古诗词

馀干翁簿以予去饶之日郡人断桥见留画图赋诗见寄因次其韵

王十朋

我慕郑子真,躬耕老岩谷。wǒ mù zhèng zi zhēn,gōng gēng lǎo yán gǔ。
不慕苏季子,腰金诧宗族。bù mù sū jì zi,yāo jīn chà zōng zú。
失脚落尘网,回头念幽独。shī jiǎo luò chén wǎng,huí tóu niàn yōu dú。
向来鸳鹭行,进退惭碌碌。xiàng lái yuān lù xíng,jìn tuì cán lù lù。
把麾鄱君国,饮水清湾曲。bǎ huī pó jūn guó,yǐn shuǐ qīng wān qū。
缅怀九贤人,痛闵千里俗。miǎn huái jiǔ xián rén,tòng mǐn qiān lǐ sú。
奉扬乏仁风,黎庶因炎燠。fèng yáng fá rén fēng,lí shù yīn yán yù。
畴能政有成,敢望诺无宿。chóu néng zhèng yǒu chéng,gǎn wàng nuò wú sù。
厚颜叨禄廪,汗背拥旌纛。hòu yán dāo lù lǐn,hàn bèi yōng jīng dào。
命下忽夔门,诸公孰推毂。mìng xià hū kuí mén,zhū gōng shú tuī gǔ。
水陆三千里,湖重岭仍复。shuǐ lù sān qiān lǐ,hú zhòng lǐng réng fù。
至喜谒文忠,秭归怀李矗。zhì xǐ yè wén zhōng,zǐ guī huái lǐ chù。
鄱人怜老守,去类楚臣逐。pó rén lián lǎo shǒu,qù lèi chǔ chén zhú。
出门桥已断,拥道頞争蹙。chū mén qiáo yǐ duàn,yōng dào è zhēng cù。
初无龚黄政,滥继秦侯躅。chū wú gōng huáng zhèng,làn jì qín hóu zhú。
仇香旧同僚,别寄两竿牍。chóu xiāng jiù tóng liáo,bié jì liǎng gān dú。
赋诗仍画图,开卷宛在目。fù shī réng huà tú,kāi juǎn wǎn zài mù。
清音满干越,馀韵到巴蜀。qīng yīn mǎn gàn yuè,yú yùn dào bā shǔ。
我有二顷田,荒芜雁山腹。wǒ yǒu èr qǐng tián,huāng wú yàn shān fù。
愿画归去来,芒鞋事耕育。yuàn huà guī qù lái,máng xié shì gēng yù。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

林明仲和诗复用前韵

王十朋

屡战夷吾卒霸齐,棘栖鸾凤暂沉迷。lǚ zhàn yí wú zú bà qí,jí qī luán fèng zàn chén mí。
探春想见登梅屿,乘兴何妨从雪溪。tàn chūn xiǎng jiàn dēng méi yǔ,chéng xīng hé fáng cóng xuě xī。
楼上清欢庾公兴,桥间壮志马卿题。lóu shàng qīng huān yǔ gōng xīng,qiáo jiān zhuàng zhì mǎ qīng tí。
四场笔力媒身策,平步青云岂待携。sì chǎng bǐ lì méi shēn cè,píng bù qīng yún qǐ dài xié。

张器先和诗复用前韵

王十朋

心欲齐贤愧未齐,远蒙佳句警昏迷。xīn yù qí xián kuì wèi qí,yuǎn méng jiā jù jǐng hūn mí。
音如鼓瑟铿清庙,味似煎茶斗建溪。yīn rú gǔ sè kēng qīng miào,wèi shì jiān chá dòu jiàn xī。
忧国非同长卿病,感时端类少陵题。yōu guó fēi tóng zhǎng qīng bìng,gǎn shí duān lèi shǎo líng tí。
二松岂是淹贤地,凫鹜文书谩抱携。èr sōng qǐ shì yān xián dì,fú wù wén shū mán bào xié。

题双瀑

王十朋

女娲石烂几经修,天漏犹馀两派流。nǚ wā shí làn jǐ jīng xiū,tiān lòu yóu yú liǎng pài liú。
离合无心元不静,朝宗得路却相投。lí hé wú xīn yuán bù jìng,cháo zōng dé lù què xiāng tóu。
干云宝剑真同气,出荡神龙不异湫。gàn yún bǎo jiàn zhēn tóng qì,chū dàng shén lóng bù yì jiǎo。
何用筑门防俗驾,林泉自是少人游。hé yòng zhù mén fáng sú jià,lín quán zì shì shǎo rén yóu。

