古诗词

六月二十五日会同官于贡院用前一绝分韵得相字

王十朋

天作元圣配,公非浅夫相。tiān zuò yuán shèng pèi,gōng fēi qiǎn fū xiāng。
乘风来帝旁,捧日到天上。chéng fēng lái dì páng,pěng rì dào tiān shàng。
兵戎在呼吸,端委见力量。bīng róng zài hū xī,duān wěi jiàn lì liàng。
三朝社稷臣,勋业谁辈行。sān cháo shè jì chén,xūn yè shuí bèi xíng。
堂堂国伊周,勃辈安敢望。táng táng guó yī zhōu,bó bèi ān gǎn wàng。
清源始生地,风土至今王。qīng yuán shǐ shēng dì,fēng tǔ zhì jīn wáng。
释氏从何得,抱送真不妄。shì shì cóng hé dé,bào sòng zhēn bù wàng。
好事榜其堂,嘉名无以尚。hǎo shì bǎng qí táng,jiā míng wú yǐ shàng。
何人辄更改,有识为悽怆。hé rén zhé gèng gǎi,yǒu shí wèi qī chuàng。
端同圣削迹,又类玄覆酱。duān tóng shèng xuē jì,yòu lèi xuán fù jiàng。
思贤旧观复,闻风懦夫壮。sī xián jiù guān fù,wén fēng nuò fū zhuàng。
堂上生辉光,如公名始唱。táng shàng shēng huī guāng,rú gōng míng shǐ chàng。
奸骨死犹寒,如公昔为将。jiān gǔ sǐ yóu hán,rú gōng xī wèi jiāng。
画象出貂蝉,疑公尚亡恙。huà xiàng chū diāo chán,yí gōng shàng wáng yàng。
平生蓼莪心,眷此应不忘。píng shēng liǎo é xīn,juàn cǐ yīng bù wàng。
嗟予生太晚,不识天人状。jiē yǔ shēng tài wǎn,bù shí tiān rén zhuàng。
版图犹未复,昼锦无由访。bǎn tú yóu wèi fù,zhòu jǐn wú yóu fǎng。
维扬金系腰,叹息为谁放。wéi yáng jīn xì yāo,tàn xī wèi shuí fàng。
一麾忽南来,遗迹增慕向。yī huī hū nán lái,yí jì zēng mù xiàng。
当于异梦处,祠堂为公创。dāng yú yì mèng chù,cí táng wèi gōng chuàng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

林下十二子诗槐子夏

王十朋

方苦炎炎畏日长,欣蒙子夏惠清凉。fāng kǔ yán yán wèi rì zhǎng,xīn méng zi xià huì qīng liáng。
三槐雅是王家物,为榜新亭拟旧堂。sān huái yǎ shì wáng jiā wù,wèi bǎng xīn tíng nǐ jiù táng。

林下十二子诗菊子秀

王十朋

子秀霜中色更嘉,金钱粲粲满庭阶。zi xiù shuāng zhōng sè gèng jiā,jīn qián càn càn mǎn tíng jiē。
渊明异日开三径,端仗兹花慰老怀。yuān míng yì rì kāi sān jìng,duān zhàng zī huā wèi lǎo huái。

林下十二子诗王子野

王十朋

场屋虚名且罢休,归来聊效晋人游。chǎng wū xū míng qiě bà xiū,guī lái liáo xiào jìn rén yóu。
林间诸子总非俗,肯与野人为友不。lín jiān zhū zi zǒng fēi sú,kěn yǔ yě rén wèi yǒu bù。

表兄璐挺二道人

王十朋

一枕春眠到日斜,梦回喜对小山茶。yī zhěn chūn mián dào rì xié,mèng huí xǐ duì xiǎo shān chá。
道人赠我岁寒种,不是寻常儿女花。dào rén zèng wǒ suì hán zhǒng,bù shì xún cháng ér nǚ huā。

