古诗词

徐孺子亭

王十朋

一室不暇扫,心期扫天下。yī shì bù xiá sǎo,xīn qī sǎo tiān xià。
一榻不妄设,所待必贤者。yī tà bù wàng shè,suǒ dài bì xián zhě。
南州杰出士,林泉事潇洒。nán zhōu jié chū shì,lín quán shì xiāo sǎ。
闭门谢弓招,道合不吾舍。bì mén xiè gōng zhāo,dào hé bù wú shě。
谁云性少通,得一不为寡。shuí yún xìng shǎo tōng,dé yī bù wèi guǎ。
豫章岂私交,端欲重宗社。yù zhāng qǐ sī jiāo,duān yù zhòng zōng shè。
汉廷无此贤,忍使遗在野。hàn tíng wú cǐ xián,rěn shǐ yí zài yě。
交章荐天阙,聘礼备车马。jiāo zhāng jiàn tiān quē,pìn lǐ bèi chē mǎ。
高人竟不屈,清风凛华夏。gāo rén jìng bù qū,qīng fēng lǐn huá xià。
寄声郭有道,一木难支厦。jì shēng guō yǒu dào,yī mù nán zhī shà。
肯同樊处士,声名祇虚假。kěn tóng fán chù shì,shēng míng qí xū jiǎ。
鸡酒吊知音,韬光老松槚。jī jiǔ diào zhī yīn,tāo guāng lǎo sōng jiǎ。
倘令居孔门,行藏似回也。tǎng lìng jū kǒng mén,xíng cáng shì huí yě。
江西今仲举,吏事饰儒雅。jiāng xī jīn zhòng jǔ,lì shì shì rú yǎ。
神交千载友,丹青妙摹写。shén jiāo qiān zài yǒu,dān qīng miào mó xiě。
作亭古东湖,鳞鳞万椽瓦。zuò tíng gǔ dōng hú,lín lín wàn chuán wǎ。
序嗤滕阁王,词偪长沙贾。xù chī téng gé wáng,cí bī zhǎng shā jiǎ。
佳客从公游,湖光莹尊斝。jiā kè cóng gōng yóu,hú guāng yíng zūn jiǎ。
孺子真可师,世途何土苴。rú zi zhēn kě shī,shì tú hé tǔ jū。
行矣浙东西,锄犁各归把。xíng yǐ zhè dōng xī,chú lí gè guī bǎ。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

戊辰闰八月归临安观旧题修竹黄杨丁香慨然有感复书三绝于后

王十朋

同日种松今合抱,后来栽柳已参天。tóng rì zhǒng sōng jīn hé bào,hòu lái zāi liǔ yǐ cān tiān。
笑看轩外黄杨树,我亦如君厄闰年。xiào kàn xuān wài huáng yáng shù,wǒ yì rú jūn è rùn nián。

戊辰闰八月归临安观旧题修竹黄杨丁香慨然有感复书三绝于后

王十朋

蕙兰憔悴菊萎秋,叶底藏春已数头。huì lán qiáo cuì jú wēi qiū,yè dǐ cáng chūn yǐ shù tóu。
诗客不知花韵别,却言空结雨中愁。shī kè bù zhī huā yùn bié,què yán kōng jié yǔ zhōng chóu。

次韵宝印叔题止庵三绝

王十朋

凿石依山作小庵,花香入座月侵檐。záo shí yī shān zuò xiǎo ān,huā xiāng rù zuò yuè qīn yán。
虽然眼界无多地,解使人天竞耸瞻。suī rán yǎn jiè wú duō dì,jiě shǐ rén tiān jìng sǒng zhān。

次韵宝印叔题止庵三绝

王十朋

容膝茅庵不妄开,欲令人悟止由来。róng xī máo ān bù wàng kāi,yù lìng rén wù zhǐ yóu lái。
个中妙意知谁解,多作休休莫莫猜。gè zhōng miào yì zhī shuí jiě,duō zuò xiū xiū mò mò cāi。

