古诗词

诸公和诗再用前韵

王十朋

屏间观画颐频支,想像风味哦新诗。píng jiān guān huà yí pín zhī,xiǎng xiàng fēng wèi ó xīn shī。
火山太早反遭骂,陈紫未显谁称奇。huǒ shān tài zǎo fǎn zāo mà,chén zǐ wèi xiǎn shuí chēng qí。
气禀南方君子土,不近长安帝王圃。qì bǐng nán fāng jūn zi tǔ,bù jìn zhǎng ān dì wáng pǔ。
安排名字知何人,误与牡丹同入谱。ān pái míng zì zhī hé rén,wù yǔ mǔ dān tóng rù pǔ。
泉南老守思故山,荔熟我去谁后先。quán nán lǎo shǒu sī gù shān,lì shú wǒ qù shuí hòu xiān。
但愿丁香一株熟,添入药裹痊痰■。dàn yuàn dīng xiāng yī zhū shú,tiān rù yào guǒ quán tán。
平生梦寐南州果,瘦腹如蝉消几颗。píng shēng mèng mèi nán zhōu guǒ,shòu fù rú chán xiāo jǐ kē。
明年何处饤杯盘,雁荡山前月流火。míng nián hé chù dìng bēi pán,yàn dàng shān qián yuè liú huǒ。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

题诸葛武侯祠

王十朋

八阵图旁丞相祠,风云惨淡会当时。bā zhèn tú páng chéng xiāng cí,fēng yún cǎn dàn huì dāng shí。
功成岂止三分汉,才大非惟十倍丕。gōng chéng qǐ zhǐ sān fēn hàn,cái dà fēi wéi shí bèi pī。
渭上忽传司马走,蜀中长起卧龙思。wèi shàng hū chuán sī mǎ zǒu,shǔ zhōng zhǎng qǐ wò lóng sī。
我来再拜瞻遗像,泪满襟如老杜诗。wǒ lái zài bài zhān yí xiàng,lèi mǎn jīn rú lǎo dù shī。

登诗史堂观少陵画像

王十朋

万丈光芒笔有神,两眉犹带旧酸辛。wàn zhàng guāng máng bǐ yǒu shén,liǎng méi yóu dài jiù suān xīn。
残杯不复随肥马,剩馥端能丐后人。cán bēi bù fù suí féi mǎ,shèng fù duān néng gài hòu rén。
夔子江头吟处景,杜鹃声里拜时身。kuí zi jiāng tóu yín chù jǐng,dù juān shēng lǐ bài shí shēn。
敬瞻遗像观诗史,一酹云安曲米春。jìng zhān yí xiàng guān shī shǐ,yī lèi yún ān qū mǐ chūn。

送参议吴郎中

王十朋

扁舟西溯蜀江长,邂逅论交得老苍。biǎn zhōu xī sù shǔ jiāng zhǎng,xiè hòu lùn jiāo dé lǎo cāng。
幕客可能淹杜甫,郎官谁复识冯唐。mù kè kě néng yān dù fǔ,láng guān shuí fù shí féng táng。
梅花开日方联事,柳絮飞时遽趣装。méi huā kāi rì fāng lián shì,liǔ xù fēi shí jù qù zhuāng。
我过洞庭应有日,定须来扫盖公堂。wǒ guò dòng tíng yīng yǒu rì,dìng xū lái sǎo gài gōng táng。

游卧龙山呈行可元章

王十朋

我辈逢山眼即青,卧龙顶上喜同登。wǒ bèi féng shān yǎn jí qīng,wò lóng dǐng shàng xǐ tóng dēng。
图留沙碛怀诸葛,诗诵江濆忆少陵。tú liú shā qì huái zhū gé,shī sòng jiāng fén yì shǎo líng。
巫峡云飞天一握,瞿唐鱼化浪三层。wū xiá yún fēi tiān yī wò,qú táng yú huà làng sān céng。
蓝舆又向人间去,回首林泉愧老僧。lán yú yòu xiàng rén jiān qù,huí shǒu lín quán kuì lǎo sēng。

