古诗词

庐山纪游四十韵

王十朋

我性好山水,思向庐山庐。wǒ xìng hǎo shān shuǐ,sī xiàng lú shān lú。
五老招我游,有约芝山初。wǔ lǎo zhāo wǒ yóu,yǒu yuē zhī shān chū。
兹行适所愿,孰曰非天与。zī xíng shì suǒ yuàn,shú yuē fēi tiān yǔ。
入眼庾公楼,兴已先篮舆。rù yǎn yǔ gōng lóu,xīng yǐ xiān lán yú。
云开圣治峰,石扣仙人居。yún kāi shèng zhì fēng,shí kòu xiān rén jū。
香炉望烟霭,净社观芙蕖。xiāng lú wàng yān ǎi,jìng shè guān fú qú。
虎溪聊自笑,天池步宜纾。hǔ xī liáo zì xiào,tiān chí bù yí shū。
半月圆通留,幽亭乐有馀。bàn yuè yuán tōng liú,yōu tíng lè yǒu yú。
趣如六一翁,境似山环滁。qù rú liù yī wēng,jìng shì shān huán chú。
侯溪煮月泉,石耳供岩蔬。hóu xī zhǔ yuè quán,shí ěr gōng yán shū。
破戒戏鱼酒,踏园梦羊猪。pò jiè xì yú jiǔ,tà yuán mèng yáng zhū。
贤关得家音,天恩拜新除。xián guān dé jiā yīn,tiān ēn bài xīn chú。
抗章复辞免,行色仍踌躇。kàng zhāng fù cí miǎn,xíng sè réng chóu chú。
遂作南山游,首过荆林虚。suì zuò nán shān yóu,shǒu guò jīng lín xū。
凌云入康谷,临流清可渔。líng yún rù kāng gǔ,lín liú qīng kě yú。
欲饮第一水,山深足趑趄。yù yǐn dì yī shuǐ,shān shēn zú zī jū。
汤泉本何来,忽从龙口嘘。tāng quán běn hé lái,hū cóng lóng kǒu xū。
鸾溪寻故家,墨沼波犹潴。luán xī xún gù jiā,mò zhǎo bō yóu zhū。
石镜不可见,悬崖照谁梳。shí jìng bù kě jiàn,xuán yá zhào shuí shū。
寻真到简寂,入观惊丘墟。xún zhēn dào jiǎn jì,rù guān jīng qiū xū。
缅怀黄与陆,何处飘霞裾。miǎn huái huáng yǔ lù,hé chù piāo xiá jū。
眼明见飞瀑,涧壑鸣琼琚。yǎn míng jiàn fēi pù,jiàn hè míng qióng jū。
何落句思李,练飞诗陋儒。hé luò jù sī lǐ,liàn fēi shī lòu rú。
新桥跨虹霓,出月明蟾蜍。xīn qiáo kuà hóng ní,chū yuè míng chán chú。
两州劳五马,同日传双鱼。liǎng zhōu láo wǔ mǎ,tóng rì chuán shuāng yú。
神光照万杉,飞白留天书。shén guāng zhào wàn shān,fēi bái liú tiān shū。
遥瞻星子城,青山点舂锄。yáo zhān xīng zi chéng,qīng shān diǎn chōng chú。
我行未及西,三峡知何如。wǒ xíng wèi jí xī,sān xiá zhī hé rú。
登桥阅天险,奋地轰雷车。dēng qiáo yuè tiān xiǎn,fèn dì hōng léi chē。
壮哉五丁力,凿此千尺渠。zhuàng zāi wǔ dīng lì,záo cǐ qiān chǐ qú。
群峰列耆老,深渊蓄璠玙。qún fēng liè qí lǎo,shēn yuān xù fán yú。
古刹依朱砂,穿林骇猿狙。gǔ shā yī zhū shā,chuān lín hài yuán jū。
万卷已空阁,三竹犹扶疏。wàn juǎn yǐ kōng gé,sān zhú yóu fú shū。
肩舆足茧卒,传诗手疲胥。jiān yú zú jiǎn zú,chuán shī shǒu pí xū。
佳境尚无穷,雅兴良已摅。jiā jìng shàng wú qióng,yǎ xīng liáng yǐ shū。
身随禽往还,兴逐云卷舒。shēn suí qín wǎng hái,xīng zhú yún juǎn shū。
重寻讷庵老,细论无言予。zhòng xún nè ān lǎo,xì lùn wú yán yǔ。
节物变炎凉,迟留费居诸。jié wù biàn yán liáng,chí liú fèi jū zhū。
在路何悠悠,归梦频蘧蘧。zài lù hé yōu yōu,guī mèng pín qú qú。
秋风雁还荡,缄封寄乡闾。qiū fēng yàn hái dàng,jiān fēng jì xiāng lǘ。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

次韵宝印叔观海三绝

王十朋

榴屿何年改玉环,望中犹是旧青山。liú yǔ hé nián gǎi yù huán,wàng zhōng yóu shì jiù qīng shān。
遗民不记当时事,惟有潮声日往还。yí mín bù jì dāng shí shì,wéi yǒu cháo shēng rì wǎng hái。

