古诗词

舟中怀鄱阳赵倅

王十朋

君如别驾宠,我愧淮阳黯。jūn rú bié jià chǒng,wǒ kuì huái yáng àn。
鄱水偶同僚,江楼屡凭槛。pó shuǐ ǒu tóng liáo,jiāng lóu lǚ píng kǎn。
感秋悲思多,惜别刚肠减。gǎn qiū bēi sī duō,xī bié gāng cháng jiǎn。
夔门啸与诺,安得对岑范。kuí mén xiào yǔ nuò,ān dé duì cén fàn。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

林知常惠白酒六尊仍示酒法作十韵谢之

王十朋

老去生涯付杯酒,种秫辛勤三百亩。lǎo qù shēng yá fù bēi jiǔ,zhǒng shú xīn qín sān bǎi mǔ。
东皋遗法嗟失传,蜜汁齑浆不通口。dōng gāo yí fǎ jiē shī chuán,mì zhī jī jiāng bù tōng kǒu。
迩来软饱经月无,岂有清欢对朋友。ěr lái ruǎn bǎo jīng yuè wú,qǐ yǒu qīng huān duì péng yǒu。
百钱强就村媪醉,终夜蔬肠作雷吼。bǎi qián qiáng jiù cūn ǎo zuì,zhōng yè shū cháng zuò léi hǒu。
先生只把文字耕,妙意能施杜康手。xiān shēng zhǐ bǎ wén zì gēng,miào yì néng shī dù kāng shǒu。
怜我新愁馀万斛,那更浇肠无五斗。lián wǒ xīn chóu yú wàn hú,nà gèng jiāo cháng wú wǔ dòu。
分惠青州六从事,秘法兼蒙传肘后。fēn huì qīng zhōu liù cóng shì,mì fǎ jiān méng chuán zhǒu hòu。
便同北海歌不空,免似东坡叹乌有。biàn tóng běi hǎi gē bù kōng,miǎn shì dōng pō tàn wū yǒu。
嗟予偃蹇老更饕,感激故人情意厚。jiē yǔ yǎn jiǎn lǎo gèng tāo,gǎn jī gù rén qíng yì hòu。
会须续遣白衣来,篱畔黄花欲重九。huì xū xù qiǎn bái yī lái,lí pàn huáng huā yù zhòng jiǔ。

九日饮酒会趣堂者十九人老者与焉既醒念不可以无诗因用赠林知常韵示诸友

王十朋

我似杨雄贫嗜酒,笔作耕犁纸为亩。wǒ shì yáng xióng pín shì jiǔ,bǐ zuò gēng lí zhǐ wèi mǔ。
辛勤耕植三十年,往往糟醨罕濡口。xīn qín gēng zhí sān shí nián,wǎng wǎng zāo lí hǎn rú kǒu。
今年九日瓮盎空,谁馔先生荷诸友。jīn nián jiǔ rì wèng àng kōng,shuí zhuàn xiān shēng hé zhū yǒu。
衰颜迎醉生嫩红,馋腹随餐失饥吼。shuāi yán yíng zuì shēng nèn hóng,chán fù suí cān shī jī hǒu。
菊花不上老人头,酒盏聊传此时手。jú huā bù shàng lǎo rén tóu,jiǔ zhǎn liáo chuán cǐ shí shǒu。
文字饮韩嘉数子,礼法拘髡惟一斗。wén zì yǐn hán jiā shù zi,lǐ fǎ jū kūn wéi yī dòu。
衰翁兴尽辄先归,不待杯盘狼籍后。shuāi wēng xīng jǐn zhé xiān guī,bù dài bēi pán láng jí hòu。
坐客高歌惊四邻,吾乡已在无何有。zuò kè gāo gē jīng sì lín,wú xiāng yǐ zài wú hé yǒu。
明朝黄花亦不恶,俗眼无端自疏厚。míng cháo huáng huā yì bù è,sú yǎn wú duān zì shū hòu。
酒醒聊记坐中人,有似平原凡十九。jiǔ xǐng liáo jì zuò zhōng rén,yǒu shì píng yuán fán shí jiǔ。

