古诗词

送胡正字

王十朋

武夷之山高崔嵬,武夷先生贤矣哉。wǔ yí zhī shān gāo cuī wéi,wǔ yí xiān shēng xián yǐ zāi。
山中高卧似孤竹,颜苍节劲清无埃。shān zhōng gāo wò shì gū zhú,yán cāng jié jìn qīng wú āi。
吾君养老过西伯,不远千里归乎来。wú jūn yǎng lǎo guò xī bó,bù yuǎn qiān lǐ guī hū lái。
胸中万卷可医国,首荐廊庙真人才。xiōng zhōng wàn juǎn kě yī guó,shǒu jiàn láng miào zhēn rén cái。
人言朝奏暮必逐,天颜独为忠言开。rén yán cháo zòu mù bì zhú,tiān yán dú wèi zhōng yán kāi。
崇文三馆不浪辟,端为天下收奇瑰。chóng wén sān guǎn bù làng pì,duān wèi tiān xià shōu qí guī。
平时论议即涵养,富贵岂以三缄媒。píng shí lùn yì jí hán yǎng,fù guì qǐ yǐ sān jiān méi。
西京老儒作符命,苍黄投阁良可哀。xī jīng lǎo rú zuò fú mìng,cāng huáng tóu gé liáng kě āi。
何如皇朝有欧范,开口不惮干霆雷。hé rú huáng cháo yǒu ōu fàn,kāi kǒu bù dàn gàn tíng léi。
先生学力到前辈,一时盛事光麟台。xiān shēng xué lì dào qián bèi,yī shí shèng shì guāng lín tái。
宸衷宵旰急忠谠,伫观前席延邹枚。chén zhōng xiāo gàn jí zhōng dǎng,zhù guān qián xí yán zōu méi。
先生掉头竟不往,扁舟自载高风回。xiān shēng diào tóu jìng bù wǎng,biǎn zhōu zì zài gāo fēng huí。
道山游从尽英隽,顾我晚进宁容陪。dào shān yóu cóng jǐn yīng juàn,gù wǒ wǎn jìn níng róng péi。
梅花满枝柳弄色,赋诗送别同衔杯。méi huā mǎn zhī liǔ nòng sè,fù shī sòng bié tóng xián bēi。
吾庐三径亦荒草,松菊怪我何迟徊。wú lú sān jìng yì huāng cǎo,sōng jú guài wǒ hé chí huái。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

次夜予宿湖南梦龄犹在别业再和前韵寄之

王十朋

一襟秋色已凄然,云水初空眼界田。yī jīn qiū sè yǐ qī rán,yún shuǐ chū kōng yǎn jiè tián。
那更萧萧风雨夜,弟兄分影隔湖眠。nà gèng xiāo xiāo fēng yǔ yè,dì xiōng fēn yǐng gé hú mián。

宿灵山院

王十朋

灵山未是别乡山,回首吾庐咫尺间。líng shān wèi shì bié xiāng shān,huí shǒu wú lú zhǐ chǐ jiān。
明日出山家渐远,乡心从此上愁颜。míng rì chū shān jiā jiàn yuǎn,xiāng xīn cóng cǐ shàng chóu yán。

与万先之登丹芳岭路人有手持桂花者戏觅之概然相赠且言欲施此花久矣又言花名秋香一名十里香遂与先之分之记以一绝

王十朋

携手丹梯语话长,不知身到碧云乡。xié shǒu dān tī yǔ huà zhǎng,bù zhī shēn dào bì yún xiāng。
行人相见如相识,赠得岩花十里香。xíng rén xiāng jiàn rú xiāng shí,zèng dé yán huā shí lǐ xiāng。

题石梁

王十朋

荡中天柱见已久,山外石梁今始观。dàng zhōng tiān zhù jiàn yǐ jiǔ,shān wài shí liáng jīn shǐ guān。
尊者力能回造化,会须移向柱头安。zūn zhě lì néng huí zào huà,huì xū yí xiàng zhù tóu ān。

