古诗词

六月二十五日会同官于贡院用前一绝分韵得相字

王十朋

天作元圣配,公非浅夫相。tiān zuò yuán shèng pèi,gōng fēi qiǎn fū xiāng。
乘风来帝旁,捧日到天上。chéng fēng lái dì páng,pěng rì dào tiān shàng。
兵戎在呼吸,端委见力量。bīng róng zài hū xī,duān wěi jiàn lì liàng。
三朝社稷臣,勋业谁辈行。sān cháo shè jì chén,xūn yè shuí bèi xíng。
堂堂国伊周,勃辈安敢望。táng táng guó yī zhōu,bó bèi ān gǎn wàng。
清源始生地,风土至今王。qīng yuán shǐ shēng dì,fēng tǔ zhì jīn wáng。
释氏从何得,抱送真不妄。shì shì cóng hé dé,bào sòng zhēn bù wàng。
好事榜其堂,嘉名无以尚。hǎo shì bǎng qí táng,jiā míng wú yǐ shàng。
何人辄更改,有识为悽怆。hé rén zhé gèng gǎi,yǒu shí wèi qī chuàng。
端同圣削迹,又类玄覆酱。duān tóng shèng xuē jì,yòu lèi xuán fù jiàng。
思贤旧观复,闻风懦夫壮。sī xián jiù guān fù,wén fēng nuò fū zhuàng。
堂上生辉光,如公名始唱。táng shàng shēng huī guāng,rú gōng míng shǐ chàng。
奸骨死犹寒,如公昔为将。jiān gǔ sǐ yóu hán,rú gōng xī wèi jiāng。
画象出貂蝉,疑公尚亡恙。huà xiàng chū diāo chán,yí gōng shàng wáng yàng。
平生蓼莪心,眷此应不忘。píng shēng liǎo é xīn,juàn cǐ yīng bù wàng。
嗟予生太晚,不识天人状。jiē yǔ shēng tài wǎn,bù shí tiān rén zhuàng。
版图犹未复,昼锦无由访。bǎn tú yóu wèi fù,zhòu jǐn wú yóu fǎng。
维扬金系腰,叹息为谁放。wéi yáng jīn xì yāo,tàn xī wèi shuí fàng。
一麾忽南来,遗迹增慕向。yī huī hū nán lái,yí jì zēng mù xiàng。
当于异梦处,祠堂为公创。dāng yú yì mèng chù,cí táng wèi gōng chuàng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

次韵李怀安赠何宪五绝

王十朋

元白诗筒数往还,小生阁笔愧言艰。yuán bái shī tǒng shù wǎng hái,xiǎo shēng gé bǐ kuì yán jiān。
异时应起鄱江念,公在金华我雁山。yì shí yīng qǐ pó jiāng niàn,gōng zài jīn huá wǒ yàn shān。

陈阜卿书云闻诗筒甚盛可使流传江西否戏用竹萌韵以寄

王十朋

江西大帅本仙官,馀事篇章过定安。jiāng xī dà shuài běn xiān guān,yú shì piān zhāng guò dìng ān。
欲遣诗筒寄诗伯,恐嫌白俗孟郊寒。yù qiǎn shī tǒng jì shī bó,kǒng xián bái sú mèng jiāo hán。

嘉叟宗丞得郡喜成一绝

王十朋

邸报初闻见姓名,甘棠家世旧专城。dǐ bào chū wén jiàn xìng míng,gān táng jiā shì jiù zhuān chéng。
伯鱼诗礼趋庭处,五马旌旗夹道迎。bó yú shī lǐ qū tíng chù,wǔ mǎ jīng qí jiā dào yíng。

元夕次何宪韵

王十朋

火树银花遍九衢,天移星斗下空虚。huǒ shù yín huā biàn jiǔ qú,tiān yí xīng dòu xià kōng xū。
心忧机妇寒窗士,诗句分明似谏书。xīn yōu jī fù hán chuāng shì,shī jù fēn míng shì jiàn shū。