陈元佐和诗赠以前韵

王十朋

无功懒仕由堪酒,故向东皋事田亩。wú gōng lǎn shì yóu kān jiǔ,gù xiàng dōng gāo shì tián mǔ。
自惭耕稼非老农,岁入何曾给糊口。zì cán gēng jià fēi lǎo nóng,suì rù hé céng gěi hú kǒu。
通功易事愧无术,谩辟书斋会乡友。tōng gōng yì shì kuì wú shù,mán pì shū zhāi huì xiāng yǒu。
出技惭如鼯鼠穷,说法强为师子吼。chū jì cán rú wú shǔ qióng,shuō fǎ qiáng wèi shī zi hǒu。
交游渐觉不在眼,老拙自知当缩手。jiāo yóu jiàn jué bù zài yǎn,lǎo zhuō zì zhī dāng suō shǒu。
陈生慷慨真可人,文似良金胆如斗。chén shēng kāng kǎi zhēn kě rén,wén shì liáng jīn dǎn rú dòu。
论交何止十年前,耐久遥期十年后。lùn jiāo hé zhǐ shí nián qián,nài jiǔ yáo qī shí nián hòu。
把酒殷勤问黄菊,十年故旧宁多有。bǎ jiǔ yīn qín wèn huáng jú,shí nián gù jiù níng duō yǒu。
士穷要使节义敦,不见韩公称子厚。shì qióng yào shǐ jié yì dūn,bù jiàn hán gōng chēng zi hòu。
北窗捉笔书恶诗,醉中戏赠陈三九。běi chuāng zhuō bǐ shū è shī,zuì zhōng xì zèng chén sān jiǔ。

周仲翔和诗赠以前韵

王十朋

与子十年同把酒,贫贱未能离陇亩。yǔ zi shí nián tóng bǎ jiǔ,pín jiàn wèi néng lí lǒng mǔ。
今年依旧对黄花,会意何由笑开口。jīn nián yī jiù duì huáng huā,huì yì hé yóu xiào kāi kǒu。
老来钟爱有三儿,迩岁从师得吾友。lǎo lái zhōng ài yǒu sān ér,ěr suì cóng shī dé wú yǒu。
祝螟方拟为蠃飞,舐犊俄惊作牛吼。zhù míng fāng nǐ wèi luǒ fēi,shì dú é jīng zuò niú hǒu。
幼儿已作一觉梦,大匠徒施两年手。yòu ér yǐ zuò yī jué mèng,dà jiàng tú shī liǎng nián shǒu。
乙子沉疴赖营牧,再生岂止由南斗。yǐ zi chén kē lài yíng mù,zài shēng qǐ zhǐ yóu nán dòu。
嗟予屯厄世所弃,急难谁肯相先后。jiē yǔ tún è shì suǒ qì,jí nán shuí kěn xiāng xiān hòu。
论交最喜子善终,报德深惭我无有。lùn jiāo zuì xǐ zi shàn zhōng,bào dé shēn cán wǒ wú yǒu。
犹怜甲乙二孺子,莫景于渠意加厚。yóu lián jiǎ yǐ èr rú zi,mò jǐng yú qú yì jiā hòu。
烦君为我严诲之,毋惜鞭笞九十九。fán jūn wèi wǒ yán huì zhī,wú xī biān chī jiǔ shí jiǔ。

陈献可宋孝先万孝杰夏伯虎和诗复用前韵

王十朋

准拟重阳会诗酒,手种菊花凡数亩。zhǔn nǐ zhòng yáng huì shī jiǔ,shǒu zhǒng jú huā fán shù mǔ。
佳节相逢俱可人,一一篇章堪适口。jiā jié xiāng féng jù kě rén,yī yī piān zhāng kān shì kǒu。
扬庭酝籍更清新,晋宋间人颜谢友。yáng tíng yùn jí gèng qīng xīn,jìn sòng jiān rén yán xiè yǒu。
舜卿词源浩万斛,下笔惊人风雨吼。shùn qīng cí yuán hào wàn hú,xià bǐ jīng rén fēng yǔ hǒu。
季梁萧洒诗如人,飘然自是风骚手。jì liáng xiāo sǎ shī rú rén,piāo rán zì shì fēng sāo shǒu。
用之年少富文墨,日出珠玑不论斗。yòng zhī nián shǎo fù wén mò,rì chū zhū jī bù lùn dòu。
诚叔思深希仲逸,齐驱未识谁先后。chéng shū sī shēn xī zhòng yì,qí qū wèi shí shuí xiān hòu。
老朽那能敌年少,胸中空洞嗟无有。lǎo xiǔ nà néng dí nián shǎo,xiōng zhōng kōng dòng jiē wú yǒu。
张我三军得数子,造物遗予非不厚。zhāng wǒ sān jūn dé shù zi,zào wù yí yǔ fēi bù hòu。
明年秋战岂无人,云梦定须吞八九。míng nián qiū zhàn qǐ wú rén,yún mèng dìng xū tūn bā jiǔ。