万孝全赠金华洞石名雪洒遥峰作进退诗次韵

王十朋

天辟金华一洞奇,洞中石是化羊遗。tiān pì jīn huá yī dòng qí,dòng zhōng shí shì huà yáng yí。
浑疑雪向闽山落,更讶峰从天竺飞。hún yí xuě xiàng mǐn shān luò,gèng yà fēng cóng tiān zhú fēi。
溪上又添乘棹兴,案头如照读书时。xī shàng yòu tiān chéng zhào xīng,àn tóu rú zhào dú shū shí。
故人重我膏肓疾,田不荒芜应亦归。gù rén zhòng wǒ gāo huāng jí,tián bù huāng wú yīng yì guī。

闻小使胡昉抗虏不屈上甚嘉之有旨命右揆抚师仍有和不可成之语皆出睿断宗社之福也昌龄有诗次韵

王十朋

用儒端可复侵疆,活国何劳别取方。yòng rú duān kě fù qīn jiāng,huó guó hé láo bié qǔ fāng。
文帝要须亲御马,子卿宁患远看羊。wén dì yào xū qīn yù mǎ,zi qīng níng huàn yuǎn kàn yáng。
抚师暂屈黄扉老,论将宁咨白首郎。fǔ shī zàn qū huáng fēi lǎo,lùn jiāng níng zī bái shǒu láng。
行见车书混天下,岂容南北分三光。xíng jiàn chē shū hùn tiān xià,qǐ róng nán běi fēn sān guāng。

昌龄四月十九日得男请名于予命之曰迟

王十朋

端似中山梦得诗,海中仙果子生迟。duān shì zhōng shān mèng dé shī,hǎi zhōng xiān guǒ zi shēng chí。
况当首夏清和后,更遇千秋启建时。kuàng dāng shǒu xià qīng hé hòu,gèng yù qiān qiū qǐ jiàn shí。
祝尔愿同彭祖寿,命名聊效小苏儿。zhù ěr yuàn tóng péng zǔ shòu,mìng míng liáo xiào xiǎo sū ér。
吾家种德已数世,庭户合生兰与芝。wú jiā zhǒng dé yǐ shù shì,tíng hù hé shēng lán yǔ zhī。

次韵何宪子应喜雨

王十朋

亢阳谁谓不为灾,饥馑连年甑有埃。kàng yáng shuí wèi bù wèi zāi,jī jǐn lián nián zèng yǒu āi。
旱魃忽随冤狱散,雨师遥逐使车来。hàn bá hū suí yuān yù sàn,yǔ shī yáo zhú shǐ chē lái。
平反尽欲归中典,调燮端宜位上台。píng fǎn jǐn yù guī zhōng diǎn,diào xiè duān yí wèi shàng tái。
更喜诗如杜陵老,江流坐稳兴悠哉。gèng xǐ shī rú dù líng lǎo,jiāng liú zuò wěn xīng yōu zāi。

登绮霞亭用喜雨韵

王十朋

六月西征遇旱灾,修途千里踏尘埃。liù yuè xī zhēng yù hàn zāi,xiū tú qiān lǐ tà chén āi。
雷公俄唤阿香去,霖雨便随流火来。léi gōng é huàn ā xiāng qù,lín yǔ biàn suí liú huǒ lái。
天入沧浪游楚越,云翻䆉稏忆温台。tiān rù cāng làng yóu chǔ yuè,yún fān bà yà yì wēn tái。
绮霞亭上一回首,满目湖山壮矣哉。qǐ xiá tíng shàng yī huí shǒu,mǎn mù hú shān zhuàng yǐ zāi。

追和范文正公鄱阳诗郡斋即事

王十朋

理郡端如理乱丝,范公往矣欲谁师。lǐ jùn duān rú lǐ luàn sī,fàn gōng wǎng yǐ yù shuí shī。
典刑犹有堂中像,光艳长存壁上诗。diǎn xíng yóu yǒu táng zhōng xiàng,guāng yàn zhǎng cún bì shàng shī。
未报国恩嗟老去,不逢人杰恨生迟。wèi bào guó ēn jiē lǎo qù,bù féng rén jié hèn shēng chí。
一尊坐对鄱江月,耿耿忠怀只自知。yī zūn zuò duì pó jiāng yuè,gěng gěng zhōng huái zhǐ zì zhī。