过雁山

王十朋

清秋天气过山中,征雁行人路不同。qīng qiū tiān qì guò shān zhōng,zhēng yàn xíng rén lù bù tóng。
从此又劳千里翼,传书来往浙西东。cóng cǐ yòu láo qiān lǐ yì,chuán shū lái wǎng zhè xī dōng。

次先之过雁山韵

王十朋

云山缭绕几千重,撩我秋来逸兴浓。yún shān liáo rào jǐ qiān zhòng,liāo wǒ qiū lái yì xīng nóng。
欲向灵岩移卓笔,与君同扫万人锋。yù xiàng líng yán yí zhuó bǐ,yǔ jūn tóng sǎo wàn rén fēng。

张施二生自黄岩拿舟送别于台城赠以二绝

王十朋

不放离人独解舟,片帆相逐到丹丘。bù fàng lí rén dú jiě zhōu,piàn fān xiāng zhú dào dān qiū。
客情乡思从今日,更有思君一段愁。kè qíng xiāng sī cóng jīn rì,gèng yǒu sī jūn yī duàn chóu。

张施二生自黄岩拿舟送别于台城赠以二绝

王十朋

行役那堪八月时,肠非宋玉也应悲。xíng yì nà kān bā yuè shí,cháng fēi sòng yù yě yīng bēi。
烦君为寄梅溪信,少慰吾亲别后思。fán jūn wèi jì méi xī xìn,shǎo wèi wú qīn bié hòu sī。

过仙人渡

王十朋

此去神仙路不迷,直从洞口到桃溪。cǐ qù shén xiān lù bù mí,zhí cóng dòng kǒu dào táo xī。
仙人心境无名利,笑我频年渡此溪。xiān rén xīn jìng wú míng lì,xiào wǒ pín nián dù cǐ xī。

过百度

王十朋

乘舟刚怕两难恶,度岭俄惊百步高。chéng zhōu gāng pà liǎng nán è,dù lǐng é jīng bǎi bù gāo。
僮仆相看话良苦,纵教轻担亦疲劳。tóng pū xiāng kàn huà liáng kǔ,zòng jiào qīng dān yì pí láo。

关岭旅邸观林同季野去秋题壁

王十朋

去岁还家秋正杪,今年行役暑初残。qù suì hái jiā qiū zhèng miǎo,jīn nián xíng yì shǔ chū cán。
同行壁上留题处,特下篮舆子细看。tóng xíng bì shàng liú tí chù,tè xià lán yú zi xì kàn。

题刘阮祠用过仙人渡韵

王十朋

涧水桃花路易迷,不同人世下成蹊。jiàn shuǐ táo huā lù yì mí,bù tóng rén shì xià chéng qī。
自从重入山中去,烟雨深深锁旧溪。zì cóng zhòng rù shān zhōng qù,yān yǔ shēn shēn suǒ jiù xī。

十月二十八日母氏劬劳之日也哀痛中书二十八字

王十朋

县弧谩喜生良月,看镜堪嗟已二毛。xiàn hú mán xǐ shēng liáng yuè,kàn jìng kān jiē yǐ èr máo。
不见双亲空泣血,此生无计报劬劳。bù jiàn shuāng qīn kōng qì xuè,cǐ shēng wú jì bào qú láo。

过万桥哭潘先生

王十朋

投老西游志不成,死生贫贱见交情。tóu lǎo xī yóu zhì bù chéng,sǐ shēng pín jiàn jiàn jiāo qíng。
江头昨夜潮声怒,却为先生气不平。jiāng tóu zuó yè cháo shēng nù,què wèi xiān shēng qì bù píng。

夏伯虎赠双鲤

王十朋

知我山间久食蔬,遥分七十二鳞鱼。zhī wǒ shān jiān jiǔ shí shū,yáo fēn qī shí èr lín yú。
不妨时遣长须至,要得频看尺素书。bù fáng shí qiǎn zhǎng xū zhì,yào dé pín kàn chǐ sù shū。