古诗词

飞蚊

王十朋

九月不肃霜,十月犹飞蚊。jiǔ yuè bù sù shuāng,shí yuè yóu fēi wén。
不知从何来,乘昏动成群。bù zhī cóng hé lái,chéng hūn dòng chéng qún。
觜利巧能嘬,类多非可熏。zī lì qiǎo néng chuài,lèi duō fēi kě xūn。
青蝇与白鸟,自古常纷纷。qīng yíng yǔ bái niǎo,zì gǔ cháng fēn fēn。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

蔡端明祠堂

王十朋

公昔自禁从,再来临此邦。gōng xī zì jìn cóng,zài lái lín cǐ bāng。
河梁一何壮,笔力独能扛。hé liáng yī hé zhuàng,bǐ lì dú néng káng。
政绩留南纪,祠堂枕大江。zhèng jì liú nán jì,cí táng zhěn dà jiāng。
山川与人物,今古两无双。shān chuān yǔ rén wù,jīn gǔ liǎng wú shuāng。

挽令人

王十朋

知汝莫如我,伤心不尽谈。zhī rǔ mò rú wǒ,shāng xīn bù jǐn tán。
忍贫犹好施,见得可曾贪。rěn pín yóu hǎo shī,jiàn dé kě céng tān。
水陆同艰险,糟糠共苦甘。shuǐ lù tóng jiān xiǎn,zāo kāng gòng kǔ gān。
和鸣三十载,一梦断闽南。hé míng sān shí zài,yī mèng duàn mǐn nán。

挽令人

王十朋

之子有贤叔,鲰生误受知。zhī zi yǒu xián shū,zōu shēng wù shòu zhī。
恩蒙夫子妻,事类白圭诗。ēn méng fū zi qī,shì lèi bái guī shī。
黄卷悲吟夜,青灯照绩时。huáng juǎn bēi yín yè,qīng dēng zhào jì shí。
竟孤偕隐愿,徒切悼亡思。jìng gū xié yǐn yuàn,tú qiè dào wáng sī。

挽令人

王十朋

我欲志诸墓,有言何敢私。wǒ yù zhì zhū mù,yǒu yán hé gǎn sī。
如宾最相敬,无妒似知诗。rú bīn zuì xiāng jìng,wú dù shì zhī shī。
孝合从姑葬,贤宜举郡悲。xiào hé cóng gū zàng,xián yí jǔ jùn bēi。
明朝是重九,忍看菊花枝。míng cháo shì zhòng jiǔ,rěn kàn jú huā zhī。

松笔

王十朋

我有文房宝,莫如毛颖清。wǒ yǒu wén fáng bǎo,mò rú máo yǐng qīng。
来从丹桂窟,封以五夫城。lái cóng dān guì kū,fēng yǐ wǔ fū chéng。
辈行惟彤管,宗盟是墨卿。bèi xíng wéi tóng guǎn,zōng méng shì mò qīng。
湘东谩三品,无此岁寒名。xiāng dōng mán sān pǐn,wú cǐ suì hán míng。

白鹤禅寺

王十朋

闲上箫台顶,山深喜路通。xián shàng xiāo tái dǐng,shān shēn xǐ lù tōng。
人家烟色里,古寺水声中。rén jiā yān sè lǐ,gǔ sì shuǐ shēng zhōng。
金溅星犹在,丹成灶已空。jīn jiàn xīng yóu zài,dān chéng zào yǐ kōng。
神仙何处觅,千载想遗风。shén xiān hé chù mì,qiān zài xiǎng yí fēng。

宣和乙巳冬大雪次表叔贾元实韵

王十朋

天公昨夜屑琼花,三尺深深晓更加。tiān gōng zuó yè xiè qióng huā,sān chǐ shēn shēn xiǎo gèng jiā。
柳不待春先起絮,梅非因笛自飞华。liǔ bù dài chūn xiān qǐ xù,méi fēi yīn dí zì fēi huá。
牧羊大窖人何在,驻马蓝关路更赊。mù yáng dà jiào rén hé zài,zhù mǎ lán guān lù gèng shē。
安得晴天开万里,行人愁思渺无涯。ān dé qíng tiān kāi wàn lǐ,xíng rén chóu sī miǎo wú yá。

伤时感怀

王十朋

三万六千成掷梭,欢娱常少愁常多。sān wàn liù qiān chéng zhì suō,huān yú cháng shǎo chóu cháng duō。
干戈今日犹未定,书剑他年知若何。gàn gē jīn rì yóu wèi dìng,shū jiàn tā nián zhī ruò hé。
淡荡三秋冷时节,萧条万里空山河。dàn dàng sān qiū lěng shí jié,xiāo tiáo wàn lǐ kōng shān hé。
伤时眼泪满襟血,更把少陵诗句哦。shāng shí yǎn lèi mǎn jīn xuè,gèng bǎ shǎo líng shī jù ó。