郡斋对雪

王十朋

平生为雪牵诗兴,今日无诗奈雪何。píng shēng wèi xuě qiān shī xīng,jīn rì wú shī nài xuě hé。
净几翻书拥炉读,冷斋呵砚带冰磨。jìng jǐ fān shū yōng lú dú,lěng zhāi hē yàn dài bīng mó。
寒江独钓句思柳,银海光摇人忆坡。hán jiāng dú diào jù sī liǔ,yín hǎi guāng yáo rén yì pō。
欲两三杯贺丰岁,却忧疆埸正干戈。yù liǎng sān bēi hè fēng suì,què yōu jiāng yì zhèng gàn gē。

子应和诗再用前韵

王十朋

江东腊雪为谁多,清逼官梅兴动何。jiāng dōng là xuě wèi shuí duō,qīng bī guān méi xīng dòng hé。
堂坐玉芝劳想像,句工冰柱老研磨。táng zuò yù zhī láo xiǎng xiàng,jù gōng bīng zhù lǎo yán mó。
赓酬往事思蓬岛,灾异狂言忤谏坡。gēng chóu wǎng shì sī péng dǎo,zāi yì kuáng yán wǔ jiàn pō。
听取金华新号令,要须白战不持戈。tīng qǔ jīn huá xīn hào lìng,yào xū bái zhàn bù chí gē。

祠颜范二公

王十朋

鄱江善政九贤人,文正文忠更绝伦。pó jiāng shàn zhèng jiǔ xián rén,wén zhèng wén zhōng gèng jué lún。
桃李旧邦千里爱,丹青遗像两朝臣。táo lǐ jiù bāng qiān lǐ ài,dān qīng yí xiàng liǎng cháo chén。
不同赤土祠刘阮,端胜睢阳庙远巡。bù tóng chì tǔ cí liú ruǎn,duān shèng suī yáng miào yuǎn xún。
安得神仙返魂药,九原唤起静边尘。ān dé shén xiān fǎn hún yào,jiǔ yuán huàn qǐ jìng biān chén。

送翁东叟教授其二

王十朋

三十年间旧友生,眼青头白见交情。sān shí nián jiān jiù yǒu shēng,yǎn qīng tóu bái jiàn jiāo qíng。
官于湖北况尤冷,诗不江西语自清。guān yú hú běi kuàng yóu lěng,shī bù jiāng xī yǔ zì qīng。
行李少留吴芮国,梦魂先到谢公城。xíng lǐ shǎo liú wú ruì guó,mèng hún xiān dào xiè gōng chéng。
扁舟便合相随去,薄有田园正可耕。biǎn zhōu biàn hé xiāng suí qù,báo yǒu tián yuán zhèng kě gēng。

送蔡倅

王十朋

白首论文得蔡侯,江东尊酒半年游。bái shǒu lùn wén dé cài hóu,jiāng dōng zūn jiǔ bàn nián yóu。
龙头家世高千佛,骥足声名重一州。lóng tóu jiā shì gāo qiān fú,jì zú shēng míng zhòng yī zhōu。
方喜同僚吴芮国,不堪回首仲宣楼。fāng xǐ tóng liáo wú ruì guó,bù kān huí shǒu zhòng xuān lóu。
送君撩我思乡意,薄有田园归去休。sòng jūn liāo wǒ sī xiāng yì,báo yǒu tián yuán guī qù xiū。

李怀安拥麾入蜀道出鄱江见赠二诗依韵奉酬

王十朋

不肯随群慕鹤轩,慨然丹陛吐危言。bù kěn suí qún mù hè xuān,kǎi rán dān bì tǔ wēi yán。
坐看蜀道平如地,可见忠臣勇似尊。zuò kàn shǔ dào píng rú dì,kě jiàn zhōng chén yǒng shì zūn。
驷马桥边驱弩矢,杜鹃声里拥旗幡。sì mǎ qiáo biān qū nǔ shǐ,dù juān shēng lǐ yōng qí fān。
要须入境询风俗,首访严遵李仲元。yào xū rù jìng xún fēng sú,shǒu fǎng yán zūn lǐ zhòng yuán。