次韵宝印叔观海三绝

王十朋

误入蓬莱朝未央,至今魂梦记微茫。wù rù péng lái cháo wèi yāng,zhì jīn hún mèng jì wēi máng。
扁舟欲效鸱夷子,遥望沧波兴已狂。biǎn zhōu yù xiào chī yí zi,yáo wàng cāng bō xīng yǐ kuáng。

李镇夫辟圃筑堂效孟氏之养吾表兄杖屦其间得日涉之趣某

王十朋

不到君家几换春,眼中风物一番新。bù dào jūn jiā jǐ huàn chūn,yǎn zhōng fēng wù yī fān xīn。
吾园小小知何用,不似兹园可养亲。wú yuán xiǎo xiǎo zhī hé yòng,bù shì zī yuán kě yǎng qīn。

李镇夫辟圃筑堂效孟氏之养吾表兄杖屦其间得日涉之趣某

王十朋

琴书得趣有真乐,轩冕倘来何足干。qín shū dé qù yǒu zhēn lè,xuān miǎn tǎng lái hé zú gàn。
种德种花兼着力,要须留与子孙看。zhǒng dé zhǒng huā jiān zhe lì,yào xū liú yǔ zi sūn kàn。

李镇夫辟圃筑堂效孟氏之养吾表兄杖屦其间得日涉之趣某

王十朋

绕堂花木随宜种,堆案文书取次翻。rào táng huā mù suí yí zhǒng,duī àn wén shū qǔ cì fān。
我待衣冠挂林下,杖藜时复到君园。wǒ dài yī guān guà lín xià,zhàng lí shí fù dào jūn yuán。

刘长方自豫章寄书称砮焦蛎房之美恨未知味书一绝以寄之

王十朋

珠屿小蛎圆带石,砮焦巨房深若杯。zhū yǔ xiǎo lì yuán dài shí,nǔ jiāo jù fáng shēn ruò bēi。
吾乡此味亦不恶,故人游宦盍归来。wú xiāng cǐ wèi yì bù è,gù rén yóu huàn hé guī lái。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

黄杨庚甲与吾同,树已萧疏我亦翁。huáng yáng gēng jiǎ yǔ wú tóng,shù yǐ xiāo shū wǒ yì wēng。
藤蔓稍除苔藓去,岁寒犹解傲霜风。téng màn shāo chú tái xiǎn qù,suì hán yóu jiě ào shuāng fēng。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

满架龙须卷复伸,堆盘马乳酿青春。mǎn jià lóng xū juǎn fù shēn,duī pán mǎ rǔ niàng qīng chūn。
泼醅一斗宜延客,莫博凉州学汉人。pō pēi yī dòu yí yán kè,mò bó liáng zhōu xué hàn rén。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

至乐斋西碧玉竿,清阴时过酒杯寒。zhì lè zhāi xī bì yù gān,qīng yīn shí guò jiǔ bēi hán。
明年看长纤纤笋,解箨当为汉帝冠。míng nián kàn zhǎng xiān xiān sǔn,jiě tuò dāng wèi hàn dì guān。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

拂云修竹绕吾家,竹里仍栽第一花。fú yún xiū zhú rào wú jiā,zhú lǐ réng zāi dì yī huā。
好句更同林处士,月黄昏后影横斜。hǎo jù gèng tóng lín chù shì,yuè huáng hūn hòu yǐng héng xié。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

欲留王母盘中核,兼采秦人洞里薪。yù liú wáng mǔ pán zhōng hé,jiān cǎi qín rén dòng lǐ xīn。
此事渺茫花笑我,不如聊赏故园春。cǐ shì miǎo máng huā xiào wǒ,bù rú liáo shǎng gù yuán chūn。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

长念诗人咏子嗟,团栾绕树日攲斜。zhǎng niàn shī rén yǒng zi jiē,tuán luán rào shù rì qī xié。
冰盘行荐炎天实,不用东门学种瓜。bīng pán xíng jiàn yán tiān shí,bù yòng dōng mén xué zhǒng guā。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

记得先人手自栽,森然千尺尽成材。jì dé xiān rén shǒu zì zāi,sēn rán qiān chǐ jǐn chéng cái。
翠丝结作思人树,它日儿孙岂忍摧。cuì sī jié zuò sī rén shù,tā rì ér sūn qǐ rěn cuī。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

丹霄休叹路难通,学取燕山种桂丛。dān xiāo xiū tàn lù nán tōng,xué qǔ yàn shān zhǒng guì cóng。
异日天香满亭院,吾庐当似广寒宫。yì rì tiān xiāng mǎn tíng yuàn,wú lú dāng shì guǎng hán gōng。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

何幸先人有弊庐,不妨同种柳千株。hé xìng xiān rén yǒu bì lú,bù fáng tóng zhǒng liǔ qiān zhū。
垂阴覆地宁无日,作雪漫天肯似榆。chuí yīn fù dì níng wú rì,zuò xuě màn tiān kěn shì yú。