古诗词

送胡正字

王十朋

武夷之山高崔嵬,武夷先生贤矣哉。wǔ yí zhī shān gāo cuī wéi,wǔ yí xiān shēng xián yǐ zāi。
山中高卧似孤竹,颜苍节劲清无埃。shān zhōng gāo wò shì gū zhú,yán cāng jié jìn qīng wú āi。
吾君养老过西伯,不远千里归乎来。wú jūn yǎng lǎo guò xī bó,bù yuǎn qiān lǐ guī hū lái。
胸中万卷可医国,首荐廊庙真人才。xiōng zhōng wàn juǎn kě yī guó,shǒu jiàn láng miào zhēn rén cái。
人言朝奏暮必逐,天颜独为忠言开。rén yán cháo zòu mù bì zhú,tiān yán dú wèi zhōng yán kāi。
崇文三馆不浪辟,端为天下收奇瑰。chóng wén sān guǎn bù làng pì,duān wèi tiān xià shōu qí guī。
平时论议即涵养,富贵岂以三缄媒。píng shí lùn yì jí hán yǎng,fù guì qǐ yǐ sān jiān méi。
西京老儒作符命,苍黄投阁良可哀。xī jīng lǎo rú zuò fú mìng,cāng huáng tóu gé liáng kě āi。
何如皇朝有欧范,开口不惮干霆雷。hé rú huáng cháo yǒu ōu fàn,kāi kǒu bù dàn gàn tíng léi。
先生学力到前辈,一时盛事光麟台。xiān shēng xué lì dào qián bèi,yī shí shèng shì guāng lín tái。
宸衷宵旰急忠谠,伫观前席延邹枚。chén zhōng xiāo gàn jí zhōng dǎng,zhù guān qián xí yán zōu méi。
先生掉头竟不往,扁舟自载高风回。xiān shēng diào tóu jìng bù wǎng,biǎn zhōu zì zài gāo fēng huí。
道山游从尽英隽,顾我晚进宁容陪。dào shān yóu cóng jǐn yīng juàn,gù wǒ wǎn jìn níng róng péi。
梅花满枝柳弄色,赋诗送别同衔杯。méi huā mǎn zhī liǔ nòng sè,fù shī sòng bié tóng xián bēi。
吾庐三径亦荒草,松菊怪我何迟徊。wú lú sān jìng yì huāng cǎo,sōng jú guài wǒ hé chí huái。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

后稷

王十朋

洪水横流四海饥,教民稼穑务三时。hóng shuǐ héng liú sì hǎi jī,jiào mín jià sè wù sān shí。
后王欲识艰难业,读取豳风七月诗。hòu wáng yù shí jiān nán yè,dú qǔ bīn fēng qī yuè shī。

伊尹

王十朋

穷居乐道自躬耕,那肯要君用割烹。qióng jū lè dào zì gōng gēng,nà kěn yào jūn yòng gē pēng。
汤后不加三聘礼,未应改志为苍生。tāng hòu bù jiā sān pìn lǐ,wèi yīng gǎi zhì wèi cāng shēng。

箕子

王十朋

谏君不听念君深,被发徉狂自鼓琴。jiàn jūn bù tīng niàn jūn shēn,bèi fā yáng kuáng zì gǔ qín。
千古共传箕子操,一时难悟狡童心。qiān gǔ gòng chuán jī zi cāo,yī shí nán wù jiǎo tóng xīn。

比干

王十朋

谏君不听盍亡身,岂忍求生却害仁。jiàn jūn bù tīng hé wáng shēn,qǐ rěn qiú shēng què hài rén。
不向天庭剖心死,安知心异世间人。bù xiàng tiān tíng pōu xīn sǐ,ān zhī xīn yì shì jiān rén。

伯夷

王十朋

避纣穷居北海滨,归来端为有仁人。bì zhòu qióng jū běi hǎi bīn,guī lái duān wèi yǒu rén rén。
武王不听车前谏,饿死西山志亦伸。wǔ wáng bù tīng chē qián jiàn,è sǐ xī shān zhì yì shēn。

太伯

王十朋

太伯高风不可追,雁行接羽共南蜚。tài bó gāo fēng bù kě zhuī,yàn xíng jiē yǔ gòng nán fēi。
莫言断发便无用,犹有荆蛮慕义归。mò yán duàn fā biàn wú yòng,yóu yǒu jīng mán mù yì guī。

太公

王十朋

隐迹磻溪七十馀,钓滩清浅鬓萧疏。yǐn jì pán xī qī shí yú,diào tān qīng qiǎn bìn xiāo shū。
满怀韬略为香饵,只钓文王不钓鱼。mǎn huái tāo lüè wèi xiāng ěr,zhǐ diào wén wáng bù diào yú。

周公

王十朋

明堂摄政朝群后,四海流言孺子疑。míng táng shè zhèng cháo qún hòu,sì hǎi liú yán rú zi yí。
何事召公犹不说,丹心惟有鬼神知。hé shì zhào gōng yóu bù shuō,dān xīn wéi yǒu guǐ shén zhī。

召公

王十朋

鼠牙雀角岂能欺,召伯聪明听不疑。shǔ yá què jiǎo qǐ néng qī,zhào bó cōng míng tīng bù yí。
南国政成公已去,甘棠长结后人思。nán guó zhèng chéng gōng yǐ qù,gān táng zhǎng jié hòu rén sī。

齐威

王十朋

诸侯九合霸图成,晋宋江黄尽会盟。zhū hóu jiǔ hé bà tú chéng,jìn sòng jiāng huáng jǐn huì méng。
惟有召陵功最直,包茅不贡故来征。wéi yǒu zhào líng gōng zuì zhí,bāo máo bù gòng gù lái zhēng。

晋文公

王十朋

逆旅栖栖十九年,五蛇夹负遂升天。nì lǚ qī qī shí jiǔ nián,wǔ shé jiā fù suì shēng tiān。
却惭不及齐威正,卿相由无管仲贤。què cán bù jí qí wēi zhèng,qīng xiāng yóu wú guǎn zhòng xián。

宋襄公

王十朋

小国争盟祸莫逃,托名仁义直徒劳。xiǎo guó zhēng méng huò mò táo,tuō míng rén yì zhí tú láo。
杀人祭鬼宁非忍,犹自临戎惜二毛。shā rén jì guǐ níng fēi rěn,yóu zì lín róng xī èr máo。

秦穆公

王十朋

秦穆平生善用兵,孟明三败始功成。qín mù píng shēng shàn yòng bīng,mèng míng sān bài shǐ gōng chéng。
后人不识兵家势,异议纷从胜负生。hòu rén bù shí bīng jiā shì,yì yì fēn cóng shèng fù shēng。

楚庄王

王十朋

周衰夷狄最跳梁,楚入春秋势更强。zhōu shuāi yí dí zuì tiào liáng,chǔ rù chūn qiū shì gèng qiáng。
能用一言存灭国,贤哉犹有一庄王。néng yòng yī yán cún miè guó,xián zāi yóu yǒu yī zhuāng wáng。

鲁隐公

王十朋

唐尧授舜由天命,太伯奔吴避圣人。táng yáo shòu shùn yóu tiān mìng,tài bó bēn wú bì shèng rén。
鲁隐效颦端可笑,逊威不正自亡身。lǔ yǐn xiào pín duān kě xiào,xùn wēi bù zhèng zì wáng shēn。