古诗词

兴化簿叶思文吾乡老先生也比沿檄见访既别寄诗二十八韵次韵以酬

王十朋

暮年初仕涂,暇日但书策。mù nián chū shì tú,xiá rì dàn shū cè。
儒生馀气习,笔端事挥斥。rú shēng yú qì xí,bǐ duān shì huī chì。
政学两疏缪,篇章稍沉溺。zhèng xué liǎng shū móu,piān zhāng shāo chén nì。
楚东会诗豪,酬唱奏金石。chǔ dōng huì shī háo,chóu chàng zòu jīn shí。
逢场争出奇,遇险或遭厄。féng chǎng zhēng chū qí,yù xiǎn huò zāo è。
忽溯三峡流,遥经数州驿。hū sù sān xiá liú,yáo jīng shù zhōu yì。
庐山看未足,巫峰过尤惜。lú shān kàn wèi zú,wū fēng guò yóu xī。
西郊祠卧龙,东屯吊诗伯。xī jiāo cí wò lóng,dōng tún diào shī bó。
飞飞犹倦鸟,秋风送归翮。fēi fēi yóu juàn niǎo,qiū fēng sòng guī hé。
同行得嘉友,鏖战交锋镝。tóng xíng dé jiā yǒu,áo zhàn jiāo fēng dī。
弛檐白蘋洲,天日去咫尺。chí yán bái píng zhōu,tiān rì qù zhǐ chǐ。
忠谊怀鲁公,霸业悲项籍。zhōng yì huái lǔ gōng,bà yè bēi xiàng jí。
奉诏还故乡,齿落肌瘦瘠。fèng zhào hái gù xiāng,chǐ luò jī shòu jí。
涕泗拜松楸,荒芜剪荆棘。tì sì bài sōng qiū,huāng wú jiǎn jīng jí。
心期乐田里,誓不绾铜墨。xīn qī lè tián lǐ,shì bù wǎn tóng mò。
橐虽无陆金,归幸全赵璧。tuó suī wú lù jīn,guī xìng quán zhào bì。
陛下忽误恩,泉南又分职。bì xià hū wù ēn,quán nán yòu fēn zhí。
入闽如入蜀,枯肠复冥索。rù mǐn rú rù shǔ,kū cháng fù míng suǒ。
腰缘病减围,发为悲添白。yāo yuán bìng jiǎn wéi,fā wèi bēi tiān bái。
风仰秦君高,节慕姜相直。fēng yǎng qín jūn gāo,jié mù jiāng xiāng zhí。
恶语谁流传,同僚误刊刻。è yǔ shuí liú chuán,tóng liáo wù kān kè。
吾乡老先生,吏事以儒饰。wú xiāng lǎo xiān shēng,lì shì yǐ rú shì。
新篇似庭燎,远寄箴我癖。xīn piān shì tíng liáo,yuǎn jì zhēn wǒ pǐ。
把酒欲细论,何时再沿檄。bǎ jiǔ yù xì lùn,hé shí zài yán xí。
阳春七十首,老艳万丈射。yáng chūn qī shí shǒu,lǎo yàn wàn zhàng shè。
招邀屈原魂,收召子厚魄。zhāo yāo qū yuán hún,shōu zhào zi hòu pò。
惊开老病眼,喜见墨妙迹。jīng kāi lǎo bìng yǎn,xǐ jiàn mò miào jì。
愿公倡斯文,用夏变蛮貊。yuàn gōng chàng sī wén,yòng xià biàn mán mò。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

题庾楼呈唐守立夫

王十朋

遥望香炉气欲烟,坐观湓浦浪舂天。yáo wàng xiāng lú qì yù yān,zuò guān pén pǔ làng chōng tiān。
山川满目古今迹,云水千帆名利船。shān chuān mǎn mù gǔ jīn jì,yún shuǐ qiān fān míng lì chuán。
万点白鸥家浩渺,一声赤壁酹婵娟。wàn diǎn bái ōu jiā hào miǎo,yī shēng chì bì lèi chán juān。
诗篇细读张耘叟,倚遍阑干思黯然。shī piān xì dú zhāng yún sǒu,yǐ biàn lán gàn sī àn rán。

宿东林赠然老

王十朋

儒服方袍两秃翁,两家元是一家风。rú fú fāng páo liǎng tū wēng,liǎng jiā yuán shì yī jiā fēng。
归田我欲效元亮,结社师真如远公。guī tián wǒ yù xiào yuán liàng,jié shè shī zhēn rú yuǎn gōng。
雁荡此生看未足,虎溪一笑偶然同。yàn dàng cǐ shēng kàn wèi zú,hǔ xī yī xiào ǒu rán tóng。
清风明月处处共,宁间江西与浙东。qīng fēng míng yuè chù chù gòng,níng jiān jiāng xī yǔ zhè dōng。

