古诗词

郡斋旧有假山暇日命工葺之取石之嵌者繂置山顶汲水筒竹引而激之自顶而下有悬崖飞瀑之状予既以萧洒名斋因镌二字于石戏成古风

王十朋

山从何来石无根,水从何来山无源。shān cóng hé lái shí wú gēn,shuǐ cóng hé lái shān wú yuán。
忽然幻出如自然,群峰崒嵂声潺湲。hū rán huàn chū rú zì rán,qún fēng zú lǜ shēng chán yuán。
石工貌愚性机巧,两手顷刻成陶甄。shí gōng mào yú xìng jī qiǎo,liǎng shǒu qǐng kè chéng táo zhēn。
坐移野景到城郭,解使平地生林泉。zuò yí yě jǐng dào chéng guō,jiě shǐ píng dì shēng lín quán。
香炉瀑布名天下,雁荡龙湫更萧洒。xiāng lú pù bù míng tiān xià,yàn dàng lóng jiǎo gèng xiāo sǎ。
名山不见典刑存,得趣何须论真假。míng shān bù jiàn diǎn xíng cún,dé qù hé xū lùn zhēn jiǎ。
君不见晋公元勋兼盛德,绿野堂前罗涧石。jūn bù jiàn jìn gōng yuán xūn jiān shèng dé,lǜ yě táng qián luó jiàn shí。
又不见行行正直韩退之,汲井埋盆成小池。yòu bù jiàn xíng xíng zhèng zhí hán tuì zhī,jí jǐng mái pén chéng xiǎo chí。
二公匈中有佳致,涧石盆池聊自戏。èr gōng xiōng zhōng yǒu jiā zhì,jiàn shí pén chí liáo zì xì。
世间万事皆戏耳,何止兹山与兹水。shì jiān wàn shì jiē xì ěr,hé zhǐ zī shān yǔ zī shuǐ。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

出郊劝农

王十朋

守臣忧国愿年丰,半刺双凫此念同。shǒu chén yōu guó yuàn nián fēng,bàn cì shuāng fú cǐ niàn tóng。
安得时旸时雨若,有生均在泰和中。ān dé shí yáng shí yǔ ruò,yǒu shēng jūn zài tài hé zhōng。

出郊劝农

王十朋

小麦含花大麦黄,一年春事已相将。xiǎo mài hán huā dà mài huáng,yī nián chūn shì yǐ xiāng jiāng。
篮舆遍入三精舍,拨得公家半日忙。lán yú biàn rù sān jīng shě,bō dé gōng jiā bàn rì máng。

出郊劝农

王十朋

一千石俸窃南州,老病馀生厌宦游。yī qiān shí fèng qiè nán zhōu,lǎo bìng yú shēng yàn huàn yóu。
已上祠章即归去,一犁烟雨事西畴。yǐ shàng cí zhāng jí guī qù,yī lí yān yǔ shì xī chóu。

题灵秀峰禅院

王十朋

小小精蓝亦自奇,一峰灵秀蕴幽姿。xiǎo xiǎo jīng lán yì zì qí,yī fēng líng xiù yùn yōu zī。
无缘细听山僧话,太守偷闲止片时。wú yuán xì tīng shān sēng huà,tài shǒu tōu xián zhǐ piàn shí。

送九座讷老

王十朋

禅老遥从九座来,一言为我洗尘埃。chán lǎo yáo cóng jiǔ zuò lái,yī yán wèi wǒ xǐ chén āi。
飘然又向山中去,白首相逢更几回。piāo rán yòu xiàng shān zhōng qù,bái shǒu xiāng féng gèng jǐ huí。

送九座讷老

王十朋

至乐亭中半月留,溪山杖屦饱寻幽。zhì lè tíng zhōng bàn yuè liú,xī shān zhàng jù bǎo xún yōu。
见师忽起庐山梦,梦向旧时游处游。jiàn shī hū qǐ lú shān mèng,mèng xiàng jiù shí yóu chù yóu。

夜闻子规痛念亡者

王十朋

梦觉音容杳莫追,子规声里涕沾衣。mèng jué yīn róng yǎo mò zhuī,zi guī shēng lǐ tì zhān yī。
催归无计同归去,耘后耕前事已非。cuī guī wú jì tóng guī qù,yún hòu gēng qián shì yǐ fēi。

悼亡

王十朋

燕寝焚香老病身,细君相对坐如宾。yàn qǐn fén xiāng lǎo bìng shēn,xì jūn xiāng duì zuò rú bīn。
而今一榻维摩室,唯与无言法喜亲。ér jīn yī tà wéi mó shì,wéi yǔ wú yán fǎ xǐ qīn。

悼亡

王十朋

不见音容忽三月,无从涕泗已千行。bù jiàn yīn róng hū sān yuè,wú cóng tì sì yǐ qiān xíng。
家山准拟欲归隐,堪叹相随无孟光。jiā shān zhǔn nǐ yù guī yǐn,kān tàn xiāng suí wú mèng guāng。

悼亡

王十朋

偕老相期未及期,回头人事已成非。xié lǎo xiāng qī wèi jí qī,huí tóu rén shì yǐ chéng fēi。
逢春尚拟风光转,过眼忽惊花片飞。féng chūn shàng nǐ fēng guāng zhuǎn,guò yǎn hū jīng huā piàn fēi。

悼亡

王十朋

夤缘偶作于飞侣,梦寐相随到数州。yín yuán ǒu zuò yú fēi lǚ,mèng mèi xiāng suí dào shù zhōu。
泥上迹留鸿已去,舟中刻在剑难求。ní shàng jì liú hóng yǐ qù,zhōu zhōng kè zài jiàn nán qiú。

游承天寺后园登月台赠潜老

王十朋

三径荒芜未许寻,篮舆来访小园林。sān jìng huāng wú wèi xǔ xún,lán yú lái fǎng xiǎo yuán lín。
因知燕寝凝香地,不似禅房花木深。yīn zhī yàn qǐn níng xiāng dì,bù shì chán fáng huā mù shēn。

游承天寺后园登月台赠潜老

王十朋

月台无屋有空坛,空处观空眼界宽。yuè tái wú wū yǒu kōng tán,kōng chù guān kōng yǎn jiè kuān。
不惹世间尘一点,冰轮心镜两团团。bù rě shì jiān chén yī diǎn,bīng lún xīn jìng liǎng tuán tuán。

送贾岩老还乡

王十朋

闽江艰险岭崔嵬,不惮冲寒冒雪来。mǐn jiāng jiān xiǎn lǐng cuī wéi,bù dàn chōng hán mào xuě lái。
留我铃斋两三月,扁舟载得义风回。liú wǒ líng zhāi liǎng sān yuè,biǎn zhōu zài dé yì fēng huí。

送贾岩老还乡

王十朋

堂上慈亲数月违,片心遥逐白云飞。táng shàng cí qīn shù yuè wéi,piàn xīn yáo zhú bái yún fēi。
伤心尽听秭归鸟,难弟言归秭不归。shāng xīn jǐn tīng zǐ guī niǎo,nán dì yán guī zǐ bù guī。