古诗词

贡院图

王十朋

陈君少年登甲科,红莲首泛清源波。chén jūn shǎo nián dēng jiǎ kē,hóng lián shǒu fàn qīng yuán bō。
清源贡宇高嵯峨,同僚宣力陈君多。qīng yuán gòng yǔ gāo cuó é,tóng liáo xuān lì chén jūn duō。
鞭朴不施成不日,首夏上梁秋半毕。biān pǔ bù shī chéng bù rì,shǒu xià shàng liáng qiū bàn bì。
一点灵台轮奂飞,十幅生绡画图出。yī diǎn líng tái lún huàn fēi,shí fú shēng xiāo huà tú chū。
苍苍嘉木森千株,新堤步步穿芙蕖。cāng cāng jiā mù sēn qiān zhū,xīn dī bù bù chuān fú qú。
移下蟾宫古丹桂,飞来海上真蓬壶。yí xià chán gōng gǔ dān guì,fēi lái hǎi shàng zhēn péng hú。
他年君来作地主,记得亲曾视斤斧。tā nián jūn lái zuò dì zhǔ,jì dé qīn céng shì jīn fǔ。
雁过山中寄我书,要知多少新龙虎。yàn guò shān zhōng jì wǒ shū,yào zhī duō shǎo xīn lóng hǔ。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

馀干翁簿以予去饶之日郡人断桥见留画图赋诗见寄因次其韵

王十朋

我慕郑子真,躬耕老岩谷。wǒ mù zhèng zi zhēn,gōng gēng lǎo yán gǔ。
不慕苏季子,腰金诧宗族。bù mù sū jì zi,yāo jīn chà zōng zú。
失脚落尘网,回头念幽独。shī jiǎo luò chén wǎng,huí tóu niàn yōu dú。
向来鸳鹭行,进退惭碌碌。xiàng lái yuān lù xíng,jìn tuì cán lù lù。
把麾鄱君国,饮水清湾曲。bǎ huī pó jūn guó,yǐn shuǐ qīng wān qū。
缅怀九贤人,痛闵千里俗。miǎn huái jiǔ xián rén,tòng mǐn qiān lǐ sú。
奉扬乏仁风,黎庶因炎燠。fèng yáng fá rén fēng,lí shù yīn yán yù。
畴能政有成,敢望诺无宿。chóu néng zhèng yǒu chéng,gǎn wàng nuò wú sù。
厚颜叨禄廪,汗背拥旌纛。hòu yán dāo lù lǐn,hàn bèi yōng jīng dào。
命下忽夔门,诸公孰推毂。mìng xià hū kuí mén,zhū gōng shú tuī gǔ。
水陆三千里,湖重岭仍复。shuǐ lù sān qiān lǐ,hú zhòng lǐng réng fù。
至喜谒文忠,秭归怀李矗。zhì xǐ yè wén zhōng,zǐ guī huái lǐ chù。
鄱人怜老守,去类楚臣逐。pó rén lián lǎo shǒu,qù lèi chǔ chén zhú。
出门桥已断,拥道頞争蹙。chū mén qiáo yǐ duàn,yōng dào è zhēng cù。
初无龚黄政,滥继秦侯躅。chū wú gōng huáng zhèng,làn jì qín hóu zhú。
仇香旧同僚,别寄两竿牍。chóu xiāng jiù tóng liáo,bié jì liǎng gān dú。
赋诗仍画图,开卷宛在目。fù shī réng huà tú,kāi juǎn wǎn zài mù。
清音满干越,馀韵到巴蜀。qīng yīn mǎn gàn yuè,yú yùn dào bā shǔ。
我有二顷田,荒芜雁山腹。wǒ yǒu èr qǐng tián,huāng wú yàn shān fù。
愿画归去来,芒鞋事耕育。yuàn huà guī qù lái,máng xié shì gēng yù。

嘉叟和黯字诗再用前韵以寄

王十朋

金谷富季伦,丑坐贵思黯。jīn gǔ fù jì lún,chǒu zuò guì sī àn。
人间几泉石,豪夺在轩槛。rén jiān jǐ quán shí,háo duó zài xuān kǎn。
燕贺厦初成,花飞春忽减。yàn hè shà chū chéng,huā fēi chūn hū jiǎn。
破甑任生尘,只有莱芜范。pò zèng rèn shēng chén,zhǐ yǒu lái wú fàn。