游圆通

王十朋

夹径森森郁老松,烟霞深处忽闻钟。jiā jìng sēn sēn yù lǎo sōng,yān xiá shēn chù hū wén zhōng。
虎溪水隔侯溪水,马耳峰联石耳峰。hǔ xī shuǐ gé hóu xī shuǐ,mǎ ěr fēng lián shí ěr fēng。
遗像人犹思后主,开山僧不畏先锋。yí xiàng rén yóu sī hòu zhǔ,kāi shān sēng bù wèi xiān fēng。
明朝杖屦山南去,喷沫飞流看玉龙。míng cháo zhàng jù shān nán qù,pēn mò fēi liú kàn yù lóng。

题讷庵

王十朋

休论摩诘与文殊,试把庵名扣大儒。xiū lùn mó jí yǔ wén shū,shì bǎ ān míng kòu dà rú。
君子于言端欲讷,贤人终日只如愚。jūn zi yú yán duān yù nè,xián rén zhōng rì zhǐ rú yú。
乐山自昔称仁者,利口由来恶啬夫。lè shān zì xī chēng rén zhě,lì kǒu yóu lái è sè fū。
听法双峰空耸耳,老禅惟要一言无。tīng fǎ shuāng fēng kōng sǒng ěr,lǎo chán wéi yào yī yán wú。

题康王观

王十朋

趣在烟霞世味轻,天将庐阜慰西征。qù zài yān xiá shì wèi qīng,tiān jiāng lú fù wèi xī zhēng。
且须细看康王谷,未用遥寻白帝城。qiě xū xì kàn kāng wáng gǔ,wèi yòng yáo xún bái dì chéng。
星子地分天上宿,谷帘泉占酒中名。xīng zi dì fēn tiān shàng sù,gǔ lián quán zhàn jiǔ zhōng míng。
凌云仙客知多少,肯向风波世路行。líng yún xiān kè zhī duō shǎo,kěn xiàng fēng bō shì lù xíng。

宿归宗寺

王十朋

好山无数不知名,路入禅林气更清。hǎo shān wú shù bù zhī míng,lù rù chán lín qì gèng qīng。
岩石有时开镜面,溪流入夜作鸾声。yán shí yǒu shí kāi jìng miàn,xī liú rù yè zuò luán shēng。
临池墨客馀风韵,拭眼高僧避宠荣。lín chí mò kè yú fēng yùn,shì yǎn gāo sēng bì chǒng róng。
安得清风生两腋,紫霄峰顶望寰瀛。ān dé qīng fēng shēng liǎng yè,zǐ xiāo fēng dǐng wàng huán yíng。

简寂观

王十朋

萦迂草径少人行,忽有黄冠洞口迎。yíng yū cǎo jìng shǎo rén xíng,hū yǒu huáng guān dòng kǒu yíng。
自笑荒芜陶靖节,更寻简寂陆先生。zì xiào huāng wú táo jìng jié,gèng xún jiǎn jì lù xiān shēng。
朝真惟有坛前石,流水犹馀弦上声。cháo zhēn wéi yǒu tán qián shí,liú shuǐ yóu yú xián shàng shēng。
欲听金鸡上金阙,紫霄峰际白云横。yù tīng jīn jī shàng jīn quē,zǐ xiāo fēng jì bái yún héng。

宿栖贤

王十朋

瀑水声中夜不眠,星河影动半秋天。pù shuǐ shēng zhōng yè bù mián,xīng hé yǐng dòng bàn qiū tiān。
谁云滟滪瞿唐远,只在洋澜左蠡边。shuí yún yàn yù qú táng yuǎn,zhǐ zài yáng lán zuǒ lí biān。
师子吼成方外法,石人参得定中禅。shī zi hǒu chéng fāng wài fǎ,shí rén cān dé dìng zhōng chán。
住山五老知今古,借问曾栖几个贤。zhù shān wǔ lǎo zhī jīn gǔ,jiè wèn céng qī jǐ gè xián。

别庐山

王十朋

山北山南已遍游,又移行李向西州。shān běi shān nán yǐ biàn yóu,yòu yí xíng lǐ xiàng xī zhōu。
身如孟子论行止,心愧渊明任去留。shēn rú mèng zi lùn xíng zhǐ,xīn kuì yuān míng rèn qù liú。
峰顶今宵应好月,人间明日是中秋。fēng dǐng jīn xiāo yīng hǎo yuè,rén jiān míng rì shì zhōng qiū。
天池一塔遥相送,深喜浮云为我收。tiān chí yī tǎ yáo xiāng sòng,shēn xǐ fú yún wèi wǒ shōu。

