古诗词

诸公和诗再用前韵

王十朋

屏间观画颐频支,想像风味哦新诗。píng jiān guān huà yí pín zhī,xiǎng xiàng fēng wèi ó xīn shī。
火山太早反遭骂,陈紫未显谁称奇。huǒ shān tài zǎo fǎn zāo mà,chén zǐ wèi xiǎn shuí chēng qí。
气禀南方君子土,不近长安帝王圃。qì bǐng nán fāng jūn zi tǔ,bù jìn zhǎng ān dì wáng pǔ。
安排名字知何人,误与牡丹同入谱。ān pái míng zì zhī hé rén,wù yǔ mǔ dān tóng rù pǔ。
泉南老守思故山,荔熟我去谁后先。quán nán lǎo shǒu sī gù shān,lì shú wǒ qù shuí hòu xiān。
但愿丁香一株熟,添入药裹痊痰■。dàn yuàn dīng xiāng yī zhū shú,tiān rù yào guǒ quán tán。
平生梦寐南州果,瘦腹如蝉消几颗。píng shēng mèng mèi nán zhōu guǒ,shòu fù rú chán xiāo jǐ kē。
明年何处饤杯盘,雁荡山前月流火。míng nián hé chù dìng bēi pán,yàn dàng shān qián yuè liú huǒ。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

沈敦谟和诗见寄复用元韵

王十朋

天使吾侪复会同,笑谈声落酒筵中。tiān shǐ wú chái fù huì tóng,xiào tán shēng luò jiǔ yán zhōng。
语离江北秋正杪,回首闽南岁又穷。yǔ lí jiāng běi qiū zhèng miǎo,huí shǒu mǐn nán suì yòu qióng。
春草池边来好句,木奴皮里隐仙翁。chūn cǎo chí biān lái hǎo jù,mù nú pí lǐ yǐn xiān wēng。
相将再上观潮阁,我已三章乞道宫。xiāng jiāng zài shàng guān cháo gé,wǒ yǐ sān zhāng qǐ dào gōng。

腊月二十八日与知宗提举分岁郡中啜茶于北楼赏梅于忠献堂知宗即席有诗次韵并简提舶

王十朋

老病逾年卧晋江,耽诗性癖未能降。lǎo bìng yú nián wò jìn jiāng,dān shī xìng pǐ wèi néng jiàng。
园林牢落梅经眼,岁月峥嵘酒满缸。yuán lín láo luò méi jīng yǎn,suì yuè zhēng róng jiǔ mǎn gāng。
堂上焚香敬勋德,楼头回首念家乡。táng shàng fén xiāng jìng xūn dé,lóu tóu huí shǒu niàn jiā xiāng。
黄柑未拜萧嵩赐,乡味分珍谩一双。huáng gān wèi bài xiāo sōng cì,xiāng wèi fēn zhēn mán yī shuāng。

送柯教授赴官四明

王十朋

士论乡评总见钦,古犹难得况于今。shì lùn xiāng píng zǒng jiàn qīn,gǔ yóu nán dé kuàng yú jīn。
耻干一介将行李,慨为孤甥罄橐金。chǐ gàn yī jiè jiāng xíng lǐ,kǎi wèi gū shēng qìng tuó jīn。
晋水生徒怀绛帐,贤关故旧仰同襟。jìn shuǐ shēng tú huái jiàng zhàng,xián guān gù jiù yǎng tóng jīn。
冷官岂是淹徊地,未到鄞江有召音。lěng guān qǐ shì yān huái dì,wèi dào yín jiāng yǒu zhào yīn。

次韵表叔贾元范见寄二首

王十朋

华表飞来鹤姓丁,鹿岩依旧故山青。huá biǎo fēi lái hè xìng dīng,lù yán yī jiù gù shān qīng。
正缘松菊留仙隐,肯为弓车到郡厅。zhèng yuán sōng jú liú xiān yǐn,kěn wèi gōng chē dào jùn tīng。
德者能言书有力,仁人自寿药非灵。dé zhě néng yán shū yǒu lì,rén rén zì shòu yào fēi líng。
坐看世事公应笑,落水杨花万点萍。zuò kàn shì shì gōng yīng xiào,luò shuǐ yáng huā wàn diǎn píng。