又觅没利花

王十朋

没利名嘉花亦嘉,远从佛国到中华。méi lì míng jiā huā yì jiā,yuǎn cóng fú guó dào zhōng huá。
老来耻逐蝇头利,故向椫房觅此花。lǎo lái chǐ zhú yíng tóu lì,gù xiàng shàn fáng mì cǐ huā。

表弟津上人有瑞香抹利戏觅之

王十朋

瑞香早入江南梦,抹利来从毗舍园。ruì xiāng zǎo rù jiāng nán mèng,mǒ lì lái cóng pí shě yuán。
久与道人同寂寞,不如来荐孔融尊。jiǔ yǔ dào rén tóng jì mò,bù rú lái jiàn kǒng róng zūn。

觅季仲权碧桃

王十朋

红雨纷纷空自繁,碧云一朵胜桃源。hóng yǔ fēn fēn kōng zì fán,bì yún yī duǒ shèng táo yuán。
君家独有神仙种,分我闹花深处根。jūn jiā dú yǒu shén xiān zhǒng,fēn wǒ nào huā shēn chù gēn。

觅季仲达酴醾

王十朋

名园羽盖谩童童,不似青虬出瓮中。míng yuán yǔ gài mán tóng tóng,bù shì qīng qiú chū wèng zhōng。
好事主人仍好施,定移韵友乞山翁。hǎo shì zhǔ rén réng hǎo shī,dìng yí yùn yǒu qǐ shān wēng。

和宝印叔送春二绝

王十朋

潜涧园林幽更奇,送春归去有新诗。qián jiàn yuán lín yōu gèng qí,sòng chūn guī qù yǒu xīn shī。
风光流转身长健,又见明年花满枝。fēng guāng liú zhuǎn shēn zhǎng jiàn,yòu jiàn míng nián huā mǎn zhī。

和宝印叔送春二绝

王十朋

青春不觉去堂堂,把酒谁分此日光。qīng chūn bù jué qù táng táng,bǎ jiǔ shuí fēn cǐ rì guāng。
偶读高人送春句,味回齿颊有馀香。ǒu dú gāo rén sòng chūn jù,wèi huí chǐ jiá yǒu yú xiāng。

忏院种兰次宝印叔韵

王十朋

偶向缁林植子芳,光风入院泛幽香。ǒu xiàng zī lín zhí zi fāng,guāng fēng rù yuàn fàn yōu xiāng。
他时倘免芟锄患,馀馥犹堪供道场。tā shí tǎng miǎn shān chú huàn,yú fù yóu kān gōng dào chǎng。

忏院种兰次宝印叔韵

王十朋

不放凡花染道场,故栽芳友伴友郎。bù fàng fán huā rǎn dào chǎng,gù zāi fāng yǒu bàn yǒu láng。
一盘喜遇高人赏,却胜家园十八香。yī pán xǐ yù gāo rén shǎng,què shèng jiā yuán shí bā xiāng。

觅海松赠僧希月

王十朋

海石真宜植海松,青青不改四时容。hǎi shí zhēn yí zhí hǎi sōng,qīng qīng bù gǎi sì shí róng。
道人妙得栽培力,乞与书斋待化龙。dào rén miào dé zāi péi lì,qǐ yǔ shū zhāi dài huà lóng。

题驿奥张店思周光宗

王十朋

忆昔同行宿此村,重来堪叹止吾存。yì xī tóng xíng sù cǐ cūn,zhòng lái kān tàn zhǐ wú cún。
芙蓉雁荡重经眼,旧事无人与共论。fú róng yàn dàng zhòng jīng yǎn,jiù shì wú rén yǔ gòng lùn。

伏牺

王十朋

太古民淳事简稀,圣人牛首号包羲。tài gǔ mín chún shì jiǎn xī,shèng rén niú shǒu hào bāo xī。
如今四海皆人面,心似山川更崄巇。rú jīn sì hǎi jiē rén miàn,xīn shì shān chuān gèng xiǎn xī。