瑞昌永兴道中作

王十朋

蜀道青天手未摩,肩舆从此上危坡。shǔ dào qīng tiān shǒu wèi mó,jiān yú cóng cǐ shàng wēi pō。
永城朝过路方永,多福夜眠僧不多。yǒng chéng cháo guò lù fāng yǒng,duō fú yè mián sēng bù duō。
冈畔泥深愁欲雨,渡头舟小喜无波。gāng pàn ní shēn chóu yù yǔ,dù tóu zhōu xiǎo xǐ wú bō。
青山满眼森高木,正为人稀免斧柯。qīng shān mǎn yǎn sēn gāo mù,zhèng wèi rén xī miǎn fǔ kē。

赠陶永州

王十朋

云作愁天风怒号,遥瞻白帝梦犹劳。yún zuò chóu tiān fēng nù hào,yáo zhān bái dì mèng yóu láo。
口吟太白路难蜀,心慕渊明人遇陶。kǒu yín tài bái lù nán shǔ,xīn mù yuān míng rén yù táo。
富水已厌家食久,浯溪行看石崖高。fù shuǐ yǐ yàn jiā shí jiǔ,wú xī xíng kàn shí yá gāo。
人生五马何曾贵,堪叹相逢各二毛。rén shēng wǔ mǎ hé céng guì,kān tàn xiāng féng gè èr máo。

题谋野堂

王十朋

满目江山富一堂,公馀身在水云乡。mǎn mù jiāng shān fù yī táng,gōng yú shēn zài shuǐ yún xiāng。
遥岑更作有无色,西子为谁浓淡妆。yáo cén gèng zuò yǒu wú sè,xī zi wèi shuí nóng dàn zhuāng。
荷有香能清燕寝,缨无尘可濯沧浪。hé yǒu xiāng néng qīng yàn qǐn,yīng wú chén kě zhuó cāng làng。
使君坐此谋何事,境静心清百虑忘。shǐ jūn zuò cǐ móu hé shì,jìng jìng xīn qīng bǎi lǜ wàng。

闻诗闻礼不赴秋试以七月二十五日离太学八月二十六日至兴国军喜其来也因作是诗

王十朋

不将蜗角与人争,走侍双亲蜀道行。bù jiāng wō jiǎo yǔ rén zhēng,zǒu shì shuāng qīn shǔ dào xíng。
免为家书忧子美,饱闻情话悦渊明。miǎn wèi jiā shū yōu zi měi,bǎo wén qíng huà yuè yuān míng。
一名所得知多少,万事真宜审重轻。yī míng suǒ dé zhī duō shǎo,wàn shì zhēn yí shěn zhòng qīng。
更愿相随且归去,田园薄有要同耕。gèng yuàn xiāng suí qiě guī qù,tián yuán báo yǒu yào tóng gēng。

游西山寺

王十朋

好山遗恨恐他年,冒雨登临兴浩然。hǎo shān yí hèn kǒng tā nián,mào yǔ dēng lín xīng hào rán。
避暑离宫闵吴主,横舟巨浪壮苏仙。bì shǔ lí gōng mǐn wú zhǔ,héng zhōu jù làng zhuàng sū xiān。
秋声萧瑟松风阁,岩乳清泠菩萨泉。qiū shēng xiāo sè sōng fēng gé,yán rǔ qīng líng pú sà quán。
山半有亭名可易,漫郎尤恶曲并圆。shān bàn yǒu tíng míng kě yì,màn láng yóu è qū bìng yuán。

夜宿思湖口系缆芦苇间夜半闻丛中有声舟人惊起终夕为之不寐

王十朋

老境残秋路入荆,眼中何物不关情。lǎo jìng cán qiū lù rù jīng,yǎn zhōng hé wù bù guān qíng。
芦花间蓼红依白,江水归湖浊带清。lú huā jiān liǎo hóng yī bái,jiāng shuǐ guī hú zhuó dài qīng。
狐兔丛深应自贺,鱼龙穴浅已相惊。hú tù cóng shēn yīng zì hè,yú lóng xué qiǎn yǐ xiāng jīng。
扁舟夜宿无人境,展转无眠到五更。biǎn zhōu yè sù wú rén jìng,zhǎn zhuǎn wú mián dào wǔ gèng。