九日把酒十九人和诗者数人而已今已后期不复追索许以来年九日还用前韵发一笑

王十朋

劝君须饮文字酒,劝君耕耨心中亩。quàn jūn xū yǐn wén zì jiǔ,quàn jūn gēng nòu xīn zhōng mǔ。
饮非文字犹聚蚊,心田不耕棘生口。yǐn fēi wén zì yóu jù wén,xīn tián bù gēng jí shēng kǒu。
登高佳节岂易得,况此相逢皆胜友。dēng gāo jiā jié qǐ yì dé,kuàng cǐ xiāng féng jiē shèng yǒu。
谈倾坐上冰玉清,兴生笔下波涛吼。tán qīng zuò shàng bīng yù qīng,xīng shēng bǐ xià bō tāo hǒu。
我亦逢场聊戏剧,韵语殊非三昧手。wǒ yì féng chǎng liáo xì jù,yùn yǔ shū fēi sān mèi shǒu。
试投瓦砾已成堆,辱报骊珠未盈斗。shì tóu wǎ lì yǐ chéng duī,rǔ bào lí zhū wèi yíng dòu。
和之者寡岂阳春,高才料耻居王后。hé zhī zhě guǎ qǐ yáng chūn,gāo cái liào chǐ jū wáng hòu。
嗟我穷愁无以遣,酒债诗篇行处有。jiē wǒ qióng chóu wú yǐ qiǎn,jiǔ zhài shī piān xíng chù yǒu。
与兹饮会类平原,逃我诗盟几高厚。yǔ zī yǐn huì lèi píng yuán,táo wǒ shī méng jǐ gāo hòu。
如今并许隔年还,直须日月逢重九。rú jīn bìng xǔ gé nián hái,zhí xū rì yuè féng zhòng jiǔ。

宋孝先示读自宽集复用前韵

王十朋

渊明酷爱尊中酒,季子贫无负郭亩。yuān míng kù ài zūn zhōng jiǔ,jì zi pín wú fù guō mǔ。
我生薄与二子同,俯仰人间亦缘口。wǒ shēng báo yǔ èr zi tóng,fǔ yǎng rén jiān yì yuán kǒu。
一室萧然仅容膝,毛颖陶泓自相友。yī shì xiāo rán jǐn róng xī,máo yǐng táo hóng zì xiāng yǒu。
会心终日雌声读,排闷有时粗气吼。huì xīn zhōng rì cí shēng dú,pái mèn yǒu shí cū qì hǒu。
感秋诗集名自宽,雕琢更惭非妙手。gǎn qiū shī jí míng zì kuān,diāo zuó gèng cán fēi miào shǒu。
篇章不工如子固,声名敢望星之斗。piān zhāng bù gōng rú zi gù,shēng míng gǎn wàng xīng zhī dòu。
宋生辄作过情语,十韵殷勤为跋后。sòng shēng zhé zuò guò qíng yǔ,shí yùn yīn qín wèi bá hòu。
誉之韩柳谁敢当,意古语奇吾岂有。yù zhī hán liǔ shuí gǎn dāng,yì gǔ yǔ qí wú qǐ yǒu。
何如操矛时入室,针我膏肓乃相厚。hé rú cāo máo shí rù shì,zhēn wǒ gāo huāng nǎi xiāng hòu。
床头周易深且神,毋惜往来论六九。chuáng tóu zhōu yì shēn qiě shén,wú xī wǎng lái lùn liù jiǔ。

