古诗词

春雪

王十朋

立春三日馀,霏霏下人间。lì chūn sān rì yú,fēi fēi xià rén jiān。
胡不瑞嘉平,天于此偏悭。hú bù ruì jiā píng,tiān yú cǐ piān qiān。
忽从何处来,顷刻堆尘寰。hū cóng hé chù lái,qǐng kè duī chén huán。
投隙妙能入,遇圆巧成环。tóu xì miào néng rù,yù yuán qiǎo chéng huán。
侵凌到肌骨,点缀生容颜。qīn líng dào jī gǔ,diǎn zhuì shēng róng yán。
凝积遽如许,扫除良亦艰。níng jī jù rú xǔ,sǎo chú liáng yì jiān。
牧羊念大窖,拥马愁蓝关。mù yáng niàn dà jiào,yōng mǎ chóu lán guān。
我时巴峡观,眩晃迷江山。wǒ shí bā xiá guān,xuàn huǎng mí jiāng shān。
认峰失白盐,问俗非乌蛮。rèn fēng shī bái yán,wèn sú fēi wū mán。
岂无兴可乘,扁舟正宜还。qǐ wú xīng kě chéng,biǎn zhōu zhèng yí hái。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

寄蒲墨与明仲

王十朋

四友共文房,蒲君最异常。sì yǒu gòng wén fáng,pú jūn zuì yì cháng。
研磨发文采,好去奉仇香。yán mó fā wén cǎi,hǎo qù fèng chóu xiāng。

州宅十二咏平政堂

王十朋

恺悌周君子,循良汉守臣。kǎi tì zhōu jūn zi,xún liáng hàn shǒu chén。
如今坐堂上,端是政平人。rú jīn zuò táng shàng,duān shì zhèng píng rén。

州宅十二咏玉芝堂

王十朋

不是因三秀,名堂意自深。bù shì yīn sān xiù,míng táng yì zì shēn。
要居森戟地,毋忘采芝心。yào jū sēn jǐ dì,wú wàng cǎi zhī xīn。

州宅十二咏庆朔堂

王十朋

昔日栽花者,官移花未开。xī rì zāi huā zhě,guān yí huā wèi kāi。
旧花今岂在,犹说范公栽。jiù huā jīn qǐ zài,yóu shuō fàn gōng zāi。