卧龙山有武侯新祠再用前韵

王十朋

山藏古寺柏青青,地重端因蜀相登。shān cáng gǔ sì bǎi qīng qīng,dì zhòng duān yīn shǔ xiāng dēng。
沙上不闻江转石,人间几见谷为陵。shā shàng bù wén jiāng zhuǎn shí,rén jiān jǐ jiàn gǔ wèi líng。
龙蛇树影摇千尺,玉雪花枝吐万层。lóng shé shù yǐng yáo qiān chǐ,yù xuě huā zhī tǔ wàn céng。
堪叹草庐谁复顾,凄然香火却依僧。kān tàn cǎo lú shuí fù gù,qī rán xiāng huǒ què yī sēng。

同行可元章报恩寺行香登佛牙楼望胜己山

王十朋

篮舆拂晓出东关,钟磬声闻杳霭间。lán yú fú xiǎo chū dōng guān,zhōng qìng shēng wén yǎo ǎi jiān。
心欲报恩频入院,人逢胜己更观山。xīn yù bào ēn pín rù yuàn,rén féng shèng jǐ gèng guān shān。
竹香细细禅房静,江水浑浑野渡闲。zhú xiāng xì xì chán fáng jìng,jiāng shuǐ hún hún yě dù xián。
欲问渔人国兴废,黄鹂隔叶语绵蛮。yù wèn yú rén guó xīng fèi,huáng lí gé yè yǔ mián mán。

刘韶美至巫山寄诗因次其韵

王十朋

终日思归未有涯,梦魂无夜不还家。zhōng rì sī guī wèi yǒu yá,mèng hún wú yè bù hái jiā。
莫云春树忆太白,流水高山逢伯牙。mò yún chūn shù yì tài bái,liú shuǐ gāo shān féng bó yá。
卷轴随身虽有厄,风流得罪可无哗。juǎn zhóu suí shēn suī yǒu è,fēng liú dé zuì kě wú huā。
相逢莫便匆匆去,弭棹夔门过食瓜。xiāng féng mò biàn cōng cōng qù,mǐ zhào kuí mén guò shí guā。

韶美归舟过夔留半月语离作恶诗二章以送

王十朋

五载三诗送我归,古夔今作送君诗。wǔ zài sān shī sòng wǒ guī,gǔ kuí jīn zuò sòng jūn shī。
相如游处符分竹,诸葛阵旁舟解维。xiāng rú yóu chù fú fēn zhú,zhū gé zhèn páng zhōu jiě wéi。
秉烛莫辞频把酒,挥毫未免各忧时。bǐng zhú mò cí pín bǎ jiǔ,huī háo wèi miǎn gè yōu shí。
可怜滟滪双蓬鬓,会合无多又别离。kě lián yàn yù shuāng péng bìn,huì hé wú duō yòu bié lí。

韶美归舟过夔留半月语离作恶诗二章以送

王十朋

弱羽年来正倦飞,夔门邂逅故人归。ruò yǔ nián lái zhèng juàn fēi,kuí mén xiè hòu gù rén guī。
人生一笑难开口,世事多端合掩扉。rén shēng yī xiào nán kāi kǒu,shì shì duō duān hé yǎn fēi。
况是桑榆俱晚景,何曾富贵已危机。kuàng shì sāng yú jù wǎn jǐng,hé céng fù guì yǐ wēi jī。
明朝怅望仙舟远,百尺高楼上静晖。míng cháo chàng wàng xiān zhōu yuǎn,bǎi chǐ gāo lóu shàng jìng huī。