伤时感怀

王十朋

帝乡五载乱离中,亿万苍生陷犬戎。dì xiāng wǔ zài luàn lí zhōng,yì wàn cāng shēng xiàn quǎn róng。
二圣远征沙漠北,六龙遥渡浙江东。èr shèng yuǎn zhēng shā mò běi,liù lóng yáo dù zhè jiāng dōng。
斩奸盍请朱云剑,射虏宜贯李广弓。zhǎn jiān hé qǐng zhū yún jiàn,shè lǔ yí guàn lǐ guǎng gōng。
借问秦庭谁恸哭,草茅无路献孤忠。jiè wèn qín tíng shuí tòng kū,cǎo máo wú lù xiàn gū zhōng。

驾幸温州次僧宗觉韵

王十朋

圣主南巡驻六飞,邦人咫尺见天威。shèng zhǔ nán xún zhù liù fēi,bāng rén zhǐ chǐ jiàn tiān wēi。
间关高帝尚鞍马,谨厚汉光犹绛衣。jiān guān gāo dì shàng ān mǎ,jǐn hòu hàn guāng yóu jiàng yī。
北斗城池增王气,东瓯山水发清辉。běi dòu chéng chí zēng wáng qì,dōng ōu shān shuǐ fā qīng huī。
伫看天仗还京阙,无复旄头彗紫微。zhù kàn tiān zhàng hái jīng quē,wú fù máo tóu huì zǐ wēi。

题湖边庄

王十朋

十里青山荫碧湖,湖边风物画难如。shí lǐ qīng shān yīn bì hú,hú biān fēng wù huà nán rú。
夕阳茅舍客沽酒,明月小桥人钓鱼。xī yáng máo shě kè gū jiǔ,míng yuè xiǎo qiáo rén diào yú。
旧卜草庄临水竹,来寻野叟问耕锄。jiù bo cǎo zhuāng lín shuǐ zhú,lái xún yě sǒu wèn gēng chú。
他年待挂衣冠后,乘兴扁舟取次居。tā nián dài guà yī guān hòu,chéng xīng biǎn zhōu qǔ cì jū。

湖边怀刘谦仲

王十朋

湖山如画水如蓝,杖屦湖边酒半酣。hú shān rú huà shuǐ rú lán,zhàng jù hú biān jiǔ bàn hān。
往事萧条谁共说,旧游零落我何堪。wǎng shì xiāo tiáo shuí gòng shuō,jiù yóu líng luò wǒ hé kān。
炎凉世态从他变,生死交情只自谙。yán liáng shì tài cóng tā biàn,shēng sǐ jiāo qíng zhǐ zì ān。
诗客有魂招不得,秋风依旧满江南。shī kè yǒu hún zhāo bù dé,qiū fēng yī jiù mǎn jiāng nán。

寄孙永之

王十朋

咏歌沂水舞雩风,气压当时冠与童。yǒng gē yí shuǐ wǔ yú fēng,qì yā dāng shí guān yǔ tóng。
人似贾生年更少,家传孙绰赋尤工。rén shì jiǎ shēng nián gèng shǎo,jiā chuán sūn chuò fù yóu gōng。
孤罴傲兀深丛里,一鹗轩昂众鸟中。gū pí ào wù shēn cóng lǐ,yī è xuān áng zhòng niǎo zhōng。
早取功名寄衣钵,古来相种出山东。zǎo qǔ gōng míng jì yī bō,gǔ lái xiāng zhǒng chū shān dōng。

寄毛虞卿

王十朋

文会今年喜重寻,葭姿玉质又同林。wén huì jīn nián xǐ zhòng xún,jiā zī yù zhì yòu tóng lín。
弟兄并秀如君少,朋友相知独我深。dì xiōng bìng xiù rú jūn shǎo,péng yǒu xiāng zhī dú wǒ shēn。
一别几劳终夜梦,相逢更话百年心。yī bié jǐ láo zhōng yè mèng,xiāng féng gèng huà bǎi nián xīn。
长卿赋有凌云志,却笑区区蚓窍吟。zhǎng qīng fù yǒu líng yún zhì,què xiào qū qū yǐn qiào yín。

次韵虞卿送别

王十朋

喜君直谅更多闻,共惜光阴寸与分。xǐ jūn zhí liàng gèng duō wén,gòng xī guāng yīn cùn yǔ fēn。
萤照夜窗才暖席,蝉吟秋树又离群。yíng zhào yè chuāng cái nuǎn xí,chán yín qiū shù yòu lí qún。
尊前忍听阳关曲,江上愁看日暮云。zūn qián rěn tīng yáng guān qū,jiāng shàng chóu kàn rì mù yún。
别后谁能慰牢落,锦囊长带故人文。bié hòu shuí néng wèi láo luò,jǐn náng zhǎng dài gù rén wén。