齿落用昌黎韵

王十朋

我来饶与夔,三载堕两齿。wǒ lái ráo yǔ kuí,sān zài duò liǎng chǐ。
悬知年非永,早悟仕当已。xuán zhī nián fēi yǒng,zǎo wù shì dāng yǐ。
要须未落时,猛效二疏止。yào xū wèi luò shí,měng xiào èr shū zhǐ。
胡为一再落,不已良可耻。hú wèi yī zài luò,bù yǐ liáng kě chǐ。
慨然怀古人,未有长不死。kǎi rán huái gǔ rén,wèi yǒu zhǎng bù sǐ。
因思年方少,辈行多胜己。yīn sī nián fāng shǎo,bèi xíng duō shèng jǐ。
颜红齿牢洁,往往同逝水。yán hóng chǐ láo jié,wǎng wǎng tóng shì shuǐ。
吾衰况如许,宁复老彭比。wú shuāi kuàng rú xǔ,níng fù lǎo péng bǐ。
览镜视颜色,今昨不相似。lǎn jìng shì yán sè,jīn zuó bù xiāng shì。
行年五十五,万事可休矣。xíng nián wǔ shí wǔ,wàn shì kě xiū yǐ。
功名与富贵,磨灭何足纪。gōng míng yǔ fù guì,mó miè hé zú jì。
但愿早还乡,俯育三百指。dàn yuàn zǎo hái xiāng,fǔ yù sān bǎi zhǐ。
婚嫁毕儿女,松楸依怙恃。hūn jià bì ér nǚ,sōng qiū yī hù shì。
弟兄饮真率,故旧忘汝尔。dì xiōng yǐn zhēn lǜ,gù jiù wàng rǔ ěr。
齿牙任摇脱,肉食吾不视。chǐ yá rèn yáo tuō,ròu shí wú bù shì。
有身久为患,无齿实堪喜。yǒu shēn jiǔ wèi huàn,wú chǐ shí kān xǐ。
始忧笑韩公,可惜陋子美。shǐ yōu xiào hán gōng,kě xī lòu zi měi。
未必伤我心,兹言闻柳子。wèi bì shāng wǒ xīn,zī yán wén liǔ zi。

漕台赏荷花因诵昌黎太华峰头玉井莲句遂用其韵呈行可

王十朋

天池水落华开莲,绣衣呼宾倾玉船。tiān chí shuǐ luò huá kāi lián,xiù yī hū bīn qīng yù chuán。
赏花对酒诵佳句,香彻鼻观头风痊。shǎng huā duì jiǔ sòng jiā jù,xiāng chè bí guān tóu fēng quán。
韩公思摘太华实,陶令不结东林缘。hán gōng sī zhāi tài huá shí,táo lìng bù jié dōng lín yuán。
何如君有第一朵,池上许我清芬连。hé rú jūn yǒu dì yī duǒ,chí shàng xǔ wǒ qīng fēn lián。

再用前韵

王十朋

梦草池塘千顷莲,红云楼阁游人船。mèng cǎo chí táng qiān qǐng lián,hóng yún lóu gé yóu rén chuán。
薰薰风日作夏供,病不须药花能痊。xūn xūn fēng rì zuò xià gōng,bìng bù xū yào huā néng quán。
朅来夔门念乡国,净友喜结西台缘。qiè lái kuí mén niàn xiāng guó,jìng yǒu xǐ jié xī tái yuán。
明年华开各南北,今日有酒宜留连。míng nián huá kāi gè nán běi,jīn rì yǒu jiǔ yí liú lián。

八月十二日雨

王十朋

七月之间旱如燬,祷而得之偶然耳。qī yuè zhī jiān hàn rú huǐ,dǎo ér dé zhī ǒu rán ěr。
八月又旱农无秋,同僚劝效前日求。bā yuè yòu hàn nóng wú qiū,tóng liáo quàn xiào qián rì qiú。
我方省愆未及祷,沛然一雨苏群槁。wǒ fāng shěng qiān wèi jí dǎo,pèi rán yī yǔ sū qún gǎo。
古人重请应上公,何敢频烦渎苍穹。gǔ rén zhòng qǐng yīng shàng gōng,hé gǎn pín fán dú cāng qióng。
但愿时旸及时雨,不独一州天下普。dàn yuàn shí yáng jí shí yǔ,bù dú yī zhōu tiān xià pǔ。