元夕次何宪韵

王十朋

鄱阳灯火类残星,风雨那堪更满城。pó yáng dēng huǒ lèi cán xīng,fēng yǔ nà kān gèng mǎn chéng。
为郡何如在家好,长檠不似短檠明。wèi jùn hé rú zài jiā hǎo,zhǎng qíng bù shì duǎn qíng míng。

送何宪行部趣其早还

王十朋

九郡饥民望使轺,阳春有脚不辞遥。jiǔ jùn jī mín wàng shǐ yáo,yáng chūn yǒu jiǎo bù cí yáo。
更须速返鄱君国,莫遣诗筒久寂寥。gèng xū sù fǎn pó jūn guó,mò qiǎn shī tǒng jiǔ jì liáo。

种金沙花戏呈景卢

王十朋

春光骀荡楚天涯,李白桃红次第花。chūn guāng dài dàng chǔ tiān yá,lǐ bái táo hóng cì dì huā。
未向名园看铁树,聊于郡圃种金沙。wèi xiàng míng yuán kàn tiě shù,liáo yú jùn pǔ zhǒng jīn shā。

次韵陈阜卿读洪景卢追和玉板诗

王十朋

风采棱棱御史官,旌麾所至庶民安。fēng cǎi léng léng yù shǐ guān,jīng huī suǒ zhì shù mín ān。
渭川千亩填匈臆,散作毫端风雨寒。wèi chuān qiān mǔ tián xiōng yì,sàn zuò háo duān fēng yǔ hán。

次韵陈阜卿读洪景卢追和玉板诗

王十朋

前世书鱼化宰官,肺肠元与竹相安。qián shì shū yú huà zǎi guān,fèi cháng yuán yǔ zhú xiāng ān。
侯生韩子相酬赠,诗句惊人魂胆寒。hóu shēng hán zi xiāng chóu zèng,shī jù jīng rén hún dǎn hán。

芝山劝农

王十朋

出门非为采灵芝,端为农时不可违。chū mén fēi wèi cǎi líng zhī,duān wèi nóng shí bù kě wéi。
我欲劝农农劝我,田园薄有早须归。wǒ yù quàn nóng nóng quàn wǒ,tián yuán báo yǒu zǎo xū guī。

同官会饮鄱江楼送谷帘泉二尊戏成小诗

王十朋

闻说楼中会八仙,郡斋分送谷帘泉。wén shuō lóu zhōng huì bā xiān,jùn zhāi fēn sòng gǔ lián quán。
好将投向鄱江水,共作长鲸吸百川。hǎo jiāng tóu xiàng pó jiāng shuǐ,gòng zuò zhǎng jīng xī bǎi chuān。

名郡之东门曰永平书一绝

王十朋

鄱水新门号永平,永平何止一鄱城。pó shuǐ xīn mén hào yǒng píng,yǒng píng hé zhǐ yī pó chéng。
愿言广此平天下,黎庶长无愁叹声。yuàn yán guǎng cǐ píng tiān xià,lí shù zhǎng wú chóu tàn shēng。

主簿程同年和永平门诗再赋四绝因以赠别

王十朋

迂儒政事只平平,滥守鄱阳十里城。yū rú zhèng shì zhǐ píng píng,làn shǒu pó yáng shí lǐ chéng。
赖有同年更同事,公馀时作苦吟声。lài yǒu tóng nián gèng tóng shì,gōng yú shí zuò kǔ yín shēng。

主簿程同年和永平门诗再赋四绝因以赠别

王十朋

高唱犹嫌二谢平,偏师能破五言城。gāo chàng yóu xián èr xiè píng,piān shī néng pò wǔ yán chéng。
鄱人口诵新门记,已作雷门振大声。pó rén kǒu sòng xīn mén jì,yǐ zuò léi mén zhèn dà shēng。

主簿程同年和永平门诗再赋四绝因以赠别

王十朋

才知端如杜下平,异时何止任专城。cái zhī duān rú dù xià píng,yì shí hé zhǐ rèn zhuān chéng。
三年俯首栖榛棘,行作冲霄鸾凤声。sān nián fǔ shǒu qī zhēn jí,xíng zuò chōng xiāo luán fèng shēng。