再用前韵述怀并简诸友

王十朋

太白徉狂喜杯酒,元龙豪气耻求亩。tài bái yáng kuáng xǐ bēi jiǔ,yuán lóng háo qì chǐ qiú mǔ。
挥毫烂吐风月篇,济世高谈霸王口。huī háo làn tǔ fēng yuè piān,jì shì gāo tán bà wáng kǒu。
古人可作谁与归,白也吾师登可友。gǔ rén kě zuò shuí yǔ guī,bái yě wú shī dēng kě yǒu。
万言窗下杯水冷,百尺楼头鼻声吼。wàn yán chuāng xià bēi shuǐ lěng,bǎi chǐ lóu tóu bí shēng hǒu。
丈夫未遇聊尔耳,肯向权门思炙手。zhàng fū wèi yù liáo ěr ěr,kěn xiàng quán mén sī zhì shǒu。
净扫一室安吾贫,昼阅诗书夜星斗。jìng sǎo yī shì ān wú pín,zhòu yuè shī shū yè xīng dòu。
休论生天与作佛,灵运甘居丈人后。xiū lùn shēng tiān yǔ zuò fú,líng yùn gān jū zhàng rén hòu。
吾侪慎分慕富贵,鸣鼓定须攻冉有。wú chái shèn fēn mù fù guì,míng gǔ dìng xū gōng rǎn yǒu。
但愿相从文字乐,交情合向穷中厚。dàn yuàn xiāng cóng wén zì lè,jiāo qíng hé xiàng qióng zhōng hòu。
倚看前席坐间人,平步登瀛参二九。yǐ kàn qián xí zuò jiān rén,píng bù dēng yíng cān èr jiǔ。

郑逊志胡叔成谢鹏刘敦信万廓邬一唯和诗复用前韵

王十朋

前日中秋一壶酒,交朋解散归南亩。qián rì zhōng qiū yī hú jiǔ,jiāo péng jiě sàn guī nán mǔ。
把杯邀月止三人,中有客来从谷口。bǎ bēi yāo yuè zhǐ sān rén,zhōng yǒu kè lái cóng gǔ kǒu。
首登诗坛出险语,张我孤军真畏友。shǒu dēng shī tán chū xiǎn yǔ,zhāng wǒ gū jūn zhēn wèi yǒu。
重阳佳句更奇绝,西风猛向松关吼。zhòng yáng jiā jù gèng qí jué,xī fēng měng xiàng sōng guān hǒu。
中庸伯始遥遥胄,颖然作赋吟诗手。zhōng yōng bó shǐ yáo yáo zhòu,yǐng rán zuò fù yín shī shǒu。
谢客篇章似春草,分得家传才一斗。xiè kè piān zhāng shì chūn cǎo,fēn dé jiā chuán cái yī dòu。
句法天然自圆熟,长庆诗豪今有后。jù fǎ tiān rán zì yuán shú,zhǎng qìng shī háo jīn yǒu hòu。
妙龄能作老成语,必大奇儿亦希有。miào líng néng zuò lǎo chéng yǔ,bì dà qí ér yì xī yǒu。
邬郡太守司马孙,文与其人两温厚。wū jùn tài shǒu sī mǎ sūn,wén yǔ qí rén liǎng wēn hòu。
我与数子无薰莸,文字相从十常九。wǒ yǔ shù zi wú xūn yóu,wén zì xiāng cóng shí cháng jiǔ。