中秋对月用昌黎赠张功曹韵呈同官

王十朋

水精为鉴金为波,挂空影写山与河。shuǐ jīng wèi jiàn jīn wèi bō,guà kōng yǐng xiě shān yǔ hé。
清光此夜十分好,有酒有客宜高歌。qīng guāng cǐ yè shí fēn hǎo,yǒu jiǔ yǒu kè yí gāo gē。
去年今日行役苦,浪叟溪边宿逢雨。qù nián jīn rì xíng yì kǔ,làng sǒu xī biān sù féng yǔ。
传闻蜀道如天高,崖悬壁绝哀猿号。chuán wén shǔ dào rú tiān gāo,yá xuán bì jué āi yuán hào。
波横剑戟不易上,陆有虎豹何由逃。bō héng jiàn jǐ bù yì shàng,lù yǒu hǔ bào hé yóu táo。
江山旧恃白帝险,风俗犹带乌蛮臊。jiāng shān jiù shì bái dì xiǎn,fēng sú yóu dài wū mán sāo。
驱驰两月到西塞,梦寐万里还东皋。qū chí liǎng yuè dào xī sāi,mèng mèi wàn lǐ hái dōng gāo。
嗅梅踏雪巴子里,路入鬼门欣不死。xiù méi tà xuě bā zi lǐ,lù rù guǐ mén xīn bù sǐ。
飞飞倦鸟惟思还,玉笋岂是粗官班。fēi fēi juàn niǎo wéi sī hái,yù sǔn qǐ shì cū guān bān。
馀生但愿闲及酒,虚名宁顾触与蛮。yú shēng dàn yuàn xián jí jiǔ,xū míng níng gù chù yǔ mán。
良宵佳客十有五,云放月入尊罍间。liáng xiāo jiā kè shí yǒu wǔ,yún fàng yuè rù zūn léi jiān。
颓然老子兴不浅,韩诗坡句聊追攀。tuí rán lǎo zi xīng bù qiǎn,hán shī pō jù liáo zhuī pān。
君不见天宝云霓羽衣歌,人间乐舞难同科,遗音犹在悲凉多。jūn bù jiàn tiān bǎo yún ní yǔ yī gē,rén jiān lè wǔ nán tóng kē,yí yīn yóu zài bēi liáng duō。
有酒且饮遑恤他,不饮如此良夜何。yǒu jiǔ qiě yǐn huáng xù tā,bù yǐn rú cǐ liáng yè hé。

十日买黄菊二株

王十朋

十月更十日,黄花开满枝。shí yuè gèng shí rì,huáng huā kāi mǎn zhī。
鲜鲜如可餐,采采还自疑。xiān xiān rú kě cān,cǎi cǎi hái zì yí。
重阳不堪摘,况后一月期。zhòng yáng bù kān zhāi,kuàng hòu yī yuè qī。
既晚何用好,兹言闻退之。jì wǎn hé yòng hǎo,zī yán wén tuì zhī。
天然傲霜性,宁问早与迟。tiān rán ào shuāng xìng,níng wèn zǎo yǔ chí。
不以日月断,深杯为花持。bù yǐ rì yuè duàn,shēn bēi wèi huā chí。

采菊图

王十朋

渊明耻折腰,慨然咏式微。yuān míng chǐ zhé yāo,kǎi rán yǒng shì wēi。
闲居爱重九,采菊来白衣。xián jū ài zhòng jiǔ,cǎi jú lái bái yī。
南山忽在眼,倦鸟亦知归。nán shān hū zài yǎn,juàn niǎo yì zhī guī。
至今东篱花,清如首阳薇。zhì jīn dōng lí huā,qīng rú shǒu yáng wēi。