次韵表叔贾元范见寄二首

王十朋

记得公归自汴京,瞭然目为小生青。jì dé gōng guī zì biàn jīng,liǎo rán mù wèi xiǎo shēng qīng。
行能致远由推毂,到即成渠荷建瓴。xíng néng zhì yuǎn yóu tuī gǔ,dào jí chéng qú hé jiàn líng。
松柏岁寒知节操,芝兰室迩化芬馨。sōng bǎi suì hán zhī jié cāo,zhī lán shì ěr huà fēn xīn。
白圭三复成陈迹,感德伤怀涕泗零。bái guī sān fù chéng chén jì,gǎn dé shāng huái tì sì líng。

元宵贡院张灯会客知宗即席赋诗次韵

王十朋

欲送群英入帝乡,预烧灯烛趣仙装。yù sòng qún yīng rù dì xiāng,yù shāo dēng zhú qù xiān zhuāng。
银花初合万枝火,金榜已含千佛光。yín huā chū hé wàn zhī huǒ,jīn bǎng yǐ hán qiān fú guāng。
出海灵鳌驾蓬岛,逐人明月散天香。chū hǎi líng áo jià péng dǎo,zhú rén míng yuè sàn tiān xiāng。
笙歌鼎沸吟篇出,元白于诗愧未昌。shēng gē dǐng fèi yín piān chū,yuán bái yú shī kuì wèi chāng。

送丁惠安

王十朋

把麾平海看操刀,惟我乡人治最高。bǎ huī píng hǎi kàn cāo dāo,wéi wǒ xiāng rén zhì zuì gāo。
但见武城人易使,不同梁竦职徒劳。dàn jiàn wǔ chéng rén yì shǐ,bù tóng liáng sǒng zhí tú láo。
民怀其爱祠生立,吏必如公责始逃。mín huái qí ài cí shēng lì,lì bì rú gōng zé shǐ táo。
闻说朝廷考臧否,佥言卓茂德宜褒。wén shuō cháo tíng kǎo zāng fǒu,qiān yán zhuó mào dé yí bāo。

知宗示提舶赠新茶诗某未及和偶建守送到小春分四饼因次其韵

王十朋

建安分送建溪春,惊起松堂午梦人。jiàn ān fēn sòng jiàn xī chūn,jīng qǐ sōng táng wǔ mèng rén。
卢老书中才见面,范公碾畔忽飞尘。lú lǎo shū zhōng cái jiàn miàn,fàn gōng niǎn pàn hū fēi chén。
十篇北苑诗无敌,两腋清风思有神。shí piān běi yuàn shī wú dí,liǎng yè qīng fēng sī yǒu shén。
日铸卧龙非不美,贤如张禹想非真。rì zhù wò lóng fēi bù měi,xián rú zhāng yǔ xiǎng fēi zhēn。

次韵赠新笋

王十朋

候届中和日渐长,箨龙忽到爱松堂。hòu jiè zhōng hé rì jiàn zhǎng,tuò lóng hū dào ài sōng táng。
便惊诗句含蔬味,更觉庖厨有细香。biàn jīng shī jù hán shū wèi,gèng jué páo chú yǒu xì xiāng。
未学坡公参玉板,且同韩子赋筼筜。wèi xué pō gōng cān yù bǎn,qiě tóng hán zi fù yún dāng。
笋来茶往非为礼,端为诗情故得尝。sǔn lái chá wǎng fēi wèi lǐ,duān wèi shī qíng gù dé cháng。

曾潮州万顷增辟贡院以元夕落成寄诗次韵

王十朋

韩公来自九重天,再见潮阳吏部贤。hán gōng lái zì jiǔ zhòng tiān,zài jiàn cháo yáng lì bù xián。
唾手渠渠蜚夏屋,挥毫混混写源泉。tuò shǒu qú qú fēi xià wū,huī háo hùn hùn xiě yuán quán。
丹霄有月逢三五,圣世生才协半千。dān xiāo yǒu yuè féng sān wǔ,shèng shì shēng cái xié bàn qiān。
太守落成应有语,立朝名节看儒先。tài shǒu luò chéng yīng yǒu yǔ,lì cháo míng jié kàn rú xiān。