九日会饮予为唱首自和凡数篇皆因事叙情尔未作重九诗也今再和一篇每句用事而不见姓名末联外馀皆略存对偶必有能和之者

王十朋

独坐东篱叹无酒,种秫西畴谩盈亩。dú zuò dōng lí tàn wú jiǔ,zhǒng shú xī chóu mán yíng mǔ。
菊花丛畔来白衣,桑落杯中付馋口。jú huā cóng pàn lái bái yī,sāng luò bēi zhōng fù chán kǒu。
汝南风俗有故事,龙山宴集多佳友。rǔ nán fēng sú yǒu gù shì,lóng shān yàn jí duō jiā yǒu。
静闻彭泽三径香,遥想蓝田双涧吼。jìng wén péng zé sān jìng xiāng,yáo xiǎng lán tián shuāng jiàn hǒu。
顺时习射马嘶风,随俗登山囊系手。shùn shí xí shè mǎ sī fēng,suí sú dēng shān náng xì shǒu。
慈恩塔冷旧衣冠,戏马台空古刁斗。cí ēn tǎ lěng jiù yī guān,xì mǎ tái kōng gǔ diāo dòu。
三嗅馨香感概中,细看茱萸酩酊后。sān xiù xīn xiāng gǎn gài zhōng,xì kàn zhū yú mǐng dīng hòu。
应制赋诗人孰在,坐湖联句今还有。yīng zhì fù shī rén shú zài,zuò hú lián jù jīn hái yǒu。
明朝见花心已别,此日登高意宜后。míng cháo jiàn huā xīn yǐ bié,cǐ rì dēng gāo yì yí hòu。
日月并应节物嘉,独恨今年无闰九。rì yuè bìng yīng jié wù jiā,dú hèn jīn nián wú rùn jiǔ。

万先之生两男作洗儿歌贺之

王十朋

君不见徐卿二子生绝奇,熊罴入梦非同时。jūn bù jiàn xú qīng èr zi shēng jué qí,xióng pí rù mèng fēi tóng shí。
徒烦孔子与释氏,两回抱送麒麟儿。tú fán kǒng zi yǔ shì shì,liǎng huí bào sòng qí lín ér。
又不见昔日梁嬴亦双乳,生止一男仍一女。yòu bù jiàn xī rì liáng yíng yì shuāng rǔ,shēng zhǐ yī nán réng yī nǚ。
过期毕竟非其人,未免终身亦妾圉。guò qī bì jìng fēi qí rén,wèi miǎn zhōng shēn yì qiè yǔ。
郁葱佳气充门闾,龙穴盛事从来无。yù cōng jiā qì chōng mén lǘ,lóng xué shèng shì cóng lái wú。
蓂阶良月吐三荚,蚌腹甲夜生双珠。míng jiē liáng yuè tǔ sān jiá,bàng fù jiǎ yè shēng shuāng zhū。
相对抱持翁妪喜,眉目分明巧相似。xiāng duì bào chí wēng yù xǐ,méi mù fēn míng qiǎo xiāng shì。
慈颜戏语彩衣郎,汝子他年胜我子。cí yán xì yǔ cǎi yī láng,rǔ zi tā nián shèng wǒ zi。
郎君拜舞笑答翁,翁生六儿年岂同。láng jūn bài wǔ xiào dá wēng,wēng shēng liù ér nián qǐ tóng。
何如今日一卮酒,手抱两孙头未童。hé rú jīn rì yī zhī jiǔ,shǒu bào liǎng sūn tóu wèi tóng。
二雏庆诞相先后,未省如何分长幼。èr chú qìng dàn xiāng xiān hòu,wèi shěng rú hé fēn zhǎng yòu。
商家尚质周尚文,唤取何休细推究。shāng jiā shàng zhì zhōu shàng wén,huàn qǔ hé xiū xì tuī jiū。
庆门兰玉行满庭,伯仲叔季双命名。qìng mén lán yù xíng mǎn tíng,bó zhòng shū jì shuāng mìng míng。
他时四乳类周士,森森八桂同敷荣。tā shí sì rǔ lèi zhōu shì,sēn sēn bā guì tóng fū róng。
我忝通家同笔砚,闻君得子欢无间。wǒ tiǎn tōng jiā tóng bǐ yàn,wén jūn dé zi huān wú jiān。
殷勤为作洗儿歌,觅取金钱三百万。yīn qín wèi zuò xǐ ér gē,mì qǔ jīn qián sān bǎi wàn。

途中见早梅

王十朋

山行初逢建子月,始见寒梅第一枝。shān xíng chū féng jiàn zi yuè,shǐ jiàn hán méi dì yī zhī。
遥想吾庐亦如此,谁能千里赠相思。yáo xiǎng wú lú yì rú cǐ,shuí néng qiān lǐ zèng xiāng sī。
梅花发后思家切,竹间水际出横枝。méi huā fā hòu sī jiā qiè,zhú jiān shuǐ jì chū héng zhī。
暗香疏影和新月,自是离情禁不得,触物那堪此时节。àn xiāng shū yǐng hé xīn yuè,zì shì lí qíng jìn bù dé,chù wù nà kān cǐ shí jié。
春前腊后定归来,要看溪上千株雪。chūn qián là hòu dìng guī lái,yào kàn xī shàng qiān zhū xuě。