赵若拙卓尔不群佳公子也痛亲不见名堂曰思诸公争赋之不鄙予亦以诗命予谓若拙不止乎思也且能显之作思堂诗

王十朋

天下人子皆思亲,思而显之能几人。tiān xià rén zi jiē sī qīn,sī ér xiǎn zhī néng jǐ rén。
入堂省亲亲不见,长向羹墙见亲面。rù táng shěng qīn qīn bù jiàn,zhǎng xiàng gēng qiáng jiàn qīn miàn。
身苟不立名不扬,九原何由发幽光。shēn gǒu bù lì míng bù yáng,jiǔ yuán hé yóu fā yōu guāng。
金枝挺挺贤公子,风树兴悲思不已。jīn zhī tǐng tǐng xián gōng zi,fēng shù xīng bēi sī bù yǐ。
口诵孝经第一篇,立身行道期心传。kǒu sòng xiào jīng dì yī piān,lì shēn xíng dào qī xīn chuán。
直谅多闻古三益,标准宗支名籍籍。zhí liàng duō wén gǔ sān yì,biāo zhǔn zōng zhī míng jí jí。
前日召还胡不留,一麾出守西南州。qián rì zhào hái hú bù liú,yī huī chū shǒu xī nán zhōu。
官职人心所同欲,孝子思亲恐亲辱。guān zhí rén xīn suǒ tóng yù,xiào zi sī qīn kǒng qīn rǔ。
不独思亲能显亲,孔门曾子君前身。bù dú sī qīn néng xiǎn qīn,kǒng mén céng zi jūn qián shēn。
我愧思亲未能显,诗作思堂涕徒泫。wǒ kuì sī qīn wèi néng xiǎn,shī zuò sī táng tì tú xuàn。

读东坡诗

王十朋

东坡文章冠天下,日月争光薄风雅。dōng pō wén zhāng guān tiān xià,rì yuè zhēng guāng báo fēng yǎ。
谁分宗派故谤伤,蚍蜉撼树不自量。shuí fēn zōng pài gù bàng shāng,pí fú hàn shù bù zì liàng。
堂堂天人欧阳子,引鞭逊避门下士。táng táng tiān rén ōu yáng zi,yǐn biān xùn bì mén xià shì。
天昌斯文大才出,先生弟子俱第一。tiān chāng sī wén dà cái chū,xiān shēng dì zi jù dì yī。
天人诗如李谪仙,此论最公谁不然。tiān rén shī rú lǐ zhé xiān,cǐ lùn zuì gōng shuí bù rán。
词无艰深非浅近,章成韵尽意不尽。cí wú jiān shēn fēi qiǎn jìn,zhāng chéng yùn jǐn yì bù jǐn。
味长何止飞鸟惊,臆说纷纷几元稹。wèi zhǎng hé zhǐ fēi niǎo jīng,yì shuō fēn fēn jǐ yuán zhěn。
浑然天成无斧凿,二百年来无此作。hún rán tiān chéng wú fǔ záo,èr bǎi nián lái wú cǐ zuò。
谁与争先惟大苏,谪仙退之非过呼。shuí yǔ zhēng xiān wéi dà sū,zhé xiān tuì zhī fēi guò hū。
胸中万卷古今有,笔下一点尘埃无。xiōng zhōng wàn juǎn gǔ jīn yǒu,bǐ xià yī diǎn chén āi wú。
武库森然富摛掞,利钝一从人点检。wǔ kù sēn rán fù chī shàn,lì dùn yī cóng rén diǎn jiǎn。
莫年海上诗更高,和陶之诗又过陶。mò nián hǎi shàng shī gèng gāo,hé táo zhī shī yòu guò táo。
地辟天开含万汇,少陵相逢亦应避。dì pì tiān kāi hán wàn huì,shǎo líng xiāng féng yì yīng bì。
北斗以南能几人,大江之西有异议。běi dòu yǐ nán néng jǐ rén,dà jiāng zhī xī yǒu yì yì。
日光玉洁一退之,亦言能文不能诗。rì guāng yù jié yī tuì zhī,yì yán néng wén bù néng shī。
碑淮颂圣十琴操,生民清庙离骚词。bēi huái sòng shèng shí qín cāo,shēng mín qīng miào lí sāo cí。
舂容大篇骋豪怪,韵到窘束尤瑰奇。chōng róng dà piān chěng háo guài,yùn dào jiǒng shù yóu guī qí。
韩子于诗盖馀事,诗至韩子将何讥。hán zi yú shī gài yú shì,shī zhì hán zi jiāng hé jī。
文章定价如金玉,口为轻重专门学。wén zhāng dìng jià rú jīn yù,kǒu wèi qīng zhòng zhuān mén xué。
向来学者尊西昆,诗无老杜文无韩。xiàng lái xué zhě zūn xī kūn,shī wú lǎo dù wén wú hán。
净扫书斋拂尘几,瓣香敬为三夫子。jìng sǎo shū zhāi fú chén jǐ,bàn xiāng jìng wèi sān fū zi。

