古诗词

次韵胡秘监酴醾

王十朋

红紫纷争先,酴醾分甘晚。hóng zǐ fēn zhēng xiān,tú mí fēn gān wǎn。
谁栽群玉府,童童翠张幰。shuí zāi qún yù fǔ,tóng tóng cuì zhāng xiǎn。
华共芸芬香,韵随官逸远。huá gòng yún fēn xiāng,yùn suí guān yì yuǎn。
奚用燃青藜,端能照书苑。xī yòng rán qīng lí,duān néng zhào shū yuàn。
先生海上归,平步到蓬巘。xiān shēng hǎi shàng guī,píng bù dào péng yǎn。
招邀饮醇酎,刚肠出清婉。zhāo yāo yǐn chún zhòu,gāng cháng chū qīng wǎn。
遥思吴宫魂,故作楚辞挽。yáo sī wú gōng hún,gù zuò chǔ cí wǎn。
勿为花所留,兴尽要知返。wù wèi huā suǒ liú,xīng jǐn yào zhī fǎn。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

提舶赠玉友六言诗次韵以酬

王十朋

兢渡争飞画舫,赐衣纷集丹墀。jīng dù zhēng fēi huà fǎng,cì yī fēn jí dān chí。
举笔不忘规谏,玉堂谁进欧诗。jǔ bǐ bù wàng guī jiàn,yù táng shuí jìn ōu shī。

觅百叶榴花

王十朋

玉友双瓶不恶,锦囊六字尤清。yù yǒu shuāng píng bù è,jǐn náng liù zì yóu qīng。
更觅榴花百叶,要令老眼增明。gèng mì liú huā bǎi yè,yào lìng lǎo yǎn zēng míng。

贡院食新荔观双莲因成六言

王十朋

两郡两逢新荔,三年三结双莲。liǎng jùn liǎng féng xīn lì,sān nián sān jié shuāng lián。
酒盏莫辞在手,异时同把无缘。jiǔ zhǎn mò cí zài shǒu,yì shí tóng bǎ wú yuán。

出州宅

王十朋

官居到处邮传,岁月惊人电飞。guān jū dào chù yóu chuán,suì yuè jīng rén diàn fēi。
惆怅同来德耀,故乡不与同归。chóu chàng tóng lái dé yào,gù xiāng bù yǔ tóng guī。

书院杂咏石菖蒲

王十朋

天上玉衡散,结根泉石间。tiān shàng yù héng sàn,jié gēn quán shí jiān。
要须生九节,长为驻红颜。yào xū shēng jiǔ jié,zhǎng wèi zhù hóng yán。