古诗词

诗史堂荔枝晚熟而佳预约同官共赏偶成参差摘实分饷因诵庐陵先生诗云人生此事尚难必况欲功名书鼎彝复用前韵以歌之

王十朋

诗史堂前荔支晚尤美,高压泸戎与妃子。shī shǐ táng qián lì zhī wǎn yóu měi,gāo yā lú róng yǔ fēi zi。
姓名犹未闻峡中,风味惟应自皮里。xìng míng yóu wèi wén xiá zhōng,fēng wèi wéi yīng zì pí lǐ。
试将远况江瑶柱,正似骚人拟良史。shì jiāng yuǎn kuàng jiāng yáo zhù,zhèng shì sāo rén nǐ liáng shǐ。
我来叹息颐屡支,殊方争献惟恐迟。wǒ lái tàn xī yí lǚ zhī,shū fāng zhēng xiàn wéi kǒng chí。
汝今已晚何用好,不是少陵谁眼之。rǔ jīn yǐ wǎn hé yòng hǎo,bù shì shǎo líng shuí yǎn zhī。
贵妃游魂遭血污,玉坐悲怀何以诉。guì fēi yóu hún zāo xuè wū,yù zuò bēi huái hé yǐ sù。
惟有云安再拜人,闷解夔州两绝句。wéi yǒu yún ān zài bài rén,mèn jiě kuí zhōu liǎng jué jù。
遗像空存食不血,满目烟霞明自灭。yí xiàng kōng cún shí bù xuè,mǎn mù yān xiá míng zì miè。
何人种此星几终,一树团团味奇绝。hé rén zhǒng cǐ xīng jǐ zhōng,yī shù tuán tuán wèi qí jué。
君不见南宾木莲有华何足图,乐夫过虑重看无。jūn bù jiàn nán bīn mù lián yǒu huá hé zú tú,lè fū guò lǜ zhòng kàn wú。
又不见洛阳牡丹妖艳何必谱,六一区区记风土。yòu bù jiàn luò yáng mǔ dān yāo yàn hé bì pǔ,liù yī qū qū jì fēng tǔ。
天生此果更此株,夏日之时见子馀。tiān shēng cǐ guǒ gèng cǐ zhū,xià rì zhī shí jiàn zi yú。
昼疑炎方张火伞,夕讶庭树栖赤乌。zhòu yí yán fāng zhāng huǒ sǎn,xī yà tíng shù qī chì wū。
双头莹若玉一瑴,细骨轻于钱五铢。shuāng tóu yíng ruò yù yī jué,xì gǔ qīng yú qián wǔ zhū。
陈江阀阅如崔卢,兹产于闽必争驱。chén jiāng fá yuè rú cuī lú,zī chǎn yú mǐn bì zhēng qū。
甜无中边大胜蜜,酝酿不假蜂为奴。tián wú zhōng biān dà shèng mì,yùn niàng bù jiǎ fēng wèi nú。
永安宫西郡堂后,折简呼宾老太守。yǒng ān gōng xī jùn táng hòu,zhé jiǎn hū bīn lǎo tài shǒu。
时方炎热会苦稀,事好乖违意徒厚。shí fāng yán rè huì kǔ xī,shì hǎo guāi wéi yì tú hòu。
手摘高枝赠丹实,歌和前篇搔白首。shǒu zhāi gāo zhī zèng dān shí,gē hé qián piān sāo bái shǒu。
嗟一饷之乐兮,天亦悭于老朽。jiē yī xiǎng zhī lè xī,tiān yì qiān yú lǎo xiǔ。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

幽王

王十朋

文武基图未易量,可怜中叶坏幽王。wén wǔ jī tú wèi yì liàng,kě lián zhōng yè huài yōu wáng。
神龙流沫生尤物,赫赫宗周一笑亡。shén lóng liú mò shēng yóu wù,hè hè zōng zhōu yī xiào wáng。

秦始皇

王十朋

鲸吞六国帝人寰,遣使遥寻海上山。jīng tūn liù guó dì rén huán,qiǎn shǐ yáo xún hǎi shàng shān。
仙药未来身已死,銮舆空载鲍鱼还。xiān yào wèi lái shēn yǐ sǐ,luán yú kōng zài bào yú hái。

二世

王十朋

始皇一怒逐扶苏,天欲亡秦果在胡。shǐ huáng yī nù zhú fú sū,tiān yù wáng qín guǒ zài hú。
翻被四方黔首笑,不分鹿马是谁愚。fān bèi sì fāng qián shǒu xiào,bù fēn lù mǎ shì shuí yú。

汉高帝

王十朋

百战功成汉业新,咸阳置酒问群臣。bǎi zhàn gōng chéng hàn yè xīn,xián yáng zhì jiǔ wèn qún chén。
区区高起王陵辈,岂识龙颜善用人。qū qū gāo qǐ wáng líng bèi,qǐ shí lóng yán shàn yòng rén。

汉高帝

王十朋

仗剑崎岖起沛丰,只将嫚骂驭英雄。zhàng jiàn qí qū qǐ pèi fēng,zhǐ jiāng mān mà yù yīng xióng。
虽然能用三人杰,已失商山四老翁。suī rán néng yòng sān rén jié,yǐ shī shāng shān sì lǎo wēng。

文帝

王十朋

文帝兴王自代来,百金不费亦仁哉。wén dì xīng wáng zì dài lái,bǎi jīn bù fèi yì rén zāi。
后人不务师恭俭,万户千门几露台。hòu rén bù wù shī gōng jiǎn,wàn hù qiān mén jǐ lù tái。

武帝

王十朋

武帝英雄类始皇,甘心黩武国几亡。wǔ dì yīng xióng lèi shǐ huáng,gān xīn dú wǔ guó jǐ wáng。
晚年赖有知人术,解把婴儿付霍光。wǎn nián lài yǒu zhī rén shù,jiě bǎ yīng ér fù huò guāng。

宣帝

王十朋

道杂霸王非美事,治先刑法少仁恩。dào zá bà wáng fēi měi shì,zhì xiān xíng fǎ shǎo rén ēn。
盖杨韩赵犹诛死,谁谓当时狱不冤。gài yáng hán zhào yóu zhū sǐ,shuí wèi dāng shí yù bù yuān。

元帝

王十朋

德化欲遵周轨辙,刑名思革汉规模。dé huà yù zūn zhōu guǐ zhé,xíng míng sī gé hàn guī mó。
更生疏斥萧生戮,元帝何曾善用儒。gèng shēng shū chì xiāo shēng lù,yuán dì hé céng shàn yòng rú。

光武

王十朋

大命由来自有真,子舆徒号汉家亲。dà mìng yóu lái zì yǒu zhēn,zi yú tú hào hàn jiā qīn。
须知炎祚中兴主,元是南阳谨厚人。xū zhī yán zuò zhōng xīng zhǔ,yuán shì nán yáng jǐn hòu rén。

光武

王十朋

郁郁葱葱瑞气浮,南阳兵起再兴刘。yù yù cōng cōng ruì qì fú,nán yáng bīng qǐ zài xīng liú。
将军大敌非常勇,文叔平生本好柔。jiāng jūn dà dí fēi cháng yǒng,wén shū píng shēng běn hǎo róu。

明帝

王十朋

万乘临雍事老更,桥门亿万会诸生。wàn chéng lín yōng shì lǎo gèng,qiáo mén yì wàn huì zhū shēng。
永平天子真儒雅,只恨容人度未宏。yǒng píng tiān zi zhēn rú yǎ,zhǐ hèn róng rén dù wèi hóng。

章帝

王十朋

民苦繁苛厌永平,科除惨狱慰群情。mín kǔ fán kē yàn yǒng píng,kē chú cǎn yù wèi qún qíng。
不穷窦宪欺君罪,翻被宽柔坏典刑。bù qióng dòu xiàn qī jūn zuì,fān bèi kuān róu huài diǎn xíng。

魏武帝

王十朋

董吕袁刘电扫空,阿瞒独步骋奸雄。dǒng lǚ yuán liú diàn sǎo kōng,ā mán dú bù chěng jiān xióng。
岂知权备皆人杰,未肯全将鼎付公。qǐ zhī quán bèi jiē rén jié,wèi kěn quán jiāng dǐng fù gōng。

吴大帝

王十朋

拔刀斫案气如虹,独倚周郎立隽功。bá dāo zhuó àn qì rú hóng,dú yǐ zhōu láng lì juàn gōng。
一战果摧曹孟德,不妨高枕霸江东。yī zhàn guǒ cuī cáo mèng dé,bù fáng gāo zhěn bà jiāng dōng。