古诗词

郡圃无海棠买数根殖之

王十朋

少陵诗史有遗阙,海棠名花辄湮没。shǎo líng shī shǐ yǒu yí quē,hǎi táng míng huā zhé yān méi。
孤芳千载逢苏仙,竹篱一笑嫣然发。gū fāng qiān zài féng sū xiān,zhú lí yī xiào yān rán fā。
我从蜀锦亭边来,遥入苍苍烟雨窟。wǒ cóng shǔ jǐn tíng biān lái,yáo rù cāng cāng yān yǔ kū。
绮霞晓抹神女肌,香醪春醉明妃骨。qǐ xiá xiǎo mǒ shén nǚ jī,xiāng láo chūn zuì míng fēi gǔ。
鲜鲜丝蕊垂更袅,点点燕脂匀未歇。xiān xiān sī ruǐ chuí gèng niǎo,diǎn diǎn yàn zhī yún wèi xiē。
半含欲吐不胜情,沐露梳风睡明月。bàn hán yù tǔ bù shèng qíng,mù lù shū fēng shuì míng yuè。
为开酒尊苦多病,欲插一枝羞白发。wèi kāi jiǔ zūn kǔ duō bìng,yù chā yī zhī xiū bái fā。
照眼千株未观蜀,回首十年深忆越。zhào yǎn qiān zhū wèi guān shǔ,huí shǒu shí nián shēn yì yuè。
何人好事呼名友,姚魏不容矜阀阅。hé rén hǎo shì hū míng yǒu,yáo wèi bù róng jīn fá yuè。
凝香有地胡不植,负郭无园何处谒。níng xiāng yǒu dì hú bù zhí,fù guō wú yuán hé chù yè。
不烦飞鹄衔子来,自买芳根带花掘。bù fán fēi gǔ xián zi lái,zì mǎi fāng gēn dài huā jué。
明年高堂来燕子,想见繁红映林樾。míng nián gāo táng lái yàn zi,xiǎng jiàn fán hóng yìng lín yuè。
栽花老守在何许,雁荡山中采薇蕨。zāi huā lǎo shǒu zài hé xǔ,yàn dàng shān zhōng cǎi wēi jué。
凭谁为问花消息,有梦遥惊山突兀。píng shuí wèi wèn huā xiāo xī,yǒu mèng yáo jīng shān tū wù。
自惭不是召伯棠,那得诗人歌勿伐。zì cán bù shì zhào bó táng,nà dé shī rén gē wù fá。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

凤凰岩

王十朋

凤鸟久不至,胡为于此藏。fèng niǎo jiǔ bù zhì,hú wèi yú cǐ cáng。
德辉如可览,应不恋高岗。dé huī rú kě lǎn,yīng bù liàn gāo gǎng。

宿饭溪驿

王十朋

甑屿饱曾见,饭溪名始闻。zèng yǔ bǎo céng jiàn,fàn xī míng shǐ wén。
老怀如子美,到处不忘君。lǎo huái rú zi měi,dào chù bù wàng jūn。

宿饭溪驿

王十朋

门拥千峰翠,溪无一点尘。mén yōng qiān fēng cuì,xī wú yī diǎn chén。
松风清入耳,山月白随人。sōng fēng qīng rù ěr,shān yuè bái suí rén。

宿真隐寺

王十朋

我亦欲真隐,区区愧此身。wǒ yì yù zhēn yǐn,qū qū kuì cǐ shēn。
山林与城市,何处隐非真。shān lín yǔ chéng shì,hé chù yǐn fēi zhēn。

饭枕峰

王十朋

门外峰如枕,宜眠清净身。mén wài fēng rú zhěn,yí mián qīng jìng shēn。
禅僧自面壁,谁是枕峰人。chán sēng zì miàn bì,shuí shì zhěn fēng rén。

饭枕峰

王十朋

饭罢匆匆别,劳生可奈何。fàn bà cōng cōng bié,láo shēng kě nài hé。
不能留一宿,有愧此峰多。bù néng liú yī sù,yǒu kuì cǐ fēng duō。

悼亡

王十朋

伤哉无复见,老矣不成偕。shāng zāi wú fù jiàn,lǎo yǐ bù chéng xié。
牢落凝香地,同谁话此怀。láo luò níng xiāng dì,tóng shuí huà cǐ huái。

悼亡

王十朋

相勉惟清白,囊如四壁空。xiāng miǎn wéi qīng bái,náng rú sì bì kōng。
难忘将绝语,劝我莫言穷。nán wàng jiāng jué yǔ,quàn wǒ mò yán qióng。

鹰爪花

王十朋

谁把名鹰爪,天然状不殊。shuí bǎ míng yīng zhǎo,tiān rán zhuàng bù shū。
无心事搏击,中有鸟相呼。wú xīn shì bó jī,zhōng yǒu niǎo xiāng hū。

长生草

王十朋

草有长生者,无根叶自抽。cǎo yǒu zhǎng shēng zhě,wú gēn yè zì chōu。
秦皇不知此,误向海山求。qín huáng bù zhī cǐ,wù xiàng hǎi shān qiú。

榕木

王十朋

南国有乔木,老非梁栋材。nán guó yǒu qiáo mù,lǎo fēi liáng dòng cái。
清阴可以覆,亦足报栽培。qīng yīn kě yǐ fù,yì zú bào zāi péi。

令人生日哭以小诗

王十朋

生日今重见,细君嗟不回。shēng rì jīn zhòng jiàn,xì jūn jiē bù huí。
竟孤偕老愿,忍看旧时梅。jìng gū xié lǎo yuàn,rěn kàn jiù shí méi。

令人生日哭以小诗

王十朋

去岁一杯酒,遽然生死分。qù suì yī bēi jiǔ,jù rán shēng sǐ fēn。
儿孙为寿地,恸哭不堪闻。ér sūn wèi shòu dì,tòng kū bù kān wén。

烛花

王十朋

郡舍拥炉坐,烛开连夜花。jùn shě yōng lú zuò,zhú kāi lián yè huā。
主人无喜事,应是报还家。zhǔ rén wú xǐ shì,yīng shì bào hái jiā。

云榭纳凉

王十朋

人间正炎热,云榭独清凉。rén jiān zhèng yán rè,yún xiè dú qīng liáng。
如欲慰黎庶,诸君宜奉扬。rú yù wèi lí shù,zhū jūn yí fèng yáng。