闻胡邦衡改知泉州复用前韵

王十朋

上念温陵为择人,知公名节世无邻。shàng niàn wēn líng wèi zé rén,zhī gōng míng jié shì wú lín。
犯颜合在论思地,起废聊为岳牧臣。fàn yán hé zài lùn sī dì,qǐ fèi liáo wèi yuè mù chén。
缪政居前诮糠秕,刚肠别久转车轮。móu zhèng jū qián qiào kāng bǐ,gāng cháng bié jiǔ zhuǎn chē lún。
天教我辈簪重盍,只恐留中拱帝宸。tiān jiào wǒ bèi zān zhòng hé,zhǐ kǒng liú zhōng gǒng dì chén。

次韵龚实之正言见寄

王十朋

堂堂人物冠清流,不减当年宋广州。táng táng rén wù guān qīng liú,bù jiǎn dāng nián sòng guǎng zhōu。
持节分符聊尔耳,直寻枉尺断还不。chí jié fēn fú liáo ěr ěr,zhí xún wǎng chǐ duàn hái bù。
初开宣室汉思贾,欲复侵疆鲁召丘。chū kāi xuān shì hàn sī jiǎ,yù fù qīn jiāng lǔ zhào qiū。
整顿乾坤趁头黑,早须归伴赤松游。zhěng dùn qián kūn chèn tóu hēi,zǎo xū guī bàn chì sōng yóu。

次韵龚实之正言见寄

王十朋

谏坡乌府迹相望,眼底何曾识六郎。jiàn pō wū fǔ jì xiāng wàng,yǎn dǐ hé céng shí liù láng。
去国雅钦龚胜节,得州欣近郑公乡。qù guó yǎ qīn gōng shèng jié,dé zhōu xīn jìn zhèng gōng xiāng。
尺书远荷鸿传至,好句惟忧电取将。chǐ shū yuǎn hé hóng chuán zhì,hǎo jù wéi yōu diàn qǔ jiāng。
未见紫芝人已说,天庭喜气十分黄。wèi jiàn zǐ zhī rén yǐ shuō,tiān tíng xǐ qì shí fēn huáng。

林黄中少卿出守吴兴芮国器司业以诗送之有今日桐城王刺史异时遗爱在吾州句用韵寄二公

王十朋

出处平时正且严,犹于瓜李谨疑嫌。chū chù píng shí zhèng qiě yán,yóu yú guā lǐ jǐn yí xián。
两溪水照新明月,六客堂逢旧紫髯。liǎng xī shuǐ zhào xīn míng yuè,liù kè táng féng jiù zǐ rán。
安定化应孚学校,谢公思已结闾阎。ān dìng huà yīng fú xué xiào,xiè gōng sī yǐ jié lǘ yán。
湖山清远使君好,想见邦人慰所瞻。hú shān qīng yuǎn shǐ jūn hǎo,xiǎng jiàn bāng rén wèi suǒ zhān。

林黄中少卿出守吴兴芮国器司业以诗送之有今日桐城王刺史异时遗爱在吾州句用韵寄二公

王十朋

贤关今日阳司业,家在白蘋溪上州。xián guān jīn rì yáng sī yè,jiā zài bái píng xī shàng zhōu。
笔下波澜含震泽,胸中意气属清流。bǐ xià bō lán hán zhèn zé,xiōng zhōng yì qì shǔ qīng liú。
弁山叠拜南金赠,泉岭远蒙明月投。biàn shān dié bài nán jīn zèng,quán lǐng yuǎn méng míng yuè tóu。
老矣惟公独青眼,一言褒惜胜封侯。lǎo yǐ wéi gōng dú qīng yǎn,yī yán bāo xī shèng fēng hóu。