西征

王十朋

绍兴建元二十二,良月壬午时丁未。shào xīng jiàn yuán èr shí èr,liáng yuè rén wǔ shí dīng wèi。
王家辞弟游帝都,出门满眼思亲泪。wáng jiā cí dì yóu dì dōu,chū mén mǎn yǎn sī qīn lèi。
鹡鸰送我过原隰,朋友携尊宿萧寺。jí líng sòng wǒ guò yuán xí,péng yǒu xié zūn sù xiāo sì。
朝离黄塘惜分别,莫宿青山嗟独自。cháo lí huáng táng xī fēn bié,mò sù qīng shān jiē dú zì。
初心满拟游雁山,行止非人辄乖异。chū xīn mǎn nǐ yóu yàn shān,xíng zhǐ fēi rén zhé guāi yì。
黄岩留连越三宿,故旧过从日沉醉。huáng yán liú lián yuè sān sù,gù jiù guò cóng rì chén zuì。
郑生伴我千里行,近世人无此风义。zhèng shēng bàn wǒ qiān lǐ xíng,jìn shì rén wú cǐ fēng yì。
皇华亭上一回首,陡觉眉头起乡思。huáng huá tíng shàng yī huí shǒu,dǒu jué méi tóu qǐ xiāng sī。
西江十里浮桥边,把酒登楼吟拥鼻。xī jiāng shí lǐ fú qiáo biān,bǎ jiǔ dēng lóu yín yōng bí。
山行初逢建子月,入眼梅花已春意。shān xíng chū féng jiàn zi yuè,rù yǎn méi huā yǐ chūn yì。
前观三渡觉非旧,下视两滩真可畏。qián guān sān dù jué fēi jiù,xià shì liǎng tān zhēn kě wèi。
渡头仙人还笑我,髭须如棘犹名利。dù tóu xiān rén hái xiào wǒ,zī xū rú jí yóu míng lì。
欲入天台观石桥,行来匆匆未能遂。yù rù tiān tái guān shí qiáo,xíng lái cōng cōng wèi néng suì。
途中邂逅张老丞,十五年前乐清尉。tú zhōng xiè hòu zhāng lǎo chéng,shí wǔ nián qián lè qīng wèi。
自嗟吾非沈谢辈,面目从来苦难记。zì jiē wú fēi shěn xiè bèi,miàn mù cóng lái kǔ nán jì。
飞泉枕上梦成魔,达旦思家何曾睡。fēi quán zhěn shàng mèng chéng mó,dá dàn sī jiā hé céng shuì。
细雨蒙蒙入关岭,旅邸重寻旧题字。xì yǔ méng méng rù guān lǐng,lǚ dǐ zhòng xún jiù tí zì。
雨脚微收过天姥,洗出峰峦叠苍翠。yǔ jiǎo wēi shōu guò tiān lǎo,xǐ chū fēng luán dié cāng cuì。
刘阮祠荒土犹赤,溪山真是神仙地。liú ruǎn cí huāng tǔ yóu chì,xī shān zhēn shì shén xiān dì。
道旁石现小金仙,传舍荒凉谁废置。dào páng shí xiàn xiǎo jīn xiān,chuán shě huāng liáng shuí fèi zhì。
柘溪竹染儿女痕,石岭松含栋梁器。zhè xī zhú rǎn ér nǚ hén,shí lǐng sōng hán dòng liáng qì。
路入南明观石佛,楼阁岧峣更深邃。lù rù nán míng guān shí fú,lóu gé tiáo yáo gèng shēn suì。
八年行役两来游,岩上题诗记前事。bā nián xíng yì liǎng lái yóu,yán shàng tí shī jì qián shì。
乘兴剡溪寻故人,久别相逢杂悲喜。chéng xīng shàn xī xún gù rén,jiǔ bié xiāng féng zá bēi xǐ。
义风吹水送行舟,越国江山满瞻视。yì fēng chuī shuǐ sòng xíng zhōu,yuè guó jiāng shān mǎn zhān shì。
十四岁娥孝且烈,三百里湖明更媚。shí sì suì é xiào qiě liè,sān bǎi lǐ hú míng gèng mèi。
千岩竞秀壑争流,终日贪看趣遥寄。qiān yán jìng xiù hè zhēng liú,zhōng rì tān kàn qù yáo jì。
西兴渡口声如雷,银浪崔嵬魄惊悸。xī xīng dù kǒu shēng rú léi,yín làng cuī wéi pò jīng jì。
江神为我风色平,天阙煌煌瞻象魏。jiāng shén wèi wǒ fēng sè píng,tiān quē huáng huáng zhān xiàng wèi。
贤关访旧话酸辛,更食齑盐旧滋味。xián guān fǎng jiù huà suān xīn,gèng shí jī yán jiù zī wèi。
学官欲以职事留,自愧非才力辞避。xué guān yù yǐ zhí shì liú,zì kuì fēi cái lì cí bì。
观台云物端可书,宫线初长日南至。guān tái yún wù duān kě shū,gōng xiàn chū zhǎng rì nán zhì。
龙山僦舍观大礼,仪仗森然典文备。lóng shān jiù shě guān dà lǐ,yí zhàng sēn rán diǎn wén bèi。
人臣贵盛古今无,秦公父子俱为使。rén chén guì shèng gǔ jīn wú,qín gōng fù zi jù wèi shǐ。
景灵告谢乐声回,鹓鹭花枝侈君赐。jǐng líng gào xiè lè shēng huí,yuān lù huā zhī chǐ jūn cì。
西游连日睹天颜,和气氤氲散憔悴。xī yóu lián rì dǔ tiān yán,hé qì yīn yūn sàn qiáo cuì。
岁云莫矣却归来,捉笔书为于役志。suì yún mò yǐ què guī lái,zhuō bǐ shū wèi yú yì zhì。

