古诗词

九日寄表叔贾司理

王十朋

忆昔从师学弦诵,年与贾生相伯仲。yì xī cóng shī xué xián sòng,nián yǔ jiǎ shēng xiāng bó zhòng。
九日登高鹿岩脊,感物题诗笔初弄。jiǔ rì dēng gāo lù yán jí,gǎn wù tí shī bǐ chū nòng。
旧游回首半零落,三十六年真一梦。jiù yóu huí shǒu bàn líng luò,sān shí liù nián zhēn yī mèng。
当时唱和三四老,尚有残篇可吟讽。dāng shí chàng hé sān sì lǎo,shàng yǒu cán piān kě yín fěng。
今年节物身在家,行乐山间谩随众。jīn nián jié wù shēn zài jiā,xíng lè shān jiān mán suí zhòng。
弟兄劝我登高山,身似驽骀不容鞚。dì xiōng quàn wǒ dēng gāo shān,shēn shì nú dài bù róng kòng。
河东先生今靖节,有酒宁须白衣送。hé dōng xiān shēng jīn jìng jié,yǒu jiǔ níng xū bái yī sòng。
朋尊聊献菲蒙泉,赐茗仍分小团凤。péng zūn liáo xiàn fēi méng quán,cì míng réng fēn xiǎo tuán fèng。
愿公一饮寿千龄,三物年年敢驰贡。yuàn gōng yī yǐn shòu qiān líng,sān wù nián nián gǎn chí gòng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

寄蒲墨与明仲

王十朋

四友共文房,蒲君最异常。sì yǒu gòng wén fáng,pú jūn zuì yì cháng。
研磨发文采,好去奉仇香。yán mó fā wén cǎi,hǎo qù fèng chóu xiāng。

州宅十二咏平政堂

王十朋

恺悌周君子,循良汉守臣。kǎi tì zhōu jūn zi,xún liáng hàn shǒu chén。
如今坐堂上,端是政平人。rú jīn zuò táng shàng,duān shì zhèng píng rén。

州宅十二咏玉芝堂

王十朋

不是因三秀,名堂意自深。bù shì yīn sān xiù,míng táng yì zì shēn。
要居森戟地,毋忘采芝心。yào jū sēn jǐ dì,wú wàng cǎi zhī xīn。

州宅十二咏庆朔堂

王十朋

昔日栽花者,官移花未开。xī rì zāi huā zhě,guān yí huā wèi kāi。
旧花今岂在,犹说范公栽。jiù huā jīn qǐ zài,yóu shuō fàn gōng zāi。