次韵宝印叔题止庵三绝

王十朋

晚学无由识道真,前贤未许继芳尘。wǎn xué wú yóu shí dào zhēn,qián xián wèi xǔ jì fāng chén。
道从何进从何止,敢叩无为绝学人。dào cóng hé jìn cóng hé zhǐ,gǎn kòu wú wèi jué xué rén。

十月十九日雷二十一日雪

王十朋

前日始惊雷失令,今朝忽见雪漫天。qián rì shǐ jīng léi shī lìng,jīn cháo hū jiàn xuě màn tiān。
寒窗夜拥黄紬坐,闲读春秋隐九年。hán chuāng yè yōng huáng chóu zuò,xián dú chūn qiū yǐn jiǔ nián。

咏述师葡萄

王十朋

柱杖拈馀戏插泥,草龙珠帐挂檐西。zhù zhàng niān yú xì chā ní,cǎo lóng zhū zhàng guà yán xī。
荔枝体物差胜枣,毕竟俱非善品题。lì zhī tǐ wù chà shèng zǎo,bì jìng jù fēi shàn pǐn tí。

十一月七日东山省坟因思先子昔年题壁有山光水色两依依之句,旧屋已坏墨迹不留山水依然感叹不已因成一绝

王十朋

松楸一见一伤心,亭院凄凉惨树阴。sōng qiū yī jiàn yī shāng xīn,tíng yuàn qī liáng cǎn shù yīn。
记得先君旧题壁,水光山色恨难禁。jì dé xiān jūn jiù tí bì,shuǐ guāng shān sè hèn nán jìn。

又各赠一绝余如晦

王十朋

遥遥华胄自由余,识量深沉岂浅夫。yáo yáo huá zhòu zì yóu yú,shí liàng shēn chén qǐ qiǎn fū。
半载从游殊半面,临行一语可能无。bàn zài cóng yóu shū bàn miàn,lín xíng yī yǔ kě néng wú。

又各赠一绝郑逊志

王十朋

灯火相亲臭味同,来何太晚去匆匆。dēng huǒ xiāng qīn chòu wèi tóng,lái hé tài wǎn qù cōng cōng。
未曾箴我膏肓失,堪叹康成道已东。wèi céng zhēn wǒ gāo huāng shī,kān tàn kāng chéng dào yǐ dōng。

又各赠一绝施良臣

王十朋

学传士丐旧家声,诗法肩吾句已成。xué chuán shì gài jiù jiā shēng,shī fǎ jiān wú jù yǐ chéng。
尊酒论文两经岁,却因送别倍钟情。zūn jiǔ lùn wén liǎng jīng suì,què yīn sòng bié bèi zhōng qíng。

别周浚

王十朋

莫恨知书失太迟,妙龄聪子本非奇。mò hèn zhī shū shī tài chí,miào líng cōng zi běn fēi qí。
好因椎鲁加鞭策,会见火然泉达时。hǎo yīn chuí lǔ jiā biān cè,huì jiàn huǒ rán quán dá shí。

后七夕二夜同梦龄宿湖边庄

王十朋

无用乾坤一腐儒,年来踪迹转崎岖。wú yòng qián kūn yī fǔ rú,nián lái zōng jì zhuǎn qí qū。
身名未就耕桑废,何日投闲老此湖。shēn míng wèi jiù gēng sāng fèi,hé rì tóu xián lǎo cǐ hú。

后七夕二夜同梦龄宿湖边庄

王十朋

弟兄身事各茫然,赖有先人二顷田。dì xiōng shēn shì gè máng rán,lài yǒu xiān rén èr qǐng tián。
他日青山映黄发,长如今夜对床眠。tā rì qīng shān yìng huáng fā,zhǎng rú jīn yè duì chuáng mián。

次夜予宿湖南梦龄犹在别业再和前韵寄之

王十朋

家世衣冠误袭儒,年几四十尚嵚岖。jiā shì yī guān wù xí rú,nián jǐ sì shí shàng qīn qū。
营营世事何时了,乞取湖边作鉴湖。yíng yíng shì shì hé shí le,qǐ qǔ hú biān zuò jiàn hú。