元章至云安用送韶美韵见寄次韵以酬

王十朋

社燕秋鸿不共飞,却因送别更怀归。shè yàn qiū hóng bù gòng fēi,què yīn sòng bié gèng huái guī。
一壶独酌人何处,千里相思月满扉。yī hú dú zhuó rén hé chù,qiān lǐ xiāng sī yuè mǎn fēi。
烟雨已催予把钓,功名行看子投机。yān yǔ yǐ cuī yǔ bǎ diào,gōng míng xíng kàn zi tóu jī。
云安双鲤传书至,诗句清含山水晖。yún ān shuāng lǐ chuán shū zhì,shī jù qīng hán shān shuǐ huī。

静晖楼前有荔子一株木老矣犹未生予去其枯枝今岁遂生一二百颗至六月方熟

王十朋

木老生迟六月丹,明珠百颗照朱颜。mù lǎo shēng chí liù yuè dān,míng zhū bǎi kē zhào zhū yán。
因渠风味思瑶柱,撩我乡心念玉环。yīn qú fēng wèi sī yáo zhù,liāo wǒ xiāng xīn niàn yù huán。
路远应难三日寄,楼高更上一层攀。lù yuǎn yīng nán sān rì jì,lóu gāo gèng shàng yī céng pān。
君谟谱内丁香种,宜在江陈品第间。jūn mó pǔ nèi dīng xiāng zhǒng,yí zài jiāng chén pǐn dì jiān。

行可和诗再用前韵

王十朋

肌肤冰雪鹤头丹,三峡相逢一破颜。jī fū bīng xuě hè tóu dān,sān xiá xiāng féng yī pò yán。
人折高枝如折桂,鸟衔馀颗似衔环。rén zhé gāo zhī rú zhé guì,niǎo xián yú kē shì xián huán。
香传乐谱名尤重,红入诗家句莫攀。xiāng chuán lè pǔ míng yóu zhòng,hóng rù shī jiā jù mò pān。
来岁熟时先寄我,梦魂应到白云间。lái suì shú shí xiān jì wǒ,mèng hún yīng dào bái yún jiān。

行可再和因思前日与韶美同饮计台临池摘实复用前韵

王十朋

星火烧空一夜丹,来禽青李觉无颜。xīng huǒ shāo kōng yī yè dān,lái qín qīng lǐ jué wú yán。
少陵池馆三人赏,白帝江山四面环。shǎo líng chí guǎn sān rén shǎng,bái dì jiāng shān sì miàn huán。
生晚免教妃子污,食馀应许黑衣攀。shēng wǎn miǎn jiào fēi zi wū,shí yú yīng xǔ hēi yī pān。
闽娘十八谁标榜,未必风流似此间。mǐn niáng shí bā shuí biāo bǎng,wèi bì fēng liú shì cǐ jiān。

又用韵呈行可

王十朋

神仙乞与返魂丹,枯木能成处子颜。shén xiān qǐ yǔ fǎn hún dān,kū mù néng chéng chù zi yán。
雅乐声中逢魏绛,重围解后见齐环。yǎ lè shēng zhōng féng wèi jiàng,zhòng wéi jiě hòu jiàn qí huán。
九龄赋妙那能继,三峡诗高未易攀。jiǔ líng fù miào nà néng jì,sān xiá shī gāo wèi yì pān。
儿辈莫言酬倡晚,吾乡食实在秋间。ér bèi mò yán chóu chàng wǎn,wú xiāng shí shí zài qiū jiān。

韶美至云安寄诗二首再用诗字韵以寄

王十朋

刘郎初自日边归,入峡殷勤寄我诗。liú láng chū zì rì biān guī,rù xiá yīn qín jì wǒ shī。
大小承天思越绝,后先去国会坤维。dà xiǎo chéng tiān sī yuè jué,hòu xiān qù guó huì kūn wéi。
分题应记跳珠夜,送别还思入竹时。fēn tí yīng jì tiào zhū yè,sòng bié hái sī rù zhú shí。
千里遥遥共明月,此心无合亦无离。qiān lǐ yáo yáo gòng míng yuè,cǐ xīn wú hé yì wú lí。