游圆超院登挟溪亭次卢公

王十朋

路入剡山腰,风生玉川腋。lù rù shàn shān yāo,fēng shēng yù chuān yè。
孤亭物外高,双溪眼中碧。gū tíng wù wài gāo,shuāng xī yǎn zhōng bì。
山僧作亭知几春,赏音端怕逢诗人。shān sēng zuò tíng zhī jǐ chūn,shǎng yīn duān pà féng shī rén。
自从妙语发丘壑,遂使绝境多蹄轮。zì cóng miào yǔ fā qiū hè,suì shǐ jué jìng duō tí lún。
我来首访维摩诘,问讯双溪自何出。wǒ lái shǒu fǎng wéi mó jí,wèn xùn shuāng xī zì hé chū。
发源应与婺溪同,赋物惭无沈郎笔。fā yuán yīng yǔ wù xī tóng,fù wù cán wú shěn láng bǐ。
凭栏欲洗名利尘,入眼翻惊客恨新。píng lán yù xǐ míng lì chén,rù yǎn fān jīng kè hèn xīn。
山城重重水如带,可能挽住思乡人。shān chéng zhòng zhòng shuǐ rú dài,kě néng wǎn zhù sī xiāng rén。

别周德远诸友

王十朋

山城过疏雨,客馆生新秋。shān chéng guò shū yǔ,kè guǎn shēng xīn qiū。
乡心杂病思,浩荡不可留。xiāng xīn zá bìng sī,hào dàng bù kě liú。
忆昨初来时,园花弄春柔。yì zuó chū lái shí,yuán huā nòng chūn róu。
俯仰节物变,木杪风飕飕。fǔ yǎng jié wù biàn,mù miǎo fēng sōu sōu。
旅食百日馀,故人情已周。lǚ shí bǎi rì yú,gù rén qíng yǐ zhōu。
论文有深味,惜别添牢愁。lùn wén yǒu shēn wèi,xī bié tiān láo chóu。
槐花物色老,琴书散交游。huái huā wù sè lǎo,qín shū sàn jiāo yóu。
暖律回南枝,相期泛仙舟。nuǎn lǜ huí nán zhī,xiāng qī fàn xiān zhōu。