人日游碛

王十朋

好遨蜀风俗,夔人贫亦遨。hǎo áo shǔ fēng sú,kuí rén pín yì áo。
今日日为人,倾城出江皋。jīn rì rì wèi rén,qīng chéng chū jiāng gāo。
遨头老病守,呼宾酌春醪。áo tóu lǎo bìng shǒu,hū bīn zhuó chūn láo。
归来及初鼓,繁灯照霜毛。guī lái jí chū gǔ,fán dēng zhào shuāng máo。

谷日立春

王十朋

谷日逢春日,江天弄佳气。gǔ rì féng chūn rì,jiāng tiān nòng jiā qì。
蔬盆杂蒿韭,一箸异乡味。shū pén zá hāo jiǔ,yī zhù yì xiāng wèi。
西畴农事动,问我归何未。xī chóu nóng shì dòng,wèn wǒ guī hé wèi。
岂无二顷田,奚用五马贵。qǐ wú èr qǐng tián,xī yòng wǔ mǎ guì。

王抚干

王十朋

苏黄文章外,翰墨亦莫加。sū huáng wén zhāng wài,hàn mò yì mò jiā。
苏得鲁公法,黄自成一家。sū dé lǔ gōng fǎ,huáng zì chéng yī jiā。
肥无尘俗点,瘦或风雨斜。féi wú chén sú diǎn,shòu huò fēng yǔ xié。
可爱如其人,敬之无迩遐。kě ài rú qí rén,jìng zhī wú ěr xiá。
真迹落人间,蔀屋生光华。zhēn jì luò rén jiān,bù wū shēng guāng huá。
我无一字藏,天遣来三巴。wǒ wú yī zì cáng,tiān qiǎn lái sān bā。
吾宗东州秀,文翰俱可嘉。wú zōng dōng zhōu xiù,wén hàn jù kě jiā。
袖中出至宝,双眸洗昏花。xiù zhōng chū zhì bǎo,shuāng móu xǐ hūn huā。
归橐今不贫,持往东南夸。guī tuó jīn bù pín,chí wǎng dōng nán kuā。
何以报嘉贶,龙团建溪芽。hé yǐ bào jiā kuàng,lóng tuán jiàn xī yá。

春雪

王十朋

立春三日馀,霏霏下人间。lì chūn sān rì yú,fēi fēi xià rén jiān。
胡不瑞嘉平,天于此偏悭。hú bù ruì jiā píng,tiān yú cǐ piān qiān。
忽从何处来,顷刻堆尘寰。hū cóng hé chù lái,qǐng kè duī chén huán。
投隙妙能入,遇圆巧成环。tóu xì miào néng rù,yù yuán qiǎo chéng huán。
侵凌到肌骨,点缀生容颜。qīn líng dào jī gǔ,diǎn zhuì shēng róng yán。
凝积遽如许,扫除良亦艰。níng jī jù rú xǔ,sǎo chú liáng yì jiān。
牧羊念大窖,拥马愁蓝关。mù yáng niàn dà jiào,yōng mǎ chóu lán guān。
我时巴峡观,眩晃迷江山。wǒ shí bā xiá guān,xuàn huǎng mí jiāng shān。
认峰失白盐,问俗非乌蛮。rèn fēng shī bái yán,wèn sú fēi wū mán。
岂无兴可乘,扁舟正宜还。qǐ wú xīng kě chéng,biǎn zhōu zhèng yí hái。