟自载高风回。xiān shēng diào tóu jìng bù wǎng,biǎn zhōu zì zài gāo fēng huí。
道山游从尽英隽,顾我晚进宁容陪。dào shān yóu cóng jǐn yīng juàn,gù wǒ wǎn jìn níng róng péi。
梅花满枝柳弄色,赋诗送别同衔杯。méi huā mǎn zhī liǔ nòng sè,fù shī sòng bié tóng xián bēi。
吾庐三径亦荒草,松菊怪我何迟徊。wú lú sān jìng yì huāng cǎo,sōng jú guài wǒ hé chí huái。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

书院杂咏海棠

王十朋

欲与春争媚,嫣然一笑芳。yù yǔ chūn zhēng mèi,yān rán yī xiào fāng。
雨中如有恨,疑是为无香。yǔ zhōng rú yǒu hèn,yí shì wèi wú xiāng。

书院杂咏瑞香

王十朋

曾入江南梦,故宜名瑞香。céng rù jiāng nán mèng,gù yí míng ruì xiāng。
何人好谈论,雅目误更张。hé rén hǎo tán lùn,yǎ mù wù gèng zhāng。

书院杂咏菊花

王十朋

不恨开时晚,自知能傲霜。bù hèn kāi shí wǎn,zì zhī néng ào shuāng。
慎毋同琐细,采撷上君堂。shèn wú tóng suǒ xì,cǎi xié shàng jūn táng。

书院杂咏蜡梅

王十朋

非蜡复非梅,梅将蜡染腮。fēi là fù fēi méi,méi jiāng là rǎn sāi。
游蜂见还讶,疑自蜜中来。yóu fēng jiàn hái yà,yí zì mì zhōng lái。

书院杂咏榴花

王十朋

客馆逢重午,石榴花正芳。kè guǎn féng zhòng wǔ,shí liú huā zhèng fāng。
吾庐开亦好,归去嚼天浆。wú lú kāi yì hǎo,guī qù jué tiān jiāng。

书院杂咏薝

王十朋

禅友何时到,远从毗舍园。chán yǒu hé shí dào,yuǎn cóng pí shě yuán。
妙香通鼻观,应悟佛根源。miào xiāng tōng bí guān,yīng wù fú gēn yuán。

书院杂咏千叶黄梅

王十朋

菊以黄为正,梅惟白最佳。jú yǐ huáng wèi zhèng,méi wéi bái zuì jiā。
徒劳染千叶,不似雪中花。tú láo rǎn qiān yè,bù shì xuě zhōng huā。

书院杂咏千叶红桃

王十朋

在处飘红雨,临窗照夕阳。zài chù piāo hóng yǔ,lín chuāng zhào xī yáng。
何时清禁里,一笑伴仙郎。hé shí qīng jìn lǐ,yī xiào bàn xiān láng。

书院杂咏千叶白桃

王十朋

岂有夭桃艳,淡然群卉中。qǐ yǒu yāo táo yàn,dàn rán qún huì zhōng。
全身是清白,那肯媚春风。quán shēn shì qīng bái,nà kěn mèi chūn fēng。

书院杂咏佛见笑

王十朋

学得酴醾白,更能相继芳。xué dé tú mí bái,gèng néng xiāng jì fāng。
金仙粲然笑,鼻观不多香。jīn xiān càn rán xiào,bí guān bù duō xiāng。

剡溪杂咏挟溪亭

王十朋

远水从台婺,同归古嵊州。yuǎn shuǐ cóng tái wù,tóng guī gǔ shèng zhōu。
巍亭压山顶,千古挟双流。wēi tíng yā shān dǐng,qiān gǔ xié shuāng liú。

剡溪杂咏龙宫碑

王十朋

曾到龙宫寺,拂尘观古碑。céng dào lóng gōng sì,fú chén guān gǔ bēi。
何时无短李,肉眼可能知。hé shí wú duǎn lǐ,ròu yǎn kě néng zhī。

剡溪杂咏戴颙墓

王十朋

旷野冢累累,子孙犹不知。kuàng yě zhǒng lèi lèi,zi sūn yóu bù zhī。
千年戴颙墓,三字道旁碑。qiān nián dài yóng mù,sān zì dào páng bēi。

剡溪杂咏阮仙翁宅

王十朋

再入山中去,烟霞锁翠微。zài rù shān zhōng qù,yān xiá suǒ cuì wēi。
故乡遗宅在,何日更来归。gù xiāng yí zhái zài,hé rì gèng lái guī。

剡溪杂咏戴溪亭

王十朋

剡水照人碧,剡山随眼青。shàn shuǐ zhào rén bì,shàn shān suí yǎn qīng。
我来非雪兴,惭上戴溪亭。wǒ lái fēi xuě xīng,cán shàng dài xī tíng。