古诗词

子长和诗并馈饮食再用泛清溪韵

王十朋

秋浦天作秋,清溪风更清。qiū pǔ tiān zuò qiū,qīng xī fēng gèng qīng。
三宿不忍去,山以齐为名。sān sù bù rěn qù,shān yǐ qí wèi míng。
天台李御史,倾盖即钟情。tiān tái lǐ yù shǐ,qīng gài jí zhōng qíng。
怜我峡中归,笑谈洗枯荣。lián wǒ xiá zhōng guī,xiào tán xǐ kū róng。
携壶上翠微,举首望赤城。xié hú shàng cuì wēi,jǔ shǒu wàng chì chéng。
相期老岩壑,便欲遗簪缨。xiāng qī lǎo yán hè,biàn yù yí zān yīng。
赠我十首诗,字字工且精。zèng wǒ shí shǒu shī,zì zì gōng qiě jīng。
从今似杜老,对酒怀李生。cóng jīn shì dù lǎo,duì jiǔ huái lǐ shēng。
何当细论文,万户侯可轻。hé dāng xì lùn wén,wàn hù hóu kě qīng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

别傅教授景仁

王十朋

鼻祖调羹佐有商,耳孙家业踵前芳。bí zǔ diào gēng zuǒ yǒu shāng,ěr sūn jiā yè zhǒng qián fāng。
万言书有盐梅味,千首诗开锦绣肠。wàn yán shū yǒu yán méi wèi,qiān shǒu shī kāi jǐn xiù cháng。
绛帐讵容淹久次,制科端欲待非常。jiàng zhàng jù róng yān jiǔ cì,zhì kē duān yù dài fēi cháng。
归囊剩有君佳句,更获珠玑四十章。guī náng shèng yǒu jūn jiā jù,gèng huò zhū jī sì shí zhāng。

赠陈教授正仲

王十朋

益友乎生所愿亲,南来深喜得斯人。yì yǒu hū shēng suǒ yuàn qīn,nán lái shēn xǐ dé sī rén。
渊源师杜真知体,人物如平岂久贫。yuān yuán shī dù zhēn zhī tǐ,rén wù rú píng qǐ jiǔ pín。
绛帐可能淹教育,掖垣便合掌丝纶。jiàng zhàng kě néng yān jiào yù,yē yuán biàn hé zhǎng sī lún。
临行赠我五百字,楚璧隋珠未足珍。lín xíng zèng wǒ wǔ bǎi zì,chǔ bì suí zhū wèi zú zhēn。

挽令人

王十朋

糟糠情味饱相谙,我事耕耘尔力蚕。zāo kāng qíng wèi bǎo xiāng ān,wǒ shì gēng yún ěr lì cán。
误走迷途半天下,忽惊魂梦断泉南。wù zǒu mí tú bàn tiān xià,hū jīng hún mèng duàn quán nán。
二年旅榇悲无奈,千里途车涕不堪。èr nián lǚ chèn bēi wú nài,qiān lǐ tú chē tì bù kān。
预卜黄华晚秋节,佳城归祔白岩庵。yù bo huáng huá wǎn qiū jié,jiā chéng guī fù bái yán ān。

别蒋元肃

王十朋

符竹南来识广文,经横讲席见渊源。fú zhú nán lái shí guǎng wén,jīng héng jiǎng xí jiàn yuān yuán。
凌云词赋胜三赋,医国忠言压万言。líng yún cí fù shèng sān fù,yī guó zhōng yán yā wàn yán。
陈迹互将文字记,交情更向别离论。chén jì hù jiāng wén zì jì,jiāo qíng gèng xiàng bié lí lùn。
君方腾踏吾衰矣,名节相期百世存。jūn fāng téng tà wú shuāi yǐ,míng jié xiāng qī bǎi shì cún。

梦龄弟生日

王十朋

周正犹馀八荚蓂,昴星下应一阳生。zhōu zhèng yóu yú bā jiá míng,mǎo xīng xià yīng yī yáng shēng。
貌和冬岭松俱秀,神与梅花溪共清。mào hé dōng lǐng sōng jù xiù,shén yǔ méi huā xī gòng qīng。
定享百龄如卫武,预开三径学渊明。dìng xiǎng bǎi líng rú wèi wǔ,yù kāi sān jìng xué yuān míng。
弟兄此去皆华发,无惜更相荐寿觥。dì xiōng cǐ qù jiē huá fā,wú xī gèng xiāng jiàn shòu gōng。

委羽山

王十朋

龟山软翠日开屏,羽客逍遥此闭扃。guī shān ruǎn cuì rì kāi píng,yǔ kè xiāo yáo cǐ bì jiōng。
早起留云闲放鹤,夜来伴月静看经。zǎo qǐ liú yún xián fàng hè,yè lái bàn yuè jìng kàn jīng。
岩前方石有多好,灶里丹砂且是灵。yán qián fāng shí yǒu duō hǎo,zào lǐ dān shā qiě shì líng。
应有赤城鸾凤过,一声长啸入青冥。yīng yǒu chì chéng luán fèng guò,yī shēng zhǎng xiào rù qīng míng。

石夫人

王十朋

亭亭独立望天津,四畔无家石作邻。tíng tíng dú lì wàng tiān jīn,sì pàn wú jiā shí zuò lín。
螺髻不梳千载晓,蛾眉空扫万年春。luó jì bù shū qiān zài xiǎo,é méi kōng sǎo wàn nián chūn。
雪为铅粉凭风传,霞作胭脂仗日匀。xuě wèi qiān fěn píng fēng chuán,xiá zuò yān zhī zhàng rì yún。
莫道岩前无宝鉴,一轮明月照夫人。mò dào yán qián wú bǎo jiàn,yī lún míng yuè zhào fū rén。

云安下岩

王十朋

涛江翻雪卷湖滩,晚泊岩扉暂解颜。tāo jiāng fān xuě juǎn hú tān,wǎn pō yán fēi zàn jiě yán。
夙有净缘逢寺喜,老无生理伴僧闲。sù yǒu jìng yuán féng sì xǐ,lǎo wú shēng lǐ bàn sēng xián。
残云已断犹飞雨,落日将沉却照山。cán yún yǐ duàn yóu fēi yǔ,luò rì jiāng chén què zhào shān。
半夜秋声惊客梦,一帘珠贝冷珊珊。bàn yè qiū shēng jīng kè mèng,yī lián zhū bèi lěng shān shān。

大龙湫

王十朋

灵源东接雁池遥,裂石崩崖下九霄。líng yuán dōng jiē yàn chí yáo,liè shí bēng yá xià jiǔ xiāo。
云断青天倚长剑,月明泉室挂生绡。yún duàn qīng tiān yǐ zhǎng jiàn,yuè míng quán shì guà shēng xiāo。
江声雨势三秋急,雪片冰花五月饶。jiāng shēng yǔ shì sān qiū jí,xuě piàn bīng huā wǔ yuè ráo。
休勒移文北山去,他年来赴石梁招。xiū lēi yí wén běi shān qù,tā nián lái fù shí liáng zhāo。

卓笔峰

王十朋

束缚真凭造化功,巍巍直气贯鸿蒙。shù fù zhēn píng zào huà gōng,wēi wēi zhí qì guàn hóng méng。
雨将苔色生彤管,山吐虹光绕兔锋。yǔ jiāng tái sè shēng tóng guǎn,shān tǔ hóng guāng rào tù fēng。
未数如椽曾入梦,误疑怪事尚书空。wèi shù rú chuán céng rù mèng,wù yí guài shì shàng shū kōng。
士人毛颖多荣辱,恩宠才衰便不同。shì rén máo yǐng duō róng rǔ,ēn chǒng cái shuāi biàn bù tóng。

桃川

王十朋

流水桃花世已非,石林烟草尚芳非。liú shuǐ táo huā shì yǐ fēi,shí lín yān cǎo shàng fāng fēi。
山中鸡黍聊炊午,眼底风尘且息机。shān zhōng jī shǔ liáo chuī wǔ,yǎn dǐ fēng chén qiě xī jī。
圣世难招秦晋隐,野心独爱芰荷衣。shèng shì nán zhāo qín jìn yǐn,yě xīn dú ài jì hé yī。
寻真不遇空归去,笑指秋风绕翠微。xún zhēn bù yù kōng guī qù,xiào zhǐ qiū fēng rào cuì wēi。

宿驿奥

王十朋

未是他乡客,思家已断魂。wèi shì tā xiāng kè,sī jiā yǐ duàn hún。
明朝春色好,宿处近花村。míng cháo chūn sè hǎo,sù chù jìn huā cūn。

登姚奥岭望家山有感

王十朋

已作一宿客,渐为千里人。yǐ zuò yī sù kè,jiàn wèi qiān lǐ rén。
吾亲白云下,回首一沾巾。wú qīn bái yún xià,huí shǒu yī zhān jīn。

九日寄昌龄弟

王十朋

忆昔逢重九,登临不惮遥。yì xī féng zhòng jiǔ,dēng lín bù dàn yáo。
弟兄同把酒,行乐兴飘飘。dì xiōng tóng bǎ jiǔ,xíng lè xīng piāo piāo。

九日寄昌龄弟

王十朋

去岁重九日,吾亲窀穸期。qù suì zhòng jiǔ rì,wú qīn zhūn xī qī。
东篱自黄菊,泪眼可曾知。dōng lí zì huáng jú,lèi